Ngữ văn lớp 5 có một chủ đề rất hay đó là tả bà ngoại của em, chủ đề này không chỉ giúp các em học sinh trau dồi tư duy ngôn ngữ của mình, biết cách vận dụng và sắp xếp câu chữ để trở thành một bài văn mà còn là cơ hội các em thể hiện tình cảm dành cho bà của mình. Để giúp các em thực hiện tốt mục đích trên chúng tôi giới thiệu tài liệu hỗ trợ có dàn ý để viết và các bài văn mẫu đọc tham khảo, hãy vận dụng tốt để viết bài văn của riêng mình nhé.
Giới thiệu dàn ý bài văn tả bà ngoại của em
Mở bài:
Giới thiệu về người bà mà em sẽ tả, đó là bà ngoại của em, người đã sinh ra mẹ em. Em yêu quý bà như thế nào, bà là người cưng chiều và chăm sóc em ra sao.
Thân bài:
- Tả hình dáng của bà: tuổi tác, thân hình, mái tóc hoa râm, làn da đã nhăn nheo điểm những chấm đồi mồi, trên bàn tay lộ rõ những đường gân nổi lên.
- Tả tính cách, những thói quen và sở thích của bà:
+ bà tuy đã có tuổi nhưng rất nhanh nhẹn, bà thích được làm việc nhà, bà chăm sóc những người thân xung quanh, dạy cho em những bài học làm người rất sâu sắc.
+ xung quanh làng xóm ai cũng yêu quý bà.
Kết bài:
Nêu tình cảm của em dành cho bà của mình: em rất yêu và thương bà, mong bà luôn sống mãi để che chở cho em và cả gia đình
Bài văn tả bà ngoại của em mẫu 1
Có một người mẹ thứ hai được mang tên bà ngoại
Em đã đọc được một câu rất ý nghĩa rằng “có một người mẹ mang tên bà ngoại”, quả thực đúng như vậy, bà là người đã chăm sóc cho em từ khi em còn nhỏ, chăm chút cho em từng ngày và nuôi lớn em bằng những lời ru ngọt ngào. Tất cả những điều đó khắc ghi suốt trong lý ức của em.
Bà ngoại em năm nay đã hơn bảy mươi tuổi, chính xác là đã bảy mươi ba tuổi, những năm tháng vất vả hiện rõ trên gương mặt và mái tóc của bà. Làn da của bà đã nhăn nheo, chấm những vết đồi mồi màu nâu, mái tóc hoa râm nhưng phần nhiều là tóc bạc luôn buộc gọn một búi mỏng ở phía sau. Bà nói ngày xưa tóc của bà vừa dài vừa đen thơm mùi hương bưởi mà ông ngoại rất thích, mỗi khi nhắc lại những chuyện ngày xưa hiện lên trên khuôn mặt và ánh mắt của bà một nỗi buồn man mác. Đôi mắt của bà hiện đầy những nếp nhăn phía đuôi mắt, trong đôi mắt ấy là một trời những nỗi niềm không tên, ánh nhìn ấm áp và hiền từ, chan chứa tình yêu thương. Mỗi lần nhìn đôi mắt ấy em cảm thấy như được an ủi, như được che chở và bảo vệ. Dáng người của bà rất thanh mảnh, dáng đi rất nhanh nhẹn, bà thích được giúp đỡ mọi người trong gia đình làm những việc nhà đơn giản như nấu cơm, quét nhà, phơi quần áo. Bà nói rằng đó cũng là cách bà rèn luyện sức khỏe và cảm thấy mình vẫn là người có ích. Đôi bàn tay khô gầy guộc nổi lên những đường gân xanh, không biết đôi bàn tay ấy đã trải qua biết bao công việc để nuôi sống gia đình, cũng đôi bàn tay ấy đã bồng bế và chăm sóc em suốt thời thơ ấu. Em rất thích những món ăn của bà, chúng có một sức hấp dẫn đến kỳ lạ mà chẳng món ăn nào địch nổi, tuy chỉ là những món cực kỳ đơn giản như trứng rán, cá kho, canh chua nhưng mỗi lần sang nhà bà ăn em đều ăn sạch mấy bát cơm. Em còn đặc biệt thích ngủ cùng với bà, những câu truyện bà kể đầy lôi cuốn đưa em vào thế giới cổ tích kỳ diệu, nuôi dưỡng tâm hồn của em, khi ôm bà ngủ mùi hương toát ra từ người của bà thật dễ chịu, em cứ hít hà mãi không thôi. Bà không chỉ là cây đại thụ trong gia đình, người luôn chỉ ra những điều sai trái của mọi người, dẫn dắt các thành viên đi đúng hướng, đúng đạo làm người mà đối với hàng xóm láng giềng bà cũng như bô lão luôn khuyển nhủ mọi người sống đoàn kết, hòa thuận với nhau, ai ai cũng yêu quý bà.
Em rất yêu và thương bà ngoại của em, em mong bà luôn sống mãi để che chở và dẫn dắt em trưởng thành, được tự hào về người cháu ngoại của bà. Mong bà được sống vui vẻ em luôn cố gắng học tập thật tốt, ngoan ngoãn nghe lời thầy cô và cha mẹ không phụ lòng mong mỏi của bà.
Bài văn tả bà ngoại của em mẫu 2
Bà hiền từ và bao dung cho những lỗi lầm của em
Hai tiếng gọi “gia đình’ rất thiêng liêng và ý nghĩa, nơi chốn bình yên và ấm áp cho mỗi thành viên, nơi trú ẩn an toàn nhất của mỗi người. Trong gia đình của em ai cũng rất đáng quý nhưng có lẽ người mà em kính trọng, yêu thương nhất, chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim của em đó chính là bà ngoại.
Bà chỉ có một người con duy nhất là mẹ của em và bố em thì đã mất mẹ từ nhỏ nên khi mẹ lấy bố cả mẹ và bố đều cùng chuyển về sống cùng với bà để mọi người tiện chăm sóc cho nhau. Nghiễm nhiên bà trở thành bà ngoại mà cũng là bà nội của em, cả quãng thời gian từ khi còn nhỏ cho đến tận bây giờ em luôn được bà chăm sóc và bảo vệ, những ký ức quý giá đó mãi mãi không bao giờ quên. Bà em năm nay đã tám mươi tuổi, như người xưa thường nói là quá tuổi thất thập cổ lai hy, tuy nhiều tuổi nhưng bà còn rất mạnh khỏe và nhanh nhẹn, làn da của bà hồng hào mạnh khỏe, trên khuôn mặt hiền từ ấy đôi mắt luôn ánh lên vẻ hiền từ và nhân hậu, mỗi khi cười các nếp nhăn trên gương mặt lại dính lại với nhau. Hàm răng của bà đã rụng gần hết để lộ ra mảng lợi màu hồng, vì răng không còn nên bà thường ăn được rất ít và mọi người phải lưu ý nấu những món ăn mềm và loãng để bà dễ ăn hơn. Mái tóc bà đã chuyển hết thành màu trắng, tóc của bà tuy đã cắt ngắn nhưng rất dày, trông bà đẹp như một bà tiên nhiều tuổi. Hàng ngày bà thường ra vườn trồng rau, nuôi vài con gà, bà bảo rằng bà trồng rau và nuôi gà vừa là thú vui vừa để các con các cháu của bà được ăn những đồ sạch, đảm bảo sức khỏe. Bà của em là vậy đấy, luôn lo nghĩ cho con cho cháu, luôn dành hết tâm trí và những điều tốt đẹp nhất cho các thành viên trong gia đình. Nghe mẹ em kể lại rằng ngày xưa khi sinh em ra mẹ rất yếu, không có sữa lại là con đầu nên rất lóng ngóng, em lại khó tính từ nhỏ nên bà là người duy nhất bế ẵm và chăm sóc em, có những đêm bà thức trắng bế em để em được ngủ yên giấc và con gái được nghỉ ngơi. Rồi đến những khi đau ốm, cũng là bà bế bồng săn sóc. Những buổi chiều mát mẻ ngồi ngoài hiên được nghe bà kể những câu chuyện ngày xưa, từ cái thời chiến tranh hay kể chuyện tình của ông bà thật thú vị và mới mẻ, em cảm nhận được tình người ấm áp và bao dung trong từng câu bà kể mới hiểu vì sao thế hệ của bà lại luôn chính trực và đầy tình nghĩa như vậy. Bà ngoại như ngọn đèn hải đăng soi đường dẫn lối cho em và các thành viên khác trong gia đình sống đúng đạo lý, luôn yêu thương và bao dung với nhau, có như vậy mới đúng nghĩa của hai tiếng “gia đình”.
Em rất yêu quý bà của em, bà là người đã bồi dưỡng nên nhân cách và con người của em như bây giờ. Chỉ mong bà luôn thật nhiều sức khỏe và sống thật lâu để chứng kiến những bước trưởng thành của cô cháu gái mà bà nhất mực yêu thương.
Bài văn tả bà ngoại của em mẫu 3
Bà ngoại như cây đại thụ che chở cho em và các thành viên trong gia đình
“Con cò mà đi ăn đêm, đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao…” vang bên tai tiếng ru à ơi của chương trình đang phát sóng trên tivi làm em nhớ đến những lời hát ru của bà ngoại thường ru em khi còn nhỏ. Bao nhiêu cảm xúc chợt ùa về như thác lũ, ngập tràn hình bóng người bà thân thương mà đã một thời gian em chưa được gặp, em yêu biết bao bà ngoại của em.
Trước đây gia đình em sống ở dưới quê gần nhà của bà ngoại nhưng sau này cả nhà đã chuyển lên thành phố để thuận tiện cho công việc của bố. Vậy là mỗi năm vào dịp hè hay tết em mới được về quê và gặp bà. Bà ngoại em năm nay 80 tuổi, cũng giống như những người lớn tuổi khác bà ngoại cũng đã không còn nhanh nhẹn nữa, lưng của bà cũng hơi còng. Mái tóc hoa râm của bà vẫn còn rất nhiều sợi đen, nhuốm đầy dấu vết thời gian là những vết nhăn nheo trên đôi mắt. Đôi mắt bà càng ngày lại càng mất đi độ tinh anh, bao nhiêu những lo toan vất vả, những đau thương của tuổi trẻ, bao giọt nước mắt rơi khi phải một mình chèo lái cả gia đình in hằn lên đôi mắt. Khuôn mặt khắc khoải những nỗi niềm riêng méo mó chằng chịt những nếp nhăn không theo trật tự nào lại khiến cho người khác các thấy rất thân thuộc, ấm áp, hiền từ mỗi khi nhìn. Răng của bà được nhuộm đen bóng do ăn trầu thường xuyên, nhưng có lẽ vì thế mà bây giờ hàm răng của bà còn rất chắc khỏe. Bàn tay gầy guộc gân guốc trai sạn vì những vất vả nhưng ấm áp, bà thường đưa tay lên vuốt mái tóc của em một cách ân cần. Em nhớ nhất là những câu truyện bà kể, những lời hát ru êm dịu của bà khi còn nhỏ, những câu hát đó nuôi dưỡng tâm hồn em trên mảnh đất quê yên bình. Tuy đã có tuổi, sức khỏe cũng không còn tốt nhưng bà vẫn luôn tay làm việc, những việc nhẹ nhàng dường như lại làm bà vui hơn khi nghĩ mình vẫn khỏe và có ích cho con cháu, bà thường giúp đỡ các con những việc vặt trong nhà như quét nhà, cắm nồi cơm, nhặt mớ rau. Mỗi khi có con cháu về quê lại được bà dấm dúi cho mấy đồng, chỉ vậy thôi mà các anh chị em ai cũng vui cả. Ngày trước em còn hay được bà “thuê” nhổ tóc bạc nhưng mấy năm nay bà không “thuê” nữa mà bà bảo già rồi để tóc bạc cho đẹp. Bà ngoại em còn được mọi người trong làng nhất mực kính trọng và yêu mến bởi tấm lòng nhân hậu, bà luôn giúp đỡ những người khó khăn, bà là tấm gương để con cháu noi theo học tập.
Nghĩ đến bà em lại mong ngóng thời gian nhanh đến hè để được về quê thăm bà, chắc chắn năm nay em sẽ ở lại với bà lâu hơn, kể cho bà nghe những câu chuyện thú vị mà em được thấy, chắc bà sẽ vui lắm!
Những bài văn mẫu trên tả về bà ngoại của em hy vọng đã giúp các em thêm tư liệu tham khảo cho bài văn của mình, chúc các em học tốt môn Ngữ văn nhé.
Coi thêm bài nguyên văn tại : Top 3 bài văn mẫu tả bà ngoại yêu quý của em – Văn mẫu lớp 5
by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét