Thứ Năm, 10 tháng 9, 2020

Tuyển chọn những câu nói hay về thời gian làm bạn phải giật mình

“Không ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông”, bạn cũng như tôi hẳn không còn xa lạ gì với câu nói ý nghĩa về thời gian này. Đúng thế, thời gian một đi không trở lại, nó sở hữu sức mạnh vô địch hơn mọi thứ tiền tài vật chất. Tiền bạc hết có thể kiếm lại nhưng thời gian trôi qua chẳng thể nào núi giữ. Thời gian có thể cuốn trôi tuổi trẻ, lấy đi tuổi thanh xuân rực rỡ nhất của mỗi người, có thể chữa lành mọi vết thương, làm nhạt nhòa đi mọi ký ức…

Với những trái tim tổn thương, với những tâm hồn nhiều vết chai sạn, thời gian là liều thuốc vạn năng giúp họ quên đi mọi đau buồn. Dưới đây là những câu nói hay về thời gian được hocde.vn sưu tầm, hy vọng bạn sẽ biết trân trọng thời gian, sống một cách nhiệt thành sôi nổi, cống hiến hết mình, sống có ý nghĩa, không phí hoài thời gian và tuổi trẻ.

Những câu nói hay về thời gian ý nghĩa nhất

Thời gian không giống như tiền bạc, hôm nay mất đi bạn có thể kiếm bù vào ngày mai nên chúng ta không cần vội vàng. Thế nhưng thời gian một đi không trở lại nên bạn đừng sống hoài, sống phí, đừng để thời gian trôi đi một cách vô nghĩa. Hãy tận dụng nó, làm những điều mình thích, sống nhiệt huyết, sôi nổi, chân thành, cống hiến hết mình… Lãng phí thời gian là sự lang phí ngu ngốc nhất. Đọc những câu nói hay về thời gian dưới đây bạn sẽ ý thức rõ hơn về giá trị của nó.

  1. Chúng ta cần phải đi ngang với thời gian, chứ không phải để thời gian đi ngang qua
  2. Ngày đi, tháng chạy, năm bay. Thời gian nước chảy, chẳng quay được về - Ngạn ngữ Nga
  3. Thời gian miễn phí, nhưng nó vô giá. Bạn không thể sở hữu nó, nhưng bạn có thể sử dụng nó. Bạn không thể giữ nó, nhưng bạn có thể tiêu nó. Một khi bạn đánh mất nó, bạn không bao giờ có thể lấy lại - Harvey MacKay
  4. Rồi một ngày bạn sẽ nghe thấy tiếng thời gian sột soạt như cát khi tràn qua những kẽ ngón tay mình - Sergei Lukyanenko
  5. Thời gian là cơn bão mà tất cả chúng ta đều lạc đường trong đó - William Carlos Williams
  6. Thời gian là kẻ sát nhân giỏi nhất - Agatha Christie

Đúng vậy, thời gian là một kẻ sát nhân cực giỏi, nó có thể lấy đi tất cả của chúng ta: tuổi trẻ, thanh xuân, sức khỏe, cơ hội… Dẫu có tài giỏi đến mức nào bạn cũng chẳng thể núi giữ được thời gian. Bởi thế, hãy chạy đua với thời gian, hành động ngay từ hôm nay vì ngày mãi có thể sẽ chậm trễ.

  1. Đừng bao giờ để đến ngày mai những việc bạn có thể làm ngày hôm nay. – Benjamin Franklin
  2. Thời gian tạo thành hết thảy, lại cũng là thay đổi hết thảy.
  3. Thời gian của bạn không nhiều, vì vậy đừng lãng phí nó để sống cuộc đời của người khác. Đừng nghe những lời giáo điều – đó là sống với kết quả suy nghĩ của người khác. Đừng để âm thanh của những quan điểm khác lấn át đi giọng nói bên trong bạn. Và quan trọng nhất, hãy giữ lấy sự can đảm để đi theo trái tim và trực giác. Chúng biết bạn thực sự muốn trở thành con người như thế nào. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu - Steve Jobs
  4. Nếu thời gian là thứ đáng giá nhất, phí phạm thời gian hẳn phải là sự lãng phí ngông cuồng nhất - Benjamin Franklin
  5. Anh có yêu cuộc sống không? Vậy đừng lãng phí thời gian, vì đó là vật liệu của cuộc sống - Benjamin Franklin
  6. Thời gian đã mất không bao giờ tìm lại được - Benjamin Franklin
  7. Tương lai thậm chí ẩn dấu khỏi cả những người làm nên nó - Anatole France

Quan trọng không phải là sống lâu như thế nào, mà là sống sâu như thế nào - Ralph Waldo Emerson

  1. Ngày lãng phí vì người khác không lãng phí với bản thân mình - Charles Dickens
  2. Người nào dám lãng phí một giờ đồng hồ hãy còn chưa phát hiện ra giá trị của cuộc sống - Charles Darwin

Tiền tiêu hết có thể lấy lại được, chia tay một cuộc tình dẫu đau đớn nhưng bạn vẫn có cơ hội để tìm kiếm tình yêu thứ hai, mất công việc này bạn có thể làm công việc khác.... Với thời gian điều này hoàn toàn đi ngược. Vì thế, với những ai dám lãng phí thời gian nghĩa là họ chưa thấy được giá trị của cuộc sống này.

  1. Thời gian không ngừng biến đổi con người thành các loại hình thái khác nhau, lấy đi sự ngây thơ chất phác, mộng tưởng, tình cảm mãnh liệt - những thứ bạn từng coi là trân bảo, khi đã lấy xong tất cả, điều đó chứng tỏ bạn đã trưởng thành.
  2. Ở điểm cuối của cuộc đời, bạn sẽ không bao giờ nuối tiếc chuyện không vượt qua thêm một bài thi, chiến thắng thêm một tranh chấp, hay hoàn thành thêm một việc kinh doanh. Bạn sẽ nuối tiếc đã không sử dụng thời gian để ở bên cạnh vợ chồng, bạn bè, con cái, hay cha mẹ mình.
  3. Con người không bao giờ được lãng phí thời gian vô ích để tiếc nuối quá khứ hay phàn nàn về những thay đổi khiến mình khó chịu, bởi thay đổi là bản chất của cuộc sống.
  4. Tiền bạc và thời gian là những gánh nặng ghê gớm nhất của cuộc đời… và những kẻ bất hạnh nhất là những người sở hữu chúng nhiều hơn mình có thể sử dụng.
  5. Nếu một người cho bạn thời gian của mình, anh ta không thể cho bạn món quà nào quý giá hơn nữa.
  6. Nếu thời gian là thứ đáng giá nhất, phí phạm thời gian hẳn phải là sự lãng phí ngông cuồng nhất.

Lãng phí thời gian là sự lãng phí ngông cuồng và rồ dại nhất. Tại sao ư? Vì mọi thứ có thể lấy lại, làm lại, mọi thứ đều có cơ hội thứ hai ngoại trừ thời gian. Vì thế, bạn hãy tân dụng hết quỹ thời gian của mình để sống, để làm việc và để tận hưởng.

  1. Niềm tin sẽ chiến thắng nỗi sợ hãi, thất bại không có nghĩa là thua cuộc, và thời gian sẽ chữa lành mọi nỗi đau.
  2. Người khôn ngoan là người học được những sự thật này: Rắc rối là tạm thời. Thời gian là thuốc bổ. Khổ đau là ống nghiệm.
  3. Thời gian đúng là một thứ đáng sợ, nó phũ phàng hơn tất thảy, từng nhát từng nhát phạt sạch hết những dấu vết dù êm lành hay tệ hại, chỉ còn lại vết sẹo mờ nhòa chẳng rõ hình hài. Từ khía cạnh y học mà nói, mất đi cảm giác đau cũng là một dạng bệnh, hơn nữa còn khá nguy hiểm, bởi vì một người nếu không biết đau là gì thì anh ta cũng sẽ không thể biết bệnh tình của mình nghiêm trọng đến mức nào. Cũng phải, người ta phải luôn nếm trải cái không hạnh phúc, thì mới hiểu thế nào là hạnh phúc…
  4. Chỉ có thời gian mới đủ sức mài mòn hòn đá vô tri thành viên ngọc tỏa sáng lung linh, chỉ có thời gian mới đủ sức biến một người bình thường thành một bậc vĩ nhân và cũng chỉ có thời gian mới minh chứng cho những giá trị chân thật nhất.
  5. Cuộc sống và thời gian là hai người thầy tốt nhất. Cuộc sống dạy chúng ta sử dụng tốt thời gian và thời gian dạy chúng ta giá trị của cuộc sống.
  6. Di sản tốt nhất mà cha mẹ có thể dành cho con cái là chút ít thời gian mỗi ngày.

Đọc câu nói hay về thời gian này hẳn nhiều cha mẹ sẽ thảng thốt giật mình. Nhiều người đơn thuần nghĩ rằng, thương con là kiếm thật nhiều tiền để cho con một cuộc sống tốt hơn, để lại cho con thật nhiều vốn liếng để lập nghiệp. Thực ra, sự quan tâm của cha mẹ dành cho con mới là điều vô giá nhất. Đó là cách để bố mẹ hiểu con hơn, giáo dục uốn nắn con kịp thời, gắn kết tình cảm gia đình... Cuộc sống vô tình làm nhiều người quên đi điều đó.

  1. 28. Một khi thời gian qua đi thì sẽ không bao giờ trở lại, chỉ có lòng người muốn quay lại với thời gian.
  2. Thời gian như cục tẩy xóa nhòa hết yêu thương.
  3. Trên đời này chỉ có thời gian là không vì bất cứ một ai, bất cứ chuyện gì mà thay đổi. Nhưng thời gian lại có thể thay đổi rất nhiều chuyện, thậm chí có thể thay đổi tất cả.
  4. Thời gian qua đi, bạn sẽ biết, có quá nhiều người chỉ là khách qua đường trong cuộc đời bạn… Chỉ cần không ở bên nhau thì sẽ có ngày quên lãng thôi.
  5. Tình yêu khiến người ta quên đi thời gian còn thời gian khiến người ta quên đi tình yêu.
  6. Cũng giống như nước thủy triều lên xuống, tâm tình của con người cũng biến đổi theo thời gian.
  7. Thời gian gây cho ta những nỗi đau trong lòng thì nhất định thời gian sẽ dần dần hàn gắn lại những vết thương đó.
  8. Anh có yêu cuộc sống không? Vậy đừng lãng phí thời gian, vì đó là vật liệu của cuộc sống.
  9. Một tuần lễ với người chăm chỉ có 7 ngày, còn với kẻ lười biếng có 7 ngày mai.

Ngạn ngữ Pháp

  1. Cuộc sống và thời gian là hai người thầy tốt nhất. Cuộc sống dạy chúng ta sử dụng tốt thời gian và thời gian dạy chúng ta giá trị của cuộc sống.
  2. Mọi người thường bảo rằng thời gian là thứ vĩ đại nhất, tất thảy đều bị nó bào mòn, vùi lấp, bất kể là niềm vui hay đau thương, cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi.
  3. Tương lai có rất nhiều tên: Với kẻ yếu, nó là Điều không thể đạt được. Đối với người hay sợ hãi, nó là Điều chưa biết. Với ai dũng cảm, nó là Cơ hội. (Victor Hugo)
  4. Cuộc đời thật ngắn ngủi, và chúng ta chẳng bao giờ có quá nhiều thời gian để làm ấm những trái tim của những ai đi cùng ta trong cuộc hành trình tăm tối. Hãy gấp rút yêu thương. Hãy nhanh chóng bày tỏ lòng tốt. Henri Frederic Amiel

Thời gian trôi đi nhanh và không bao giờ trở lại, đời người vốn rất ngắn ngủi. Vì thế, hãy yêu thương, hãy quan tâm, sẻ chia, giúp đỡ với những người ta yêu quý. Đứng lãng phí thời gian bằng những chờ đợi vô vọng.

  1. Hãy có thời gian cho cả công việc và hưởng thụ; khiến mỗi ngày vừa hữu ích vừa thoải mái, và chứng tỏ rằng bạn hiểu giá trị của thời gian bằng cách sử dụng nó thật tốt. Và rồi tuổi trẻ sẽ tươi vui, và tuổi già không có nhiều hối tiếc, và cuộc đời sẽ là một thành công tươi đẹp (Louisa May Alcott)
  2. Thời gian đúng là một thứ đáng sợ, nó phũ phàng hơn tất thảy, từng nhát từng nhát phạt sạch hết những dấu vết dù êm lành hay tệ hại, chỉ còn lại vết sẹo mờ nhòa chẳng rõ hình hài.
  3. Tất cả những viên ngọc trai tỏa sáng lung linh, tất cả những con người vĩ đại, tất cả những giá trị thực sự đều cần tới minh chứng là thời gian.
  4. Một khi thời gian qua đi thì sẽ không bao giờ trở lại, chỉ có lòng người muốn quay lại với thời gian.
  5. Giống như tuyết mùa đông trên bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời gian đã mất - Khuyết danh

46 .Đừng lãng phí thời gian với những người không có thời gian dành cho bạn

  1. Một tuần sẽ với người chăm chỉ có 7 ngày, còn với kẻ lười biếng có 7 ngày mai
  2. Quá khứ là nơi bạn đã học được bài học. Tương lai là nơi bạn áp dụng bài học đó. Vì thế đừng bỏ cuộc giữa chừng
  3. Đừng sống bằng suy nghĩ người khác
  4. Nếu luôn mang theo tuổi thơ bên mình. Bạn sẽ chẳng bao giờ già đi
  5. Cuộc sống rất ngắn. Đừng lãng phí nó bởi nỗi buồn. Hãy là chính mình, luôn vui vẻ, tự do và trở thành bất cứ gì bạn muốn

Sống phải là chính mình, luôn yêu đời, vui vẻ, tự do làm việc, tự do tận hưởng. Cuộc đời này có được bao nhiêu, nên đừng lãng phí nó cho những nỗi buồn. Rất nhanh thôi, chỉ một cái chớp mắt, tuổi già đã đến trên đầu.

  1. Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh hôm nay
  2. Đừng để ai thúc giục bạn theo thời gian của họ. Hãy tạo ra một cuộc sống ý nghĩa, có mục đích và đong đầy nhất cho chính mình
  3. Thời gian của bạn là hữu hạn, đừng phí hoài nó bằng cách sống cuộc đời của một người khác
  4. Ngày đi, tháng chạy, năm bay. Thời gian nước chảy chẳng quay được về
  5. 56. Đừng mãi nghĩ về quá khứ, nó chỉ mang đến những giọt nước mắt. Đừng mãi nghĩ về tương lai, nó chỉ mang đến nỗi sợ. Sống ở hiện tại với nụ cười trên môi như một trẻ thơ. Nó sẽ mang lại niềm vui cho bạn

Đọc những câu nói hay về thời gian mà hocde.vn sưu tầm nói trên hẳn bạn sẽ nhận ra được giá trị và ý nghĩa to lớn của thời gian. Vì thế, thay vì than vãn cuộc sống, ngồi đếm thời gian chúng ta hãy hành động ngay từ bây giờ. Không gì là không thể ngoài trừ việc níu giữ thời gian.

Những câu nói hay về thời gian hài hước, ý nghĩa

Những câu nói hài hước về thời gian nhưng ý nghĩa và sâu sắc dưới đây hẳn sẽ giúp bạn biết trân trọng hơn quỹ thời gian của mình và không để nó đi qua một cách vô nghĩa

  1. Thời gian là vị bác sĩ giỏi nhưng lại là người trang điểm tồi
  2. Thời gian trôi ai cũng sẽ khác... chỉ có em là vẫn còn ác với anh
  3. Sống trong hiện tại thật khó khăn, sống trong tương lai là vô nghĩa, và sống trong quá khứ là bất khả thi.
  4. Tài sản lớn nhất của bạn là khả năng kiếm tiền. Tài nguyên lớn nhất của bạn là thời gian.
  5. Sự chần chừ là kẻ trộm thời gian

Cơ hội không có lần thứ hai, nếu bạn để nó tuột mất sẽ có vô vàn tiếc nuối. Thời gian cũng thế, nếu bạn để nó trôi qua chẳng thể tìm lại được. Mọi sự chậm trễ của bạn có thể khiến nhiều thứ tuột mất vĩnh viễn, vì nó là kẻ trộm của thời gian.

  1. Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại và tương lai chỉ là 1 ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố.
  2. Thanh xuân như một ly trà

Uống hết ly trà hết bà thanh xuân...

  1. Quá khứ chơi dại làm hại tương lai
  2. Quá khứ đang đợi ta trong mặt nạ tương lai
  3. Vũ trụ mất hàng tỷ năm để tạo ra loài người, nhưng chỉ cho chúng ta một vài giây để chết.
  4. Thời gian là người thầy tuyệt vời, nhưng thật không may, nó giết tất cả học trò của mình.
  5. Những điều thích thú nhất trong cuộc sống của tôi không đáng giá 1 xu nào cả. Thứ quý giá nhất với chúng ta rõ ràng là thời gian.
  6. Đâu phải một gã ăn mặc sang trọng tay đeo đồng hồ là gã có thể nắm đc thời gian trong tay đâu
  7. Đôi khi càng cố tiết kiệm thời gian thì bạn càng nhận ra là bạn đang lãng phí nó...

“Nhanh lên chứ vội vàng lên vợi chứ. Mau đi thôi mùa chưa ngã chiều hôm…”, ta hiểu vì sao Xuân Diệu lại vội vàng đến thế. Vì ông ý thức được rằng, tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại, thời gian một đi không trở lại. Đó là bức thông điệp mà hocde.vn muốn gửi đến bạn đọc qua những câu nói hay về thời gian nói trên.

Những câu nói hay về thời gian bằng tiếng anh

Đọc những câu nói hay về thời gian bằng tiếng anh dưới đây bạn sẽ ý thức được rõ hơn giá trị của thời gian. Bạn sẽ hiểu mình phải làm gì, sống như thế nào, sử dụng thời gian ra sao thật hợp lý và hiệu quả.

  1. Life and time are the best teachers. Life teaches us to make good use of time and time teaches us the value of life.

Cuộc sống và thời gian là hai người thầy tốt nhất. Cuộc sống dạy chúng ta sử dụng tốt thời gian và thời gian dạy chúng ta giá trị của cuộc sống.

  1. All we have to decide is what to do with the time that is given us.

Tất cả những gì chúng ta cần quyết định là phải làm gì với thời gian ta có.

  1. Clocks slay time… time is dead as long as it is being clicked off by little wheels; only when the clock stops does time come to life.

Đồng hồ giết thời gian… thời gian còn chết chừng nào nó bị những bánh xe nhỏ bé tíc tắc đi; chỉ khi đồng hồ dừng lại thời gian mới sống.

  1. Time granted does not necessarily coincide with time that can be most fully used.

Thời gian có được không nhất thiết trùng với thời gian có thể tận dụng hoàn toàn.

  1. Time wounds all heels.

Thời gian làm mòn mọi gót giày.

  1. I hadn’t understood how days could be both long and short at the same time: long to live through, maybe, but so drawn out that they ended up flowing into one another. They lost their names. Only ‘yesterday’ and ‘tomorrow’ still had any meaning for me.

Tôi vẫn chưa hiểu tại sao ngày có thể vừa dài vừa ngắn: dài để sống hết quãng đời, có thể, nhưng lê thê tới nỗi chúng hòa nhập vào nhau. Chúng không còn tên nữa. Chỉ có ‘ngày hôm qua’ và ‘ngày mai’ còn ý nghĩa với tôi.

  1. Time deals gently only with those who take it gently.

Thời gian chỉ dịu dàng với ai dịu dàng với nó.

  1. The clock talked loud. I threw it away, it scared me what it talked.

Đồng hồ nói thật to. Tôi ném nó đi, nó khiến tôi sợ hãi vì điều nó nói.

  1. Time flies like an arrow; fruit flies like a banana.

Thời gian bay như một mũi tên; hoa quả bay như một quả chuối.

  1. We should not say that one man’s hour is worth another man’s hour, but rather that one man during an hour is worth just as much as another man during an hour. Time is everything, man is nothing: he is at the most time’s carcass.

 

Chúng ta không nên nói một giờ của người này đáng giá với một giờ của người khác, mà nên nói người này trong một giờ cũng đáng giá như người khác trong một giờ. Thời gian là tất cả, con người không là gì: nhiều nhất cũng chỉ là thân xác của thời gian.

  1. Time changes everything except something within us which is always surprised by change.

Thời gian thay đổi tất cả, chỉ trừ thứ bên trong chúng ta luôn luôn khiến ta thấy ngạc nhiên vì thay đổi.

  1. One must never lose time in vainly regretting the past or in complaining against the changes which cause us discomfort, for change is the essence of life.

Con người không bao giờ được lãng phí thời gian vô ích để tiếc nuối quá khứ hay phàn nàn về những thay đổi khiến mình khó chịu, bởi thay đổi là bản chất của cuộc sống.

  1. Punctuality is the stern virtue of men of business, and the graceful courtesy of princes.

Đúng giờ là phẩm hạnh không thể thiếu của các nhà kinh doanh, và là sự lịch sự thanh nhã của các hoàng tử.

  1. A man who dares to waste one hour of time has not discovered the value of life.

Người nào dám lãng phí một giờ đồng hồ hãy còn chưa phát hiện ra giá trị của cuộc sống.

  1. Music is given to us with the sole purpose of establishing an order in things, including, and particularly, the coordination between man and time.

Âm nhạc đến với chúng ta chỉ với một mục đích duy nhất, thiết lập trật tự, bao gồm và đặc biệt bao gồm mối liên hệ giữa con người và thời gian.

Những câu nói hay về thời gian nói trên hẳn là lời nhắc nhở, là tiếng chuông cảnh tỉnh đối với nhiều người, nhiều bạn trẻ. Lãng phí thời gian là lãng phí ngu ngốc và rồ dại nhất nên bạn hãy bắt đầu ngay từ hôm nay, đừng bao giờ chờ đến ngay mai. Hy vọng món quà hocde.vn dành tặng sẽ thực sự ý nghĩa với nhiều bạn đọc.

Đọc nguyên bài viết tại : Tuyển chọn những câu nói hay về thời gian làm bạn phải giật mình


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Thơ Xuân Quỳnh – bản tình ca chưa bao giờ lỗi nhịp

Xuân Quỳnh sinh (1942 - 1988), tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Bà vốn là một diễn viên mua từ khi mới 13 tuổi, có tài làm thơ từ nhỏ. Đến năm 19 tuổi đã có nhiều bài thơ đăng báo. Sau khóa học bồi dưỡng dành cho người viết văn trẻ do Hội nhà văn Việt Nam tổ chức, Xuân Quỳnh chính thức trở thành nhà thơ chuyên nghiệp.

Trên tao đàn văn học Việt Nam cuối 20, Xuân Quỳnh là nhà thơ nữ tài hoa được nhiều độc giả yêu thích. Thơ Xuân Quỳnh chủ yếu đề cập đến những vấn đề nội tâm: tình yêu lứa đôi, tình yêu gia đình, kỷ niệm tuổi thơ. Nói một cách khác, thơ của bà là thơ hướng nội, thể hiện rất rõ tâm trạng cá nhân.

Điều đặc biệt trong thơ Xuân Quỳnh là bà không sáo tạo câu chủ mà viết một cách chân thật, mộc mạc, chân thành, dung dị những gì mình đã nghe, đã thấy, đã trải nghiệm trong cuộc đời. Dưới đây là những bài thơ nổi tiếng nhất của nhà thơ Xuân Quỳnh được hocde.vn sưu tầm lại, bạn hãy tham khảo nhé!

1. Sóng

Dữ dội và dịu êm

Ồn ào và lặng lẽ

Sông không hiểu nổi mình

Sóng tìm ra tận bể

 

Ôi con sóng ngày xưa

Và ngày sau vẫn thế

Nỗi khát vọng tình yêu

Bồi hồi trong ngực trẻ

 

Trước muôn trùng sóng bể

Em nghĩ về anh, em

Em nghĩ về biển lớn

Từ nơi nào sóng lên?

 

Sóng bắt đầu từ gió

Gió bắt đầu từ đâu?

Em cũng không biết nữa

Khi nào ta yêu nhau

 

Con sóng dưới lòng sâu

Con sóng trên mặt nước

 

Ôi con sóng nhớ bờ

Ngày đêm không ngủ được

Lòng em nhớ đến anh

Cả trong mơ còn thức

 

Dẫu xuôi về phương bắc

Dẫu ngược về phương nam

Nơi nào em cũng nghĩ

Hướng về anh - một phương

 

Ở ngoài kia đại dương

Trăm nghìn con sóng đó

Con nào chẳng tới bờ

Dù muôn vời cách trở

 

Cuộc đời tuy dài thế

Năm tháng vẫn đi qua

Như biển kia dẫu rộng

Mây vẫn bay về xa

 

Làm sao được tan ra

Thành trăm con sóng nhỏ

Giữa biển lớn tình yêu

Để ngàn năm còn vỗ

Đây là bài thơ nổi tiếng và khá quen thuộc với khá nhiều bạn đọc. Cảm hứng sáng tác bài thơ bắt nguồn từ một chuyến đi thực tế của nhà thơ ở vùng biển Diêm Điền của tình Thái Bình. Tác phẩm xuất bản vào năm 1968, in trong tập Hoa dọc chiến hào.

“Sóng” được viết bằng trái tim rạo rực yêu đời của cô gái 25 tuổi nên vừa mạnh liệt, vừa đằm thắm lại thiết tha chân thành. Nhà thơ đã không e ngại thể hiện tình yêu nồng cháy trong trái tim mình.

Các con sóng: dữ dội và dịu êm, ông ào và lặng lẽ….nó chẳng khác gì tình yêu của em vậy. Sóng có bao nhiêu cung bậc thì tình yêu của người phụ nữ cũng có bất nhiêu cung bậc. Đó là thứ tình cảm sắt son, thủy chung, nồng nàn, tha thiết và luôn khát vọng dâng trào. Khát vọng được sống, được tự do yêu đương như những con sóng được tự do vẫy vùng ngoài biển lớn.

2. Gió Lào cát trắng

Ngọn gió Lào cát trắng của đời tôi

Tôi của cát của gió Lào khắc nghiệt

 

Trong gió nóng những trưa hè ngột ngạt

Mẹ ru tôi hạt cát sạn hàm răng

Vừa lớn khôn tôi đã biết đào hầm

Dưới bom đạn gió Lào vẫn thổi

Và trên cát lại thêm cồn cát mới

Cỏ mặt trời lăn như bánh xe

Cuộc đời tôi có cát chở che

Khi đánh giặc cát lại làm công sự

Máu đồng đội và máu tôi đã đổ

Trên cát này mà gió quạt vừa se

Cây tôi trồng chưa đủ bóng che

Bom giặc cắt lá cành tơi tả

Củ khoai ở đây nhỏ hơn củ khoai cánh đồng màu mỡ

 

Trái mãng cầu rám vỏ - gió đi qua

Đọng nắng thôi, cát chẳng đọng mưa

Bàn chân lún bàn chân thêm bỏng rát

Giữa gió cát, giữa những ngày ác liệt

Tôi nghĩ về tha thiết một màu xanh

Một rừng cây trĩu quả trên cành

Tôi vun gốc và tay tôi sẽ hái

Nhà của tôi, tôi sẽ về dựng lại

Ánh ngói hồng những gương mặt mai sau

 

Em mới về em chưa thấy gì đâu

Chỉ có cát và gió Lào quạt lửa

Ngọn gió bỏng khi đi thành nỗi nhớ

Cát khô cằn ở mãi hoá yêu thương

Dẫu đôi khi tôi chẳng bằng lòng

Với cái cát làm bàn chân rát bỏng

Với cái gió làm chín lừ da mặt

Mảnh đất cằn khoai sắn ít sinh sôi

Tôi sẵn lòng đem hiến cả đời tôi

Cho cát trắng và gió Lào quạt lửa.

3. Tự hát

Chả dại gì em ước nó bằng vàng

Trái tim em, anh đã từng biết đấy

Anh là người coi thường của cải

Nên nếu cần anh bán nó đi ngay

 

Em cũng không mong nó giống mặt trời

Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống

Lại mình anh với đêm dài câm lặng

Mà lòng anh xa cách với lòng em

 

Em trở về đúng nghĩa trái tim

Biết làm sống những hồng cầu đã chết

Biết lấy lại những gì đã mất

Biết rút gần khoảng cách của yêu tin

 

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em

Biết khao khát những điều anh mơ ước

Biết xúc động qua nhiều nhận thức

Biết yêu anh và biết được anh yêu

 

Mùa thu nay sao bão giông nhiều

Những cửa sổ con tàu chẳng đóng

Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm

Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh

 

Em lo âu trước xa tắp đường mình

Trái tim đập những điều không thể nói

Trái tim đập cồn cào cơn đói

Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn

 

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em

Là máu thịt, đời thường ai chẳng có

Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa

Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi

Tự hát là một trong những bài thơ hay của ngòi bút Xuân Quỳnh sáng tác vào năm 1984, trích trong tập thơ cùng tên của nữ sĩ. Thi phẩm này mang đậm phong cách trữ tình hướng nội của nhà thơ.

Tự hát là lời của một trái tim đang yêu và khao khát được yêu. Trái tim ấy bình dị nhưng luôn mãnh liệt khát khao dâng hiến. Chỉ những ai đang yêu, đang trải qua những cảm xúc rất thật trong tình yêu mới có thể “tự hát” giai điệu tình yêu ngọt ngào, sâu lắng đến thế.

4. Mẹ Của Anh

Phải đâu mẹ của riêng anh

Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi

Mẹ tuy không đẻ không nuôi

Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong

Ngày xưa má mẹ cũng hồng

Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau

Bây giờ tóc mẹ trắng phau

Để cho mái tóc trên đầu anh đen

Đâu con dốc nắng đường quen

Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần

Thương anh thương cả bước chân

Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao

Lời ru mẹ hát thuở nào

Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh

Nào là hoa bưởi hoa chanh

Nào câu quan họ mái đình cây đa

Xin đừng bắt chước câu ca

Đi về dối mẹ để mà yêu nhau

Mẹ không ghét bỏ em đâu

Yêu anh em đã là dâu trong nhà

Em xin hát tiếp lời ca

Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn

Hát tình yêu của chúng mình

Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng

Giữa ngàn hoa cỏ núi sông

Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ

Chắc chiu từ những ngày xưa

Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.

Mẹ của anh là bài thơ gây xúc động lòng người, làm thổn thức trái tim của nhiều người đọc nhất. Lời thơ mộc mạc, chân thành, gần gũi và rất đỗi đời thường. Đây là bài thơ tác giả viết để tặng mẹ chồng của mình với lòng biết ơn sâu sắc. Đó là lời thủ thỉ chân tình của Xuân Quỳnh với bà Vũ Thị Khánh là mẹ của nhạc sĩ tài hoa Lưu Quang Vũ.

5. Thơ tình cuối mùa thu

Cuối trời mây trắng bay

Lá vàng thưa thớt quá

Phải chăng lá về rừng

Mùa thu đi cùng lá

Mùa thu ra biển cả

Theo dòng nước mênh mang

Mùa thu vào hoa cúc

Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em

Là của mùa thu cũ

Chợt làn gió heo may

Thổi về xao động cả:

Lối đi quen bỗng lạ

Cỏ lật theo chiều mây

Đêm về sương ướt má

Hơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng cây

Đã qua mùa gió bão

Tình ta như dòng sông

Đã yên ngày thác lũ

Thời gian như là gió

Mùa đi cùng tháng năm

Tuổi theo mùa đi mãi

Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em

Cùng tình yêu ở lại...

- Kìa bao người yêu mới

Đi qua cùng heo may

Thơ tình cuối mùa thu là bài thơ Xuân Quỳnh hay mà hocde.vn muốn dành tặng bạn đọc. Nó được trích trong tập thơ Tự hát xuất bản năm 1984 của nữ sĩ này. Điểm ấn tượng của bài thơ là cách miêu tả khung cảnh vào thu rất chân thực, rất sinh động. Đặc biệt hơn, bài thơ mang đến một cách nhìn mới, một cách biểu đạt tình yêu mới mẻ, lãng mãn rất riêng của Xuân Quỳnh.

6. Thuyền và biển

Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng

Và tình biển bao la

Thuyền đi hoài không mỏi

Biển vẫn xa... còn xa

Những đêm trăng hiền từ

Biển như cô gái nhỏ

Thầm thì gửi tâm tư

Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố

Hình ảnh xuyên suốt trong bài thơ là thuyền và biển. Đó là biểu tượng của người con gái và người con trai trong tình yêu. Tình yêu của anh và em luôn khăng khít, gắn bó bền nhau chẳng thể tách rời như thuyền và biển vậy. Dẫu xa cách ngàn dặm, dẫu phải trải qua nhiều phong ba bão tố thì nó vẫn vẹn nguyên, như nhất.

Bởi thế, Thuyền và biển của Xuân Quỳnh trở thành bản tình ca tuyệt vời về tình yêu, là lời tỏ tình ngọt ngào nhất cho mọi cặp đôi đang yêu. Bài thơ trích trong tập Chồi biếc in năm 1963 và đã được phổ rất thành công năm 1981.

7. Lời ru của mẹ

Lời ru ẩn nơi nào

Giữa mênh mang trời đất

Khi con vừa ra đời

Lời ru về mẹ hát

 

Lúc con nằm ấm áp

Lời ru là tấm chăn

Trong giấc ngủ êm đềm

Lời ru thành giấc mộng

 

Khi con vừa tỉnh giấc

Thì lời ru đi chơi

Lời ru xuống ruộng khoai

Ra bờ ao rau muống

 

Và khi con đến lớp

Lời ru ở cổng trường

Lời ru thành ngọn cỏ

Đón bước bàn chân con

 

Mai rồi con lớn khôn

Trên đường xa nắng gắt

Lời ru là bóng mát

Lúc con lên núi thẳm

Lời ru cũng gập ghềnh

Khi con ra biển rộng

Lời ru thành mênh mông.

8. Bàn tay em

Gia tài em chỉ có bàn tay

Em trao tặng cho anh từ ngày ấy

Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy

Quá khứ dài là mái tóc em đen

Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em

Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng

Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng

Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay?

 

Bàn tay em ngón chẳng thon dài

Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả

Em đánh chắt chơi chuyền thuở nhỏ

Hái rau rền rau rệu nấu canh

Tập vá may, tết tóc một mình

Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ

Đường tít tắp, không gian như bể

Anh chờ em cho em vịn bàn tay

Trong tay anh, tay của em đây

Biết lặng lẽ vun trồng gìn giữ

Trời mưa lạnh tay em khép cửa

Em phơi mền vá áo cho anh

Tay cắm hoa, tay để treo tranh

Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc

Năm tháng đi qua mái đầu cực nhọc

Tay em dừng trên vầng trán lo âu

Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau

Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngả

Khi anh vắng bàn tay em biết nhớ

Lấy thời gian đan thành áo mong chờ

Lấy thời gian em viết những dòng thơ

Để thấy được chúng mình không cách trở...

Bàn tay em, gia tài bé nhỏ

Em trao anh cùng với cuộc đời em

Bài thơ Bàn tay em rút ra từ tập thơ Tự hát của nữ sĩ Xuân Quỳnh. Hình ảnh nổi bật trong thơ là đôi bàn tay nhỏ nhắn, chịu thương, chịu khó, đảm đang, tháo vát, tảo tần hy sinh, yêu chồng thương con… của em - nhân vật trữ tình. Phải chăng em ở đây là hiện thân của nhà thơ Xuân Quỳnh.

9. Hoa cỏ may

Lối cũ em về nay đã thu

Lối cũ em về nay đã thu

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,

Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.

Tên mình ai gọi sau vòm lá,

Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,

Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.

Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,

Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may

Áo em sơ ý cỏ găm đầy

Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,

Ai biết lòng anh có đổi thay?

Bài thơ vẽ lên khung cảnh thu thật đẹp, tự nhiên, hoang sơ khi tiết trời vừa chuyển mùa. Một bức tranh thu đẹp, xao xuyến khiến lòng người ngẩn ngơ. Nó gợi người ta nhớ về những ký ức cũ, mùa thu cũ với bao nỗi niềm thầm kín.

Tác giả chọn hình ảnh hoa cỏ may làm trung tâm của bài thơ. Đó là loài hoa không sắc, không hương, rất mộc mạc, giản dị, chân chân chất. Hoa cỏ may nhỏ nhắn nhưng nó có thể bay đến mọi nơi, đặt chân đến mọi miền theo từng cơn gió. Em hy vọng tình anh cũng chân thành như thế.

10. Chuyện cổ tích về loài người

Trời sinh ra trước nhất

Chỉ toàn là trẻ con

Trên trái đất trụi trần

Không dáng cây ngọn cỏ

Mặt trời cũng chưa có

Chỉ toàn là bóng đêm

Không khí chỉ màu đen

Chưa có màu sắc khác

Mắt trẻ con sáng lắm

Nhưng chưa thấy gì đâu!

Mặt trời mới nhô cao

Cho trẻ con nhìn rõ

Màu xanh bắt đầu cỏ

Màu xanh bắt đầu cây

Cây cao bằng gang tay

Lá cỏ bằng sợi tóc

Cái hoa bằng cái cúc

Màu đỏ làm ra hoa

Chim bấy giờ sinh ra

Cho trẻ nghe tiếng hót

Tiếng hót trong bằng nước

Tiếng hót cao bằng mây

Những làn gió thơ ngây

Truyền âm thanh đi khắp

Muốn trẻ con được tắm

Sông bắt đầu làm sông

Sông cần đến mênh mông

Biển có từ thuở đó

Biển thì cho ý nghĩ

Biển sinh cá sinh tôm

Biển sinh những cánh buồm

Cho trẻ con đi khắp

Đám mây cho bóng rợp

Trời nắng mây theo che

Khi trẻ con tập đi

Đường có từ ngày đó

Nhưng còn cần cho trẻ

Tình yêu và lời ru

Cho nên mẹ sinh ra

Để bế bồng chăm sóc

Mẹ mang về tiếng hát

Từ cái bống cái bang

Từ cái hoa rất thơm

Từ cánh cò rất trắng

Từ vị gừng rất đắng

Từ vết lấm chưa khô

Từ đầu nguồn cơn mưa

Từ bãi sông cát vắng...

 

Biết trẻ con khao khát

Chuyện ngày xưa, ngày sau

Không hiểu là từ đâu

Mà bà về ở đó

Kể cho bao chuyện cổ

Chuyện con cóc, nàng tiên

Chuyện cô Tấm ở hiền

Thằng Lý Thông ở ác...

Mái tóc bà thì bạc

Con mắt bà thì vui

Bà kể đến suốt đời

Cũng không sao hết chuyện

 

Muốn cho trẻ hiểu biết

Thế là bố sinh ra

Bố bảo cho biết ngoan

Bố dạy cho biết nghĩ

Rộng lắm là mặt bể

Dài là con đường đi

Núi thì xanh và xa

Hình tròn là trái đất...

 

Chữ bắt đầu có trước

Rồi có ghế có bàn

Rồi có lớp có trường

Và sinh ra thầy giáo...

Cái bảng bằng cái chiếu

Cục phấn từ đá ra

Thầy viết chữ thật to

“Chuyện loài người” trước nhất

Thơ Xuân Quỳnh luôn có sức hấp dẫn đặc biệt với người đọc. Tuyên ngôn tình yêu trong thơ bà qua bao năm tháng, qua bao thế hệ vẫn là bản tình không lỗi hề lỗi nhịp. Hy vọng những thi phẩm tuyệt vời nói trên của nữ sĩ Xuân Quỳnh sẽ là món quà tuyệt vời cho tâm hồn và trái tim của nhiều người. Hãy đọc, suy ngẫm cùng hocde.vn bạn nhé!

Coi nguyên bài viết ở : Thơ Xuân Quỳnh – bản tình ca chưa bao giờ lỗi nhịp


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Tuyển tập thơ Nguyễn Bính đặc sắc nhất

Nguyễn Bính (1918 - 1966) tên thật là Nguyễn Trọng Bính. Ông sinh ra và lớn lên ở làng Thiện Vinh, Huyện Vụ Bảng, Nam Định. Vốn mồ côi mẹ từ nhỏ nên Nguyễn Bình phải trải qua một tuổi thơ vất vả, khó nhọc, phải tự học ở nhà.

Năm 13 tuổi, ông được nhận giải khuyến khích thơ của Tự lực văn đoàn với tập thơ Tâm hồn tôi. Sau đó, Nguyễn Bính tham gia kháng chiến chống pháp tại Miền Nam, đến năm 1954 thì tập kết ra Bắc. Ông làm việc tại Hội văn nghệ Việt Nam, chủ bút tờ báo Trăm hoa.

Về đời thơ, ông được mệnh danh là nhà thơ của làng quê Việt Nam. Thơ Nguyễn Bính luôn giản dị, mộc mạc, chân thành, trong sáng, nhẹ nhàng giống như ca dao trữ tình vậy. Làng quê Việt Nam được ông đưa vào thơ qua lăng kính lãng mãn nên vừa “chân quê” lại vừa trong trẻo, đẹp đẽ. Dưới đây là tuyển tập thơ Nguyễn Bính đặc sắc được hocde.vn sưu tầm lại, bạn hãy đọc và cảm nhận nhé!

1. Những bóng người trên sân ga

Những cuộc chia lìa khởi từ đây

Cây đàn sum họp đứt từng dây

Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc

Lần lượt theo nhau suốt tối ngày.

 

Có lần tôi thấy hai cô gái

Sát má vào nhau khóc sụt sùi

Hai bóng chung lưng thành một bóng

"Đường về nhà chị chắc xa xôi?"

 

Có lần tôi thấy một người yêu

Tiễn một người yêu một buổi chiều

Ở một ga nào xa vắng lắm

Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.

 

Hai người bạn cũ tiễn chân nhau

Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu

Họ giục nhau về ba bốn bận

Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu.

 

Có lần tôi thấy vợ chồng ai

Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài

Chị mở khăn giầu anh thắt lại:

"Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!"

 

Có lần tôi thấy một bà già

Đưa tiễn con đi trấn ải xa

Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng

Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

 

Có lần tôi thấy một người đi

Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì

Chân bước hững hờ theo bóng lẻ

Một mình làm cả cuộc phân ly.

 

Những chiếc khăn màu thổn thức bay

Những bàn tay vẫy những bàn tay

Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt,

Buồn ở đâu hơn ở chốn này?

 

Tôi đã từng chờ những chuyến xe

Đã từng đưa đón kẻ đi về

Sao nhà ga ấy sân ga ấy

Chỉ để cho lòng dấu biệt ly?

Sân ga - bến tàu là nơi bắt đầu của những cuộc chia ly. Tác giả đã lựa chọn hai hình ảnh đặc biệt này để diễn tả nỗi buồn, nỗi đau xé lòng của những cuộc chia ly. Có biết bao cuộc từ biệt đã diễn ra trên sân ga: vợ tiễn chồng, chị tiễn em, mẹ tiễn con, bạn tiễn bạn, người yêu tiễn người yêu đi xa. Có rất nhiều, rất nhiều cuộc chia ly thấm đã nước mắt đã diễn ra. Người đi hay người ở lại đều buồn thương. Hình tượng sân ga trong bài thơ có thể là hình ảnh thực có khi là hình ảnh mang tính ẩn dụ - sân ga trong lòng hồn thơ Nguyễn Bính.

2. Xuân về

Đã thấy xuân về với gió đông

Với trên màu má gái chưa chồng

Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm

Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong

 

Từng đàn con trẻ chạy xum xoe

Mưa tạnh trời quang nắng mới hoe

Lá nõn nhành non ai tráng bạc

Gió về từng trận gió bay đi

 

Thong thả nhân gian nghỉ việc đồng

Lúa thì con gái mượt như nhung

Đầy vườn hoa bưởi, hoa cam rụng

Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng

 

Trên đường cát mịn một đôi cô

Yếm đỏ khăn thâm trảy hội chùa

Gậy trúc giắt bà già tóc bạc

Lần lần tràng hạt niệm nam mô

3. Lỡ bước sang ngang

Em ơi! em ở lại nhà

Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

Mẹ già một nắng hai sương

Chị đi một bước trăm đường xót xa

Cậy em, em ở lại nhà

Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

 

Hôm nay xác pháo đầy đường

Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng

Chuyến này chị bước sang ngang

Là tan vỡ giấc mộng vàng từ đây

Rượu hồng em uống cho say

Vui cùng chị một vài giây cuối cùng

Rồi đây sóng gió ngang sông

Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ

Miếu thiêng vụng kén người thờ

Nhà hương khói lạnh chị nhờ cậy em

Đêm qua là trắng ba đêm

Chị thương chị kiếp con chim lìa đàn

Một vai gánh lấy giang san…

Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương

Mắt quầng tóc rối tơ vương

Em còn cho chị lược gương làm gì!

Một lần này bước ra đi

Là không hẹn một lần về nữa đâu

Cách mấy mươi con sông sâu

Và trăm ngàn vạn nhịp cầu chênh vênh

Cũng là thôi cũng là đành

Sang sông lỡ bước riêng mình chị sao?

Tuổi son nhạt thắm phai đào

Đầy thuyền hận, có biết bao nhiêu người!

Em đừng khóc nữa em ơi!

Dẫu sao thì sự đã rồi, nghe em!

Một đi bảy nổi ba chìm

Trăm cay nghìn đắng con tim héo dần

Dù em thương chị mười phần

Cũng không ngăn nổi một lần chị đi

 

Chị tôi nước mắt đằm đìa

Chào hai họ để đi về nhà ai

Mẹ trông theo, mẹ thở dài

Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran

Tôi ra đứng tận đầu làng

Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa…

 

Trời mưa ướt áo làm gì?

Năm mười bảy tuổi chị đi lấy chồng

Người ta pháo đỏ rượu hồng

Mà trên hồn chị một vòng hoa tang

Lần đầu chị bước sang ngang

Tuổi son sông nước đò giang chưa tường

Ở nhà em nhớ mẹ thương

Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ

Mẹ ngồi bên cửi xe tơ

Thời thường nhắc: “- Chị mày giờ ra sao?”

 

Chị bây giờ… nói thế nào?

Bướm tiên khi đã lạc vào vườn hoang

Chị từ lỡ bước sang ngang

Trời dông bão giữa tràng giang lật thuyền

Xuôi dòng nước chảy liên miên

Đưa thân thế chị tới miền đau thương

Mười năm gối hận bên giường

Mười năm nước mắt bữa thường thay canh

Mười năm đưa đám một mình

Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên

Mười năm lòng lạnh như tiền

Tim đi hết máu mà duyên không về

 

Nhưng em ơi! một đêm hè

Hoa xoan nở, xác con ve hoàn hồn

Dừng chân trên bến sông buồn

Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến sang

Đoái thương thân chị lỡ làng

Đoái thương phận chị dở dang những ngày

Rồi… rồi chị nói sao đây?

Em ơi! nói nhỏ câu này với em…

Thế rồi máu trở về tim

Duyên làm lành chị duyên tìm về môi

Chị nay lòng ấm lại rồi

Mối tình chết đã có người hồi sinh

Chị từ dan díu với tình

Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng

Tim ai khắc một chữ “nàng”

Mà tim chị một chữ “chàng” khắc theo

Nhưng yêu chỉ để mà yêu

Chị còn dám ước một điều gì hơn

Một lầm hai lỡ keo sơn

Mong gì gắn lại phím đờn ngang cung

Rồi đêm kia lệ ròng ròng

Tiễn đưa người ấy sang sông, chị về

Tháng ngày qua cửa buồng the

Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa

 

Úp mặt vào hai bàn tay

Chị tôi khóc suốt ba ngày ba đêm

Đã đành máu trở về tim

Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang hồ

Người đi xây dựng cơ đồ

Chị về giồng cỏ nấm mồ thanh xuân

Người đi khoác áo phong trần

Chị về may áo liệm dần nhớ thương

Hồn trinh ôm chặt chân giường

Đã cùng chị khóc đoạn trường thơ ngây

Năm xưa đêm ấy giường này

Nghiến răng nhắm mắt cau mày… cực chưa?

Thế là tàn một giấc mơ

Thế là cả một bài thơ não nùng

Tuổi son má đỏ môi hồng

Bước chân về đến nhà chồng là thôi

Đêm qua mưa gió đầy giời

Mà trong hồn chị có người đi qua

Em về thương lấy mẹ già

Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công

Chị giờ sống cũng bằng không

Coi như chị đã ngang sông đắm đò.

Lỡ bước sang ngang có lẽ là bài thơ nổi tiếng nhất, tiêu biểu nhất và được nhiều người yêu mến nhất trong đời thơ Nguyễn Bính. Bài thơ kể về câu chuyện của một người con gái bị cha mẹ ép gả cho người mà mình không hề yêu, phải bước chân lên xe hoa từ khi mới vừa 17 tuổi. Cô phải bỏ lại mối tình đầu tươi đẹp vừa chớm nở, bỏ lại mẹ già, bỏ lại vườn cau để đi một chuyến đi định mệnh.

Đó là câu chuyện của nhân vật chị - người con gái trong bài thơ Lỡ bước sang ngang nhưng cũng là câu chuyện chung cho số phận của hàng triệu triệu người con gái khác đang sống trong chế độ phong kiến. Cái lễ giáo Tam tòng tứ đức đã khiến họ bị ràng buộc, bị đè nén, sống một cuộc đời lệ thuộc, không được tự do lựa chọn hôn nhân cho chính mình.

Bài thơ thể hiện sự cảm thương sâu sắc của nhà thơ đối với nhân vật chị trong thơ, mở rộng ra là sự cảm thương đối với số kiếp của mọi người phụ nữ sống dưới chế độ phong kiến hà khắc.

4. Qua nhà

Cái ngày cô chưa có chồng

Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa

Lối này lắm bưởi nhiều hoa

(Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)

Một hôm thấy cô cười cười

Tôi yêu, yêu quá nhưng hơi mất lòng

Biết đâu rồi chả nói chòng

"Làng mình khối đứa phải lòng mình đây"

Một năm đến lắm là ngày

Mùa thu, mùa cốm vào ngay mùa hồng

Từ ngày cô đi lấy chồng

Gớm sao có một quảng đường mà xa

Bờ rào cây bưởi không hoa

Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo

Lợn không nuôi, đặc ao bèo

Giầu không, dây chẳng buồn leo vào giàn

Giếng khơi mưa ngập nước tràn

Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều

5. Gái xuân

“Em như cô gái hãy còn xuân,

Trong trắng thân chưa lấm bụi trần,

Xuân đến, hoa mơ, hoa mận nở.

Gái xuân giũ lụa trên sông Vân.

 

Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng.

Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng,

Đôi tám xuân đi trên mái tóc.

Đêm xuân cô ngủ có buồn không?”

Mùa xuân là mừa đẹp nhất trong năm, mùa của trăm hoa đua nở, mùa của lễ hội, mùa của những lời hẹn ước lứa đôi. Em là cô gái tuổi đôi mươi căng tràn nhựa sống như mùa xuân, thẹn thùng nói chuyện vợ chồng

6. Tương tư

“Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông

Một người chín nhớ mười mong một người.

Gió mưa là bệnh của giời

Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.

Hai thôn chung lại một làng,

Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?

Ngày qua ngày lại qua ngày,

Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.

Bảo rằng cách trở đò giang,

Không sang là chẳng đường sang đã đành.

Nhưng đây cách một đầu đình,

Có xa xôi mấy cho tình xa xôi...

Tương tư thức mấy đêm rồi,

Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!

Bao giờ bến mới gặp đò?

Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu

Nhà anh có một hàng cau liên phòng

Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông

Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?”

Đặc điểm nổi bật trong thơ Nguyễn Bính là hồn quê mộc mạc, hương quê “hương đồng gió nội” thấm đẫm, khác hoàn toàn với ngòi bút của các nhà thơ lãng mãn đương thời. Điều này được thể hiện rõ trong bài thơ Tương tư.

Bài thơ viết về câu chuyện tình yêu lứa đôi nhưng đằng sau đó là tấm lòng của tác giả đối với quê hương, ý thức giữ gìn nét đẹp văn hóa ngàn đời của dân tộc. Thơ mang âm hưởng ca dao nhẹ nhàng, ngọt ngào, sâu lắng, hồn thơ bình dị, trong trẻo nhưng đằm thắm, sắt son.

7. Cô hàng xóm

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,

Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn

Hai người sống giữa cô đơn,

Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi

Giá đừng có dậu mùng tơi,

Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng

 

Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...

Có con bướm trắng thường sang bên này

Bướm ơi! Bướm hãy vào đây!

Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi...

Chẳng bao giờ thấy nàng cười,

Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên

Mắt nàng đăm đắm trông lên...

 

Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!

Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,

Tôi buồn tự hỏi: "Hay tôi yêu nàng?"

Không, từ ân ái lỡ làng,

Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao?

Tơ hong nàng chả cất vào,

Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang

 

Mấy hôm nay chẳng thấy nàng,

Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong

Cái gì như thể nhớ mong?

Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!

Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,

Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa

 

Tầm tầm giời cứ đổ mưa,

Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm

Cô đơn buồn lại thêm buồn,

Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?

 

Hôm nay mưa đã tạnh rồi!

Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.

Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,

Rưng rưng... tôi gục xuống bàn rưng rưng...

Nhớ con bướm trắng lạ lùng!

Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.

 

Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!

Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!

Đêm qua nàng đã chết rồi,

Nghẹn ngào tôi khóc... Quả tôi yêu nàng.

 

Hồn trinh còn ở trần gian?

Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!

8. Chân quê

“Hôm qua em đi tỉnh về

Đợi em ở mãi con đê đầu làng

Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng

Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!

 

Nào đâu cái yếm lụa sồi?

Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?

Nào đâu cái áo tứ thân?

Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?

 

Nói ra sợ mất lòng em

Van em em hãy giữ nguyên quê mùa

Như hôm em đi lễ chùa

Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh!

 

Hoa chanh nở giữa vườn chanh

Thầy u mình với chúng mình chân quê

Hôm qua em đi tỉnh về

Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều”

Với những ai yêu hồn thơ Nguyễn Bính chắc chắn đều thuộc bài thơ Chân Quê. Bài thơ được viết bằng thể thơ lục bát giản dị nhưng hàm chứa nhiều ý nghĩa sâu xa. Bề nổi của bài thơ là nỗi buồn của chàng trai khi chứng kiến những thay đổi về trang phục của cô gái – người mà anh yêu. Bề sâu của nó là hồi chuông cảnh tỉnh về hiện thực bản sắc văn hóa dân tộc, hồn dân tộc đang dần dần bị lấn át bởi văn minh thị thanhf

Nhưng bài thơ đâu phải chỉ có vậy. Một bài thơ lục bát giản dị, mộc mạc đến đơn sơ, vậy mà hàm chứa bao ý nghĩa sâu xa. Vâng, đúng là ở bề nổi, bài thơ kể về sự đổi thay trong trang phục của cô gái nhưng thăm thẳm trong bề sâu câu chữ, hình tượng, nó gióng lên một hồi chuông cảnh báo thật khẩn thiết: văn minh thị thành đang lấn át văn hoá đồng quê, cái áo cài khuy bấm kia đang lấn dần, át dần cái áo tứ thân, cái khăn mỏ quạ và sâu xa hơn, hồn dân tộc, bản sắc dân tộc đang bị phai nhoà.

Bài thơ thể hiện rất rõ tuyên ngôn nghệ thuật trong thơ của Nguyễn Bính: dung dị, chân chất, đơn sơ như hơi thở đồng nội.

9. Mưa xuân

Em là con gái trong khung cửi

Dệt lụa quanh năm với mẹ già

Lòng trẻ còn như cây lụa trắng

Mẹ già chưa bán chợ làng xa

 

Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay

Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy

Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ

Mẹ bảo: “Thôn Ðoài hát tối nay”

 

Lòng thấy giăng tơ một mối tình

Em ngừng thoi lại giữa tay xinh

Hình như hai má em bừng đỏ

Có lẽ là em nghĩ đến anh

 

Bốn bên hàng xóm đã lên đèn

Em ngửa bàn tay trước mái hiên

Mưa thấm bàn tay từng chấm lạnh

Thế nào anh ấy chả sang xem!

 

Em xin phép mẹ, vội vàng đi

Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe

Mưa bụi nên em không ướt áo

Thôn Ðoài cách có một thôi đê

 

Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêm

Em mải tìm anh chả thiết xem

Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh

Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em

 

Chờ mãi anh sang anh chả sang

Thế mà hôm nọ hát bên làng

Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn

Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!

 

Mình em lầm lụi trên đường về

Có ngắn gì đâu môt dải đê!

Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt

Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya

 

Em giận hờn anh cho đến sáng

Hôm sau mẹ hỏi hát trò gì

“- Thưa u họ hát...” rồi em thấy

Nước mắt tràn ra, em ngoảnh đi

 

Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay

Hoa xoan đã nát dưới chân giày

Hội chèo làng Ðặng về ngang ngõ

Mẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”

 

Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày

Bao giờ em mới gặp anh đây?

Bao giờ chèo Ðặng đi ngang ngõ

Ðể mẹ em rằng hát tối nay?

10. Bài thơ quê hương

“Trải nghìn dặm trời mây bạn tới.

Thăm quê tôi, tôi rất đỗi vui mừng!

Bạn nán lại cùng tôi thêm buổi nữa.

Để tôi xin kể nốt chuyện quê hương

Đảng cùng dân đã viết thêm lịch sử,

Lửa Điện Biên sáng dậy cả trăm năm.

Lửa Ấp Bắc, Chu Lai cũng bừng rực rỡ,

Lửa chiến công đang chói lọi miền Nam.

 

Khi có Đảng, có Bác Hồ lãnh đạo;

Có truyền thống cha ông để lại tự bao đời.

Thì đánh Mỹ nhất định là phải thắng

Chuyện ấy, quê tôi, thành chuyện dĩ nhiên rồi…”

Bài thơ thể hiện niềm vui của tác giả khi được gặp bạn hiền trên quê hương mình. Nhưng hơn hết thảy đó là niềm tự hào vô bờ bến về truyền thống đấu tranh kiên cường bất khuất của người dân nơi đây. Với truyền thống yêu nước ngàn đời ấy, đánh Mỹ nhất định sẽ thắng lợi…. quê hương sẽ trở lại yên bình và giàu đẹp hơn xưa.

11. Cô hái mơ

Thơ thẩn đường chiều một khách thơ

Say nhìn xa rặng núi xanh lơ

Khí trời lặng lẽ và trong trẻo

Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ

 

Hỡi cô con gái hái mơ già

Cô chửa về ư? Đường thì xa

Mà cái thoi ngày như sắp tắt

Hay cô ở lại về cùng ta?

 

Nhà ta ở dưới gốc cây dương

Cách động Hương Sơn nửa dặm đường

Có suối nước trong tuôn róc rách

Có hoa bên suối ngát đưa hương

 

Cô hái mơ ơi!

Chả giả lời nhau lấy một lời

Cứ lặng rồi đi, rồi khuất bóng

Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi...

Thơ Nguyễn Bính mộc mạc, dung dị, chân chất như chính hồn quê Việt Nam. Nó ngọt ngào, sâu lắng như ca dao vậy. Ai yêu cảnh làng quê Việt hẳn sẽ rất yêu những vần thơ Nguyễn Bính. Hy vọng chùm thơ hay của ông mà hocde.vn sưu tầm nói trên là món quà giúp bạn tắm mát tâm hồn mình.

Coi nguyên bài viết ở : Tuyển tập thơ Nguyễn Bính đặc sắc nhất


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Chùm thơ về hoa hồng hay, lắng đọng tâm hồn

Trong thế giới loài hoa muôn màu muôn sắc, hoa hồng được xem là nữ hoàng của các loài hoa. Nó sở hữu hương thơm quyến rũ, nồng nàn, màu sắc tuyệt đẹp, là biểu tượng cho tình yêu và sắc đẹp.

Trong thần thoại Hy Lạp, đóa hồng đỏ thắm gắn liền với hình ảnh nữ thần tình yêu. Cũng từ đó, hoa hồng đỏ trở thành biểu tượng cho tình yêu lứa đôi mãnh liệt, chân thành, đằm thắm.

Thơ viết về hoa hồng có rất nhiều bài hay, sâu sắc, lắng đọng, dành được tình cảm, sự ưu ái của đông đảo bạn đọc. Dưới đây là chùm thơ về hoa hồng mà hocde.vn sưu tầm dành tặng bạn. Hy vọng bạn sẽ hài lòng với món quà tinh thần này.

1. Hoa Hồng Từng Cánh Rớt Rơi

Hoa hồng từng cánh rớt rơi

Như lòng em đó một trời đau thương

Người đi chẳng chút vấn vương

Chữ tình vứt bỏ bên đường xác xơ

Người ơi hạnh phúc ước mơ

Đã từng xây đắp đợi chờ có nhau

Giờ đây vì cớ là sao?

Cánh hồng xứ lạnh đượm màu thắm hơn?

Xa nhau thôi chẳng dỗi hờn

Mưa buồn vẫn rớt từng cơn trắng trời

Cánh hồng giữa gió mưa ơi…

Ngày mai trời lại đẹp tươi thôi mà…

Hoa hồng đi liền với những câu chuyện tình yêu. Có thể là chuyện tình ngọt ngào, lãng mạn, có thể là chuyện tình đau thương, tan nát. Bài thơ Hoa hồng từng cánh rớt rơi viết về một câu chuyện tình đẹp nhưng buồn.

Ngày ấy, tình yêu của anh và em đẹp như bông hồng mới nở. Thế rồi anh đi, để lại trong em cả một trời đau thương giống như bông hồng kia đang tả tơi, rơi rơi từng cánh. Ước gì tất cả chỉ là một giấc mơ, để ngày mái nắng ấm, hoa lại thắm, tình lại mặn nồng như xưa.

2. Tình Bỗng Đẹp

Đẹp lắm hoa hồng tận thảo nguyên.

Thanh trong ánh nắng dịu trên miền.

Xương rồng mắc cỡ gai ứ mộng.

Cỏ bụi xanh vờn ngọn gió yên.

Cát bụi cuồng phong vùi lấp nỗi.

Cơn mưa nhẹ rắc phủi tan phiền.

Hoa hồng bỗng đẹp chiều đâu hỡi.

Lãng tử say nồng mãi chẳng quên.

3. Hoa hồng

Tôi tặng em cánh hoa hồng

Bỗng nhiên đau buốt trong lòng vì gai

Ngửa bàn tay khép bày tay

Thì ra hương vẫn còn đầy bên tôi

Cánh hoa đã tặng em rồi

Sao tôi còn vẫn đứng ngồi chưa yên?

Em về áo trắng bay nghiêng

Để mùi hương lại - dĩ nhiên - tôi buồn

Cánh hoa xa cội xa nguồn

Chỉ xin em chớ có ruồng rẫy hoa

Giữa thời con gái kiêu sa

Cánh hoa tôi tặng có là hoa khôi?

Em đi chưa kịp tỏ lời

Bàn tay đau buốt vô hồi vì gai

Dùng dằng trong gió chưa phai

Hương hồng xao xuyến thơm hoài thời gian.

Hoa hồng là chúa tể của các loài hoa, đẹp, đậm đà hương sắc nhưng có gai sắc nhọn có thể làm tổn thương bạn bất cứ khi nào. Tình yêu cũng thế, nó có thể mang đến cho con người ta cảm giác hạnh phúc tột cùng nhưng cũng có thể khiến con người ta đau đớn, dằn vặt, sầu muộn khôn nguôi. Bởi thế, ai đã yêu và đang yêu, hãy biết nâng niu, trân trọng tình yêu của mình giống như bông hồng vậy. Có như thế, tình mới mãi đậm hương nồng.

4. Hoa Hồng

Về đây ngắm cảnh hoa hồng

Mà nghe kỷ niệm bềnh bồng xa khơi

Ngày xưa sương ướt đầy vơi

Là ta chung bóng dạo chơi sân cù

Trăng mùng mười buổi cuối thu

Hạt mưa rả rích như ru xót lòng

Vài cô thôn nữ thong dong

Lang thang trên phố trăng đông đợi chờ

Kể từ ngày ấy đến giờ

Hoa hồng vẫn mãi đợi chờ khách thăm

Cách xa rồi,mấy mươi năm

Kìa hồ Than Thở vẫn nằm ngủ yên

Prenn đón khách mọi miền

Gốc hoa hồng ấy thiêng liêng hững hờ

Nay về tìm lại người mơ

Đường xưa lối cũ câu thơ soi buồn

Thẫn thờ nhìn ánh chiều buông…

5. Cô bé hoa hồng

Gọi em: Cô Bé Hoa Hồng

Ngộ không, cô bé yêu hoa ?

Loài hoa xù xì gai góc

Người đâu yêu thích lạ chi

 

Này em cô bé hoa hồng

Nụ hoa thắm giống môi em

Tặng em một đoá Râm Bụt

Hiền lành chút, dễ làm quen…!

 

Ay dza ! đừng giận anh nhé

Hoa hồng anh chẳng có đâu

Chỉ mỗi trái tim khó bảo

Em mà có lấy anh trao .

 

Hỡi em cô bé hoa hồng

Vườn nhà còn đoá nào không

Tối nay anh vào hái trộm

Sáng ra tặng để lấy lòng

 

Tình yêu trên đời muôn thuở

Có tình thì sẽ có đau

Đêm qua gai đâm chảy máu

Tình sâu đau đớn càng lâu…

 

Hoa hồng thắm tươi thơm ngát

Quyện nồng hương vị tình yêu

Tặng nhau thay lời muốn nói

Yêu em ta khổ cũng nhiều…

Bài thơ là một sự so sánh, liên tưởng độc đáo. Em đẹp như một đóa hoa hồng nên anh sẽ gọi em là cô bé hoa hồng nhé! Bồng hồng đẹp nhưng nhiều gai sắc giống như người con gái đẹp vậy.

Thông qua bài thơ tác giả muốn gửi gắm đến người đọc bức thông điệp ý nghĩa về tình yêu và cuộc sống: đừng lo sợ những tổn thương mà sống khép lòng, cố tình tạo ra một chiếc vỏ bọc đầy gai góc xung quanh. Hãy yêu thương, hãy đón nhận nó, hãy mở lòng, hãy thay đổi. Sẽ có một người yêu bạn, đợi bạn ở phía cuối con đường.

6. Nước mắt hoa hồng

Phụ nữ như một đoá hồng.

Thời gian cứ ngắt từng bông mỗi mùa.

Ngày ngày tháng tháng thoi đưa.

Mới đây ngoảnh lại tuổi vừa bốn mươi.

 

Cánh hồng đã kém sắc tươi.

Nụ hồng đã nở mấy mươi mùa tình.

Đoá hồng thuở ấy mới tinh.

Dòng đời xuôi ngược khiến mình đổi thay.

 

Tuổi hồng không cánh mà bay.

Theo đàn chim én vừa say xuân tàn.

Bóng hồng từng ngự tim chàng.

Giờ đây mờ nhạt như làn khói sương.

 

Hồng tàn thẹn mặt với gương.

Sợ nhìn nước mắt còn vương má hồng.

Đọc bài thơ về hoa hồng này bạn sẽ cảm nhận rất rõ ý nghĩa, thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc. Đời người phụ nữ giống như đóa hồng vậy, nụ hồng vừa hé nở nhưng sẽ tàn rất nhanh chóng, tuổi xuân của phụ nữ cũng sẽ trôi qua mau như một cơn gió. Vì thế, dù dòng đời có ngược xuôi, có bộn bè lo toan nhưng hãy biết yêu thương chính mình.

7. Hoa hồng và tôi

Trời sinh em kiếp hoa hồng

Tỏa hương… khoe sắc… mênh mông đất trời

Tiếng yêu, em ngọt vành môi

Nghe như trong gió có lời thơ ca

Tôi, người lữ khách phương xa

Dừng chân lặng ngắm sắc hoa trao tình

Rõ em xinh thật là xinh

Mắt môi điểm nụ xuân tình thơ ngây

Lòng tôi đêm hóa thành ngày

Ôi, yêu biết mấy phút này gặp em!

Câu thơ chừng cũng say mềm

Bao nhiêu thi tứ dâng lên đầy hồn

Phải chăng tôi đã hết buồn

Từ khi bắt gặp sắc hồng của em

Mặt ngoài như thể còn e

Tình trong thì đã lăm le muốn gần

Nhìn em nhan sắc tuyệt trần

Em mang gai góc lên thân làm gì?

Tội cho những gã tình si

Như tôi chẳng hạn, muốn… thì được không?

Đưa tay hái một nụ hồng

Mới hay mình đã rẽ nhầm đường hoa.

8. Cánh hồng phai

Đóa hoa ấy đẹp tươi biết mấy

Em rụt rè mang tới cho tôi

Tôi thảng thốt con tim non dại

Đã tưởng đâu sứ giả của mộng đời.

Tôi vội đón lấy hoa và bất giác

Vừa chạm vào đã thấy buốt nơi tay

Tôi trẻ quá làm sao biết được

Rằng cánh hoa phủ kín đầy gai?

Sao em nỡ mang về bông hoa đẹp

Lại có gai làm xước cả tay rồi?

Hoa rực rỡ mà gai như kim sắc

Đã hóa dằm nhói buốt em ơi!

Hoa em hái giữa cánh đồng rộng rãi

Nhưng hoa này em hái chẳng vô tình

Rất có thể em chưa hết biết tới

Những hoa nào gây nên nỗi đau anh.

9. Hoa Hồng

Về đây ngắm cảnh hoa hồng

Mà nghe kỷ niệm bềnh bồng xa khơi

Ngày xưa sương ướt đầy vơi

Là ta chung bóng dạo chơi sân cù

Trăng mùng mười buổi cuối thu

Hạt mưa rả rích như ru xót lòng

Vài cô thôn nữ thong dong

Lang thang trên phố trăng đông đợi chờ

Kể từ ngày ấy đến giờ

Hoa hồng vẫn mãi đợi chờ khách thăm

Cách xa rồi ,mấy mươi năm

Kìa hồ Than Thở vẫn nằm ngủ yên

Prenn đón khách mọi miền

Gốc hoa hồng ấy thiêng liêng hững hờ

Nay về tìm lại người mơ

Đường xưa lối cũ câu thơ soỉ buồn

Thẩn thờ nhìn ánh chiều buông.,.

10. Phải Yêu Rồi

Hoa Hồng bỗng nở giữa lòng đông

Trời thơ mộng đẹp cảnh tang bồng

Lãng tử say mình thương rất lạ

Chẳng lẽ yêu rồi một thưở mong

 

Như bướm ong kia đùa cánh nhỏ

Hoa hồng tươi ngát thẹn thùng xinh

Mùi hương nhè nhẹ đưa lòng nhớ

Cho kẻ thương thầm khắc dạ in

 

Vào đêm lại thức nhớ xa xăm

Đơn phương ước hẹn mộng trăm năm

Ước sao một bướm hoa này mãi

Hạnh phúc sum vầy những tháng năm

 

Ôi! Nghĩ tình yêu thật dại khờ

Tự tình khó tỏ đến người yêu

Bài thơ bút tích còn in dấu

Kỷ niệm đâu mờ nhạt tháng năm

11. Tình Hồng

Anh hân hoan nhận bông hồng tươi thắm

Từ tim em say đắm ngát hương yêu

Ta băng qua miền tăm tối cô liêu

Ðến bên nhau cho muôn chiều rực nắng

 

Bông hồng ơi giữa đôi bàn tay trắng

Ấm lòng nhau ấm cả đất trời xanh

Anh nâng niu từng cánh nhỏ mong manh

Anh cất giữ vào kinh thành tâm huyết

 

Ta dìu nhau giữa băng hà gió tuyết

Chẳng đơn phương khi đã quyết chung lòng

Anh khắc ghi lời ước nguyện chờ mong

Dù xa vắng tiếng lòng muôn điệu nhớ

12. Hoa hồng cho mẹ

Đóa hồng mùa vu lan

Đóa hồng mùa vu lan

Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ

Từ lúc tượng hình đến lớn khôn

Tình mẹ bao la gì sánh được

Nghiã con sâu nặng gắng vuông tròn

Bông hồng một cánh con dâng mẹ

Chữ hiếu trọn đơì ghi khắc công

Mùa lễ vu lan - mùa báo hiếu

Muôn lòng rực rỡ - sắc hoa hồng

Hoa hồng không chỉ là biểu tượng của tình yêu lứa đôi mà còn là món quà ý nghĩa  dành tặng mẹ. Bởi thế, trong mùa vu lan báo hiếu ta thường thấy sắc hoa hồng tràn ngập. Bài thơ là lòng biết ơn sâu sắc của tác giả, của những người con đối với mẹ. Tình mẹ bao la không gì so sánh được, dẫu con có đi hết năm rộng tháng dài cũng không thể đong đầy tình mẹ. Một bó hồng tặng mẹ nhân ngày vu lan là để thể hiện lòng biết ơn, thành kính với lời nhắn gửi: tình yêu con dành cho mẹ rực rỡ như sắc hoa hồng.

13. Vòng Tình Nhân

Tặng em một đoá hoa hồng

Cho ta ngụp lặn trong vòng tình nhân

Dù là một thoáng phù vân

Chưa lần gặp gỡ đã phân ly rồi

Đêm nay lòng thấy bồi hồi

Dìu em lên tận đỉnh đồi tình yêu

Dáng em nho nhỏ liêu xiêu

Gió đông lành lạnh hắt hiu nỗi lòng

 

Mời em nhận đóa hoa hồng

Kẻo hoa rơi rụng trên dòng trường giang

Đêm buồn sóng vỗ mênh mang

Hai đầu nỗi nhớ thuyền sang nơi nào

Tình yêu là phút ngọt ngào

Tình nhân em hỡi nép vào lòng tôi

Thuyền tình ta sẽ nổi trôi

Trường giang lặng sóng trăng soi bềnh bồng

 

Sao em không nhận hoa hồng

Để tôi canh cánh phập phồng lo âu

Một mình hỏi giữa đêm thâu

Tình nhân em hỡi bao lâu mới về

Gió đông từng đợt ê chề

Chân buồn tôi bước nặng nề chờ em

Đêm này lại thức trắng đêm

Tình nhân không đến sầu thêm hoa hồng

14. Gửi tặng đóa hoa hồng nhung

Gió nhẹ vườn hoa thổi ngạt ngào

Âm Thanh suối chảy cuối bờ ao

Dư âm khoái lạc vang trong trí

 

Hỏi nhẹ hồn ta lạc hướng nao ...

 

Miên man giấc mộng mượn lời trao

Nỗi nhớ năm xưa đã nhuộm màu

Thắm thoát xuân đi rồi trở lại

Vì ai nửa mảnh nỗi lòng chao

 

Có phải tim em cũng ước ao

Như anh gói mộng đã dâng trào

Em ơi hãy nói lời chân thật

Thổn thức tình yêu chất ngất cao

 

Bỡ Ngỡ ..... thêm vào nỗi khát khao

Ngàn hoa nở rộ vội ngắt mau

Hồng nhung một đoá xanh là lá

Biểu tượng tình yêu khắn khít nhau

Khung cảnh được vẽ lên trong bài thơ thật đẹp: gió thổi ngàn hoa, âm thanh suối chảy, hương hoa ngào ngạt... Cảnh tượng ấy gợi nhớ về một miền ký ức thật đẹp. Ngày đó anh và em tay trong tay, tình nồng tha thiết. Nhưng tình vừa chớm nở thật đẹp như đóa hồng nhung đã bị ngắt mau. Giờ đây, dẫu đã qua rồi một cuộc tình nhưng thấy hoa lòng anh lại thổn thức.

15. Cánh hoa thiên thu

Con xin nâng đóa Hoa Hồng

Dâng lên cho Mẹ ấm lòng mẫu thân

Mẹ là cao cả từ ân

Cho con vững bước phong trần nhân gian

Mẹ là cao quý muôn ngàn

Cho con thước ngọc leo thang vào đời

Hoa Hồng một đóa tuyệt vời

Dâng lên cho Mẹ những lời Mẹ thương

“Mẹ là hoa, Mẹ là hương

Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu

Mẹ là vị ngọt nếp xôi

Vị thanh hoa bưởi, vị bồi hoa cau

Cho con từ thuở ban đầu

Để con vững lái con tàu nghĩa ân

Hoa Hồng dâng tặng Mẫu thân

Cuộc đời còn Mẹ phước phần nào hơn

Mẹ là dấu ngọc điểm son

Cho con châu thể tâm hồn trinh nguyên

Mẹ là mầu nhiệm tay tiên

Cho con trọn vẹn bình yên an lành

Hoa Hồng một đóa tinh anh

Xin dâng lên Mẹ lòng thành cháu con

Cuộc đời chẳng có gì hơn

Bằng hình bóng Mẹ vẫn còn trần gian

Con xin đánh đổi bạc vàng

Con xin đánh đổi cả ngàn thiên thu

Để cho còn Mẹ, dẫu dù

Trời long đất lở mây mù bủa giăng

Tình Mẹ không thể lượng cân

Càn khôn vũ trụ phù vân sá gì

Lòng Mẹ mà nhớ li ti

Hư vô trùm khắp khắc ghi chưa đầy

Nhân Mùa Hiếu Hạnh về đây

Xin dâng lên Mẹ, Hoa này thiên thu.

Bài thơ nói về lòng biết ơn chân thành sâu sắc của những người con dành cho mẹ. Mẹ đã một đời hy sinh, tần tảo chẳng ngại nắng mưa nuôi con khôn lớn. Với con, mẹ là hương, là hoa, là hương bưởi ngọt thanh, là vị nếp xôi... Mẹ là tất cả, là thứ tài sản vô giá con có. Dâng tặng mẹ một đóa hoa hồng là để bày tỏ lòng thành kính sâu sắc. Đóa hoa thiên thu giống như tình yêu con dành cho mẹ không bao giờ mất đi.

16. Cánh hoa kỷ niệm

Về đây ngắm cảnh hoa hồng

Mà nghe kỷ niệm bềnh bồng xa khơi

Ngày xưa sương ướt đầy vơi

Là ta chung bóng dạo chơi sân cù

Trăng mùng mười buổi cuối thu

Hạt mưa rả rích như ru xót lòng

Vài cô thôn nữ thong dong

Lang thang trên phố trăng đông đợi chờ

Kể từ ngày ấy đến giờ

Hoa hồng vẫn mãi đợi chờ khách thăm

Cách xa rồi ,mấy mươi năm

Kìa hồ Than Thở vẫn nằm ngủ yên

Prenn đón khách mọi miền

Gốc hoa hồng ấy thiêng liêng hững hờ

Nay về tìm lại người mơ

Đường xưa lối cũ câu thơ soỉ buồn

Thẩn thờ nhìn ánh chiều buông.,.

17. Hoa hồng mùa đông

Sáng thức dậy, thấy lòng mình rạng rỡ

Thỏang hương thơm như hoa nở đâu đây

Hoa hồng đâu lại nở tháng đông này

A ngày lễ, Mẹ mua về tặng Bố

Bố thức dậy cũng giật mình bỡ ngỡ

Sinh nhật mình mà lãng phứt quên luôn

Bố vuốt râu, quên cả những u buồn

Cảnh hưu trí, "Cám ơn mình nhiều lắm!"

Ngày hôm nay bố mẹ đừng mua sắm

Đi cùng con ra phố thị rong chơi

Chẳng mấy khi bố mẹ được thảnh thơi

Bầy tiệc sẳn, mọi người đang chờ đó

Trong tiệm ăn, bàn đầy hoa hồng đỏ

Những tình thương con cái mến dâng lên

Cả một đời Bố cực khổ liên miên

Lo cho cả gia đình được no ấm

Bông hồng đỏ là tình thương rất đậm

Của Mẹ hiền bao nhiêu năm sống bên Cha

Của rể, con, dâu thảo sống thuận hòa

Dâng lên Bố năm nay về hưu trí

Giả như em đang ở bên đây nhỉ

Chắc là vui như anh chị anh thôi

Cũng cùng vui cũng nói nói cười cười

Đeo trước ngực nụ hoa hồng thắm đỏ

Nếu bạn yêu hoa hồng, nếu bạn đang yêu, đừng bỏ qua chùm thơ về hoa hồng tuyệt hay mà hocde.vn sưu tầm dành tặng nói trên. Thơ mang đến cho người đọc nhiều cung bậc cảm xúc, nhiều bài học sâu sắc, ý nghĩa. Chúc bạn hạnh phúc.

Xem nguyên bài viết tại : Chùm thơ về hoa hồng hay, lắng đọng tâm hồn


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Chùm thơ về thầy cô hay nhất, đẹp nhất

Tôn sư trọng đạo là truyền thống tốt đẹp ngàn đời của dân tộc Việt Nam. Truyền thống ấy được lưu truyền, được kết nối, phát huy từ đời này qua đời khác, trở thành giá trị văn hóa đẹp đẽ mang bản sắc riêng của người Việt.

Thầy cô - người lái đò thầm lặng trở thành hình tượng đẹp đẽ trong thơ văn, trong nhạc, trong họa. Có biết bao bài thơ hay viết về thầy cô khiến người đọc rưng rưng nước mắt, có biết bao bài hát về tình thầy cô mà chỉ hát một lần là nhớ mãi….Dưới đây là tuyển tập những bài thơ về thầy cô tuyệt hay mà hocde.vn sưu tầm dành tặng bạn. Hãy đọc và cảm nhận nhé!

Thơ về thầy cô hay

Ai chẳng có một thời cắp sách đến trường. Đó là cái thuở ngây thơ, trong trắng với biết bao kỷ niệm đẹp chẳng thể nào quên trong ký ức của mỗi người. Trong cái ký ức tươi đẹp ấy, thầy cô là phần trung tâm nhất. Bởi thế, thơ về thầy cô được viết rất nhiều và luôn dành được tình cảm của bạn đọc.

  1. Bụi Phấn

Nay đã xa rồi yêu dấu ơi

Nhớ thầy cô nhớ....đến chơi vơi

Trường xưa cánh phượng ngày nao đã

Dõi theo ta để nghẹn muôn lời

 

Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn

Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn

Viết lên đôi chữ cười vui vẻ

Bảng cũng như ta cũng có " hồn "...!

 

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy

Phấn chì bụi phủ tóc như mây

Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh

Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

 

Có phải thầy đang nảy hạt mầm ?

Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm !

Bụi thời gian cứ bay theo gió

Nào biết ngày mai sẽ thăng trầm

 

Rơi như lá úa nay lìa cành

Trên đường gian khổ hóa mong manh

Bục giảng ngày xưa thầy tôi đã

Giảng giải từng câu thiếu niên thành...

 

Có biết ngày mai sẽ ra sao

Hạt mầm thầy nảy biết là bao

Bụi trần phấn toả mau phai thắm

Nào biết ngày sau sẽ thế nào !

 

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo

Trên mái trường xưa nhạt ngói màu

Tóc người xưa cũng chen sợi bạc

Thầy đó trường đây lệ cứ trào....

 

Con vẫn yêu sao những điểm 10

Yêu thầy trách phạt học mà chơi

Phút giây ngày ấy như sống lại

Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời

 

Làm sao để trở lại ngày xưa

Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa

Nào ai không nhớ mình " hưởng " phạt

Quên những trận đòn đã từng chưa?

 

Ngày nay con vẫn giữ ân tình

Xưa còn non trẻ đã miệt khinh

Thầy - Cô nâng sách tay dìu dắt

Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình

 

Khi con cất bước xa mái trường

Tuổi người đã đủ để vấn vương

Còn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãi

Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương

  1. Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

 

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

 

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

 

Như ru ánh lửa trong hồn

Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

Thầy ru hết cả mê say

Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

 

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

 

Từ trong vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được dẫn đường em đi

(Con đường thầy ngỡ đôi khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

 

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.

Đây là một trong những bài thơ về thầy cô hay, cảm động nhất. Lời thơ ngọt ngào da diết đã tái hiện một cách chân thực, sống động, đẹp đẽ nhất hình ảnh người thầy trong ký ức của những cô cậu học trò.

Đời nhà giáo vất vả, đời nhà giáo nghèo nhưng thầy vẫn yêu nghề yêu trẻ. Đọc câu thơ “Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này” thật cảm động. Tình thầy thật lớn lao cao cả: thầy dạy chữ, dạy đạo làm người, dạy sống phải biết yêu thương… Bài thơ thực sự chạm sâu đến trái tim người đọc.

  1. Người lái đò

Một đời người - một dòng sông...

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

"Muốn qua sông phải lụy đò"

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc - mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...

  1. Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

 

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

 

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ..

  1. Lời cảm tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả

Để một lần nhớ lại mái trường xưa

Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa

Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm

 

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng

Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua

Nhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xa

Áp dụng - chắc nhơ cội nguồn đã có

 

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ

Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi

Bài học đời đã học đc những gì

Có nhắc bóng người đương thời năm cũ

 

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ

Để cây đời có tán lá xum xuê

Bóng mát dừng chân là một chốn quê

Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

 

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt

Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

  1. Thưa Thầy

Thưa thầy, bài học chiều nay

Con bỏ quên ngoài cửa lớp

Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót

Con hóa mình thành bướm và hoa

Thưa thầy bài tập hôm qua

Con bỏ vào ngăn khóa kín

Mải lượn lờ theo từng vòng sóng

Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin

Thưa thầy, bên ly cà phê đen

Con đốt thời gian bằng khói thuốc

Sống cho mình và không bao giờ mơ ước

Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?

Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay

Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng

Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng

Soạn bài trong tiếng ho khan

Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn

Sao con học hoài không thuộc

Để bây giờ khi con hiểu được

Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy

Những bài thơ về thầy cô mà hocde.vn dành tặng nói trên hy vọng sẽ làm bạn hài lòng. Cảm ơn thơ đã nói hộ lòng người, đưa ta về với một phần ký ức đẹp nhất trong cuộc đời. Đây cũng là món quà ý nghĩa để tri ân thầy cô giáo nhân ngày 20 tháng 11.

Thơ lục bát về thầy cô

Thơ lục bát là thể thơ truyền thống của dân tộc. Đặc điểm của thể thơ này là ngọt ngào, sâu lắng, nhịp thơ nhẹ nhàng như lời ru của mẹ nên dễ thấm sâu vào lòng người đọc. Ai đi qua tuổi học trò mà chẳng thuộc vài ba bài thơ lục bát về thầy cô. Dưới đây là những bài thơ hay về thầy cô bạn hãy đọc nhé!

  1. Bụi Phấn

Thầy con giờ đã già rồi

Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu

Phấn rơi bạc cả mái đầu

Đưa con qua những bể dâu cuộc đời

Mỗi khi bụi phấn rơi rơi

Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương

Cho con vững bước nẻo đường

Hành trang kiến thức, tình thương của thầy

Biết bao vất vả, đắng cay

Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời

Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời

Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!

Trọn đời con mãi tự hào

Cúi đầu cung kính ... thương sao dáng thầy

Dẫu đời xuôi, ngược đó đây

Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa

Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?

Ngàn bông hoa thắm kính thưa ... dâng thầy

Cho con cuộc sống hôm nay

Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!

  1. Tri Ân

Thu tàn trời đã sang đông

Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy

Người trao khát vọng hôm nay

Chắp cho đôi cánh em bay vào đời

Bao chuyến đò lặng không lời

Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai

Bên trang giáo án miệt mài

Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua

Từng câu từng chữ ê a

Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn

Mõi mòn khuya sớm gian nan

Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng

Bao thế hệ đã sang sông

Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng

Mặc cho mưa gió bão bùng

Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ

Hôm nay kính dệt vần thơ

Tri ân hai tiếng... vô bờ khắc ghi

Nẻo đời dẫu có thịnh suy

Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy

Mừng ngày nhà giáo hôm nay

Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi

An khang hạnh phúc rạng ngời

Gia can êm ấm trọn đời yêu thương

Dẫu cho cách trở ngàn phương

Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy

Bài thơ là lòng biết ơn chân thành của tác giả đối với người thầy của mình. Cảm ơn thầy vì đã không quản ngại khuya sớm bên trang giáo án cho em những bài học hay. Dẫu cho khó khăn, dầu có mưa gió bão bùng, thầy vẫn miệt mài thắp sáng ước mơ cho bao thế hệ học trò. Bởi thế, thầy cô mãi mãi là hình ảnh khắc sâu trong tâm tưởng của mỗi người, dù lớn lên, dù đi xa tình thầy cô vẫn khắc khoải, vấn vương.

  1. Em Mãi Khắc Ghi

Thời gian dù mãi dần trôi

Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang

Lật từng cuốn vở sang trang

Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.

Nhớ thầy cô những sớm chiều

Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi

Cho em vững bước vào đời

Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.

Tóc thầy giờ đã bạc màu

Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ

Mong đàn em dựng cơ đồ

Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn.

Nay giờ em đã lớn khôn

Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông

Việt Nam sáng mãi trời hồng

Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.

  1. 4. Lời Tri Ân

Người thầy áo bạc sờn vai

Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng

Tình thầy con mãi nặng mang

Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim

Dù bao dâu bể nổi chìm

Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời

Đêm trường giấc ngủ chơi vơi

Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay

Trường xưa in đậm dấu giày

Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi

Từng trò từng lớp xa xôi

Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo

Đôi dòng ngăn cách trông theo

Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi

Chiều rơi nắng đã tắt rồi

Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung.

  1. Ơn Thầy

Trăm năm Đạo giữ ở đời

Tiên học chữ Lễ sau rồi chữ Văn

Ơn Thầy khai sáng chữ Nhân

Công Thầy vun đắp bao lần chữ Tâm

Dạy luôn chữ Hiếu tình thâm

Khắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngày

Chữ Đức Thầy dạy đến nay

Cả luôn chữ Tín mai này lập danh

Chữ Trung thấm nghĩa sẽ thành

Có thêm chữ Chí xứng anh hùng rồi

Chữ Hướng làm vốn cuộc đời

Theo cùng năm tháng chữ Người đã lên

Lời Thầy em vẫn không quên

Bao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đời

Cho dù vật đổi sao rời

Ơn Thầy khắc cốt những lời năm xưa.

Trên đây là những bài thơ lục bát hay về thầy cô. Hẳn nó đã nói hộ tình cảm, nỗi lòng của rất nhiều bạn đọc. Hãy dành nó làm món quà tinh thần tuyệt vời nhất gửi đến thầy cô giáo nhân ngày 20/11 bạn nhé!

Thơ ngắn về thầy cô

Có rất nhiều bài thơ hay viết về thầy cô làm ta cảm động. Thơ ngắn về thầy cô không dài dòng nhưng lắng đọng, sâu sắc trong từng câu chữ. Thơ ngắn, ý tình sâu sắc nên dễ đi sâu vào lòng người đọc. Dưới đây là những bài thơ như thế, bạn đừng bỏ qua nhé!

  1. Nhớ cô giáo trường cũ

Bao năm lên phố, xa làng

Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê

Nhớ bài tập đọc a ê

Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ

Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ

Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.

Vở ngày thơ ấu lần xem

Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.

Tờ i nguệch ngoạc bút chì

Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề

Thương trường cũ, nhớ làng quê

Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

  1. Người lái đò

Một đời người - một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

‘Muốn qua sông phải lụy đò’

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Đây cũng là một trong những bài thơ về thầy cô và mái trường hay, cảm động, chân thực. Một đời người - một dòng sông, thầy chính là con đò kết nối, đưa người qua sông cập bến bờ tri thức.

Tháng năm dầu dãi nắng mưa, thầy vẫn miệt mài chèo đò. Biết bao chuyến đò cập bến là tóc thầy thêm bấy nhiều sợi bạc. Cảm ơn thầy - người lái đò đáng kính đã không quản ngại nắng mưa, dãi dầu sương gió dạy dỗ bao thế hệ học trò thành người.

  1. Nghe thầy đọc thơ

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

  1. Về lại trường xưa

Con về thăm lại trường xưa

Các em áo trắng ngây thơ nói cười

Từ đâu hàng lệ tuôn rơi

Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờ

Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài

Giờ về thăm lại trường ơi

Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầu

Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương

Cô thầy là những tấm gương

Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

  1. Tặng cô

Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân

Tháng ngày dạy dỗ ân cần

Cho bao thế hệ góp phần dựng xây

Tiếng cô tưởng nhớ mới đây

Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.

  1. Lời trầm thầy tôi

Có những chiều hè, phượng đỏ rơi

Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi.

Thương người bạn cũ, ân sâu nặng

Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.

 

Muốn được cho đi, thầy phải có

Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.

Cho không phải mất, tình muôn thuở.

Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

  1. Thầy và chuyến đò xưa

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...

Hy vọng những bài thơ ngắn về thầy cô nói trên sẽ làm bạn hài lòng. Thơ ngắn nhưng tình cảm luôn đong đầy, chân thành, tha thiết, lắng đọng. Thiết nghĩ có ai không xúc động khi đọc những vần thơ như thế.

Thơ 5 chữ về thầy cô

Đặc điểm của thể thơ 5 chữ là ngắn gọn, dễ đọc, dễ thuộc, dễ đi vào lòng người. Thơ 5 chữ rất dễ làm vì nó giống như lời kể vậy. Nó không cầu kỳ câu chữ, không khắt khe về niêm luật như những thể thơ khác. Bởi thế, làm thơ 5 chữ về thầy cô được nhiều người yêu thích. Dưới đây là những bài thơ như thế, vừa ngắn gọn súc tích vừa nhẹ nhàng, sâu lắng vừa chân thành, tha thiết.

  1. Cô ơi

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã…

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về…

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?!

  1. Bao mùa thu đi qua

Gói hành trang thêm nặng

Mái đầu thầy bạc trắng

Hòa trong nắng thời gian

Những vất vả gian nan

Ơn thầy, sao đếm được?

Mênh mông như biển nước

Cao lớn tựa núi non

  1. Hai người mẹ

Sáng đưa con đến lớp

Cho con ăn, rồi đi

Gửi con cho cô giáo

Chiều mẹ đón con về

 

Sáng sớm và chiều, tối

Mẹ là mẹ của con

Cả ngày trên lớp học

Mẹ là cô giáo hiền

 

Phải thật ngoan con nhé!

Phải biết vâng lời cô

Bao nhiêu điều mới mẽ

Trong câu hát lời thơ…

 

Con mang về tặng mẹ

Con mang về tặng ba

Và bao câu chuyện kể

Con tặng ông tặng bà

 

Ngoan và ngoan con nhé!

Ở lớp như ở nhà.

Con có hai người mẹ

Đều yêu con thiết tha.

Cô giáo như mẹ hiền! Đây là bài thơ hay viết về cô giáo mầm non rất chân thực và cảm động. Đó là lời tri ân ngọt ngào, tuyệt vời nhất gửi đến cô nhân ngày 20/11.

  1. Viên phấn nào trên tay

Thầy dạy em học chữ

Bụi phấn nào bay bay

Vương tóc thầy trắng xóa

Bao mùa thu đi qua

Thầy xưa nay đã già

Khai trí em thêm sáng

Cho cây đời nở hoa

Từng lời giảng yêu thương

Bao lớp trẻ xa trường

Gói hành trang thêm nặng

Nghĩa tình thầy vấn vương

Mai lớn khôn nên người

Khi nào em quên được?

Công ơn người đi trước

Dìu dắt chúng em theo.

  1. Viên phấn trắng trên tay

Những dòng chữ nắn nót

Bụi phấn nào bay bay

Vướng trên mái tóc cô

Những ngày tháng trôi qua

Để lại bao kỉ niệm

Em mỗi ngày một lớn

Không bao giờ quên cô

Thời gian trôi nhanh quá

Bao kỉ niêm vui đùa

Dưới mái trường thân yêu

Em yêu cô rất nhiều

  1. Ai Có Thể Quên Được Tình Thầy

Thầy ơi cùng là thầy

Thầy còn nhớ nữa không,

Truyện ngày ấy xa rồi

Không biết thầy còn nhớ.

những mùa thu năm ấy

thầy dịu dắng chúng em

bước qua nhiều gian nan

thầy vẫn cố gắng lắm!!

thầy ơi cũng là thầy!!!

chỉ biết nghĩ cho em

để sau này thành tài

giúp việc cho tổ quốc

ngày ấy vẫn xa lắm

mà sao thầy vẫ đợi

thầy đã thức suốt đêm

lo cho trang giáo án

để cho em kiến thức

ôi thật tuyệt thầy ơi

bây giờ mà kể lại

thầy có nghe được không

em trở thành người tài

thầy có nghe thấy không

bây giờ mà nói lại

làm sao có thể kể

dù không được gặp thầy

bài thơ này chứng minh

em nhớ dóng chũ ấy

cũng nhớ! NGƯỜI LÁI ĐÒ

Tuyển tập những bài thơ về thầy cô mà hocde.vn dành tặng nói trên hy vọng sẽ mang đến cho bạn đọc những giây phút thư giãn tuyệt vời nhất. Hãy lưu giữ mãi hình ảnh về thầy cô, bạn bè, trường lớp cùng những vần thơ để trong ta luôn có những hồi ức đẹp nhất. Ai chẳng đi qua tuổi học trò, ai chẳng có một thời để nhớ. Những vần thơ sẽ cùng bạn lưu giữ những tình cảm, cảm xúc tuyệt vời này.

Tham khảo thêm bài nguyên mẫu tại đây : Chùm thơ về thầy cô hay nhất, đẹp nhất


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2020

bài 2

gắn với những câu chuyện tình bi ai, đẫm nước mắt. Có rất nhiều câu chuyện ly kỳ tương truyền về loại hoa này khiến người đời tò mò: hoa Bỉ Ngạn có yêu ma, hoa Bỉ Ngạn là hồi ức, đó là loài hoa của sự chia ly... Thực hư về loài hoa này như thế nào? Hocde.vn sẽ cung cấp cùng bạn đọc một số thông tin hữu ích dưới đây? Hy vọng những vần thơ về hoa Bỉ Ngạn cũng sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về loài hoa đặc biệt này.

Ý nghĩa đặc biệt của hoa Bỉ Ngạn

tho-ve-hoa-bi-ngan-y-nghia-truyen-thuyet-ve-loai-hoa-nay-2 

Hoa Bỉ Ngạn tên khoa học là Lycoris Radiata. Điểm đặc biệt của loài hoa này là có 3 màu: màu đỏ, màu vàng, màu trắng. Trong đó, hoa Bỉ Ngạn màu đỏ phổ biến nhất với tên gọi Mạn Châu Sa Hoa, còn loài hoa màu trắng được gọi là Mạn Đà La Hoa.

Màu sắc hoa rất đẹp khiến ai nhìn vào cũng say đắm nhưng củ của loài hoa này cực động. Theo truyền thuyết kể lại, có người vì đói ăn củ Bỉ Ngạn nên đã chết. Vì thế, nhiều người mới tin rằng, hoa Bỉ Ngạn chính là cửa ngõ dẫn con người ta vào cõi chết.

Theo truyền thuyết lưu lại, loài hoa này chỉ mọc ở dưới đường xuống hoàng tuyền. Con người ta khi chết, linh hồn trước khi đi qua cầu Nại Hà Bắc ở bờ Vong Xuyên sẽ phải gửi toàn bộ ký ức cho loài hoa này. Dù ký ức khổ đau đến đâu, bỉ ai đến cơ nào cũng đều được thu nhận.

Vì thế, khi nói đến hoa Bỉ Ngạn là người ta nghĩ đến những hồi ức buồn đau, nghĩ đến 

test

dấd