Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

Chùm thơ về quê hương ngọt ngào, sâu lắng, lay động tâm hồn người đọc

Quê hương hai tiếng giản dị, ngắn gọn nhưng thiêng liêng, đi đâu ai cũng nhớ. Đó là nơi ta sinh ra, nơi ta lớn lên, gắn liền với những ký ức tuổi thơ. Nơi ấy có mẹ, có cha, có những người ta thương yêu nhất. Quê hương với những triền đê, những cánh đồng thẳng cánh cò bay, những con sống tắm mắt tuổi thơ… Không đâu bình yên và tươi đẹp, gần gũi, thân thương như quê hương trong trái tim mỗi người. Hãy đọc chùm thơ về quê hương ngọt ngào sâu lắng mà hocde.vn sưu tầm dành tặng dưới đây

Thơ về quê hương

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-1

“Quê hương mỗi người chỉ một - như là chỉ một mẹ thôi…”. Vì thế, những vần thơ về quê hương luôn chiếm được cảm tình của người đọc, chạm sâu đến trái tim của biết bao người. Thơ về quê hương luôn là mạch nguồn vô tận nuôi dưỡng tâm hồn ta trong sáng hơn, tươi đẹp hơn.

  1. Quê hương - Giang Nam

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường

Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ

“Ai bảo chăn trâu là khổ”

Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao

Có những ngày trốn học

Đuổi bướm cạnh bờ ao

Mẹ bắt được…

Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!

Có cô bé nhà bên

Nhìn tôi cười khúc khích…

Cách mạng bùng lên

Rồi kháng chiến trường kỳ

Quê tôi đầy bóng giặc

Từ biệt mẹ, tôi đi

Cô bé nhà bên có ai ngờ!

Cũng vào du kích

Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích

Mắt đen tròn thương thương quá đi thôi!

Giữa cuộc hành quân không nói được một lời

Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại

Mưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi…

Hòa bình tôi trở về đây

Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày

Tôi lại gặp em

Thẹn thùng nép sau cánh cửa

Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ

Chuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!

Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi

Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng…

Rồi hôm nay nhận được tin em

Không tin được dù đó là sự thật

Giặc bắn em rồi, quăng mất xác

Chỉ vì em là du kích, em ơi!

Đau xé lòng anh, chết nửa con người!

Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm

Có những ngày trốn học bị đòn roi

Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất

Có một phần xương thịt của em tôi.

Đọc bài thơ quê hương của Giang Nam ai chẳng thấy xúc động bồi hồi, ai chẳng thấy bóng dáng tuổi thơ mình trong đó. Quê hương gắn với những kỷ niệm thưở ấu thơ, gắn với tình yêu đầu chớm nở

  1. Quê hương - Đỗ Trung Quân

Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm

Con nằm ngủ giữa mưa đêm

Quê hương là đêm trăng tỏ

Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí

Là hồng tím giậu mồng tơi

Là đỏ đôi bờ dâm bụt

Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương có ai không nhớ…

  1. Việt Nam quê hương ta - Nguyễn Đình Thi

Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn

Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa

Việt Nam đất nắng chan hoà

Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung

Đất trăm nghề của trăm vùng

Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ

Nước bâng khuâng những chuyến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

Đói nghèo nên phải chia ly

Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường

Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan …

Bài thơ là niềm tự hào của tác giả khi viết Việt Nam quê hương tôi. Đất nước giàu đẹp, thanh bình, đất nước đau thương nhưng rất đỗi anh hùng. Bởi thế, dẫu có đi xa ai cũng nhớ, nhớ dòng sông, nhớ ruộng đòng, nhớ ngô khoa, nhớ bữa cơm đạm bạc… Giản dị nhưng gần gũi, thân thương…

  1. Tuổi Thơ Tôi

Tôi lớn lên với những cánh diều

Chiều nội đồng gió thoảng phiêu diêu

Bên triền đê thả bò đá bóng

Để bây giờ thương biết bao nhiêu

 

Tôi lớn lên với những trò chơi

Giấu trong tim ước mộng xa vời

Tuổi thơ ơi những ngày rất đẹp

Để giờ đây theo cả cuộc đời

 

Tuổi thơ ơi một ngày khôn lớn

Là cuộc đời tôi nhớ trong mơ

Quê hương ơi một lần nức nở

Là cả đời tôi viết vào thơ…

  1. Chiều Trên Sông Quê

Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ

Vẳng tiếng vạc kêu, gió hững hờ

Ngư lão kéo chài khua khua nước

Dẫu có một mình chẳng bơ vơ

 

Xa xa đo đỏ nắng chiều xa

Lộp cộp cầu tre ngân khúc ca

Diều ai cất sáo du dương thế?

Đêm đã rớt rơi lối về nhà…

 

Quê hương ta đấy, thân thương quá!

Sông chảy về đâu sao cứ trôi?

Bao nhiêu cũng sẽ về cõi cội

Chừ đây quê hương, ta với tôi…

  1. Nhớ Con Sông Quê Hương - Tế Hanh

Quê hương tôi có con sông xanh biếc

Nước gương trong soi tóc những hàng tre

Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè

Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.

Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng

Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?

Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!

Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ

Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ

Sông của miền Nam nước Việt thân yêu

 

Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu

Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy

Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy

Bầy chim non bơi lội trên sông

Tôi giơ tay ôm nước vào lòng

Sông mở nước ôm tôi vào dạ

 

Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả

Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông

Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng

Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến

Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển

Vẫn trở về lưu luyến bên sông

 

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc

Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc

Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”

Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng

Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc

Tôi nhớ cả những người không quen biết…

Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây

Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy

Hình ảnh con sông quê mát rượi

Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới

Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông

Tình Bắc Nam chung chảy một dòng

Không ghành thác nào ngăn cản được

Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước

Tôi sẽ về sông nước của quê hương

Tôi sẽ về sông nước của tình thương…

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-2

  1. Quê Hương

Quê hương giản dị chẳng đâu xa

Bãi mía vườn rau với ruộng cà

Khóm trúc bờ đê chiều nhạt nắng

Dập dờn sóng lúa chạy la đà

 

Quê hương mộc mạc chẳng kiêu sa

Mái lá đơn sơ dưới nắng tà

Khói toả lam chiều thơm gạo mới

Du dương tiếng gió hát ngân nga

 

Quê hương sách sử đã in ra

Một dải cong cong khảm ngọc ngà

Núi đá chênh vênh bên biển lớn

Rừng xanh suối mát trãi muôn hoa

 

Quê Hương êm ả những lời ca

Điệu Bắc Nam ai thật mặn mà

Xứ Huế Trường Tiền thôn Vỹ Dạ

Ai nghe thấy tiếng cũng mơ ra

 

Quê hương nhuộm đỏ bởi phù sa

Chín nhánh rồng bay tạo vóc ngà

Vựa lúa phì nhiêu xanh bát ngát

Đàn cò trắng lượn phía trời xa

 

Quê hương mãi mãi ở trong ta

Dẫu có tha phương biệt mái nhà

Đất Tổ là gì ai cũng hiểu …

Như là… chỉ một Mẹ và Cha!

  1. QUÊ HƯƠNG - Toàn Tâm Hòa

Đang đứng giữa quê hương mình đó

Từng gốc cây, ngọn cỏ thân thương

Hương đồng gió nội vấn vương

Màu xanh trải khắp nẻo đường nên thơ

 

Ta vừa chạm giấc mơ có thật

Thoang thoảng nghe mùi đất rất quen

Không còn thấy những bon chen

Bình yên đến lạ giữa miền quê tôi!

 

Những rung cảm bồi hồi khó tả

Bình minh xuyên màu lá tuyệt vời

Nơi đây ta sống một thời

In bao yêu dấu khóc cười khó quên

 

Ta trở lại về bên ký ức

Với rất nhiều thổn thức khôn nguôi

Thơm mùi cơm nếp đang sôi

Chợt yêu góc bếp mẹ ngồi bao năm!

Những bài thơ về quê hương luôn chiếm trọn trái tim người đọc. Bởi đơn giản, ai chẳng có quê hương, ai chẳng có một miền quê để thương để nhớ. Đó là thứ tình cảm thường trực, ăn sâu bám rễ trong tâm khảm của mỗi con người.

Thơ lục bát về quê hương

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-3

Bức tranh quê hương được vẽ lên thật mộc mạc, gần gũi, thân thương trong những vần thơ lục bát về quê hương dưới đây. Hãy cùng đọc và cảm nhận vẻ đẹp của mỗi miền quê qua những vần thơ quê hương ngọt ngào mà hocde.vn sưu tầm.

  1. QUÊ NHÀ - Chung Mai

Quê nhà biết mấy thân thương

Bến sông thửa ruộng con đường đã qua

Cổng làng cầu đá cây đa

Vui đùa cùng bạn trong ta trải dài…

 

Bình minh hồng ửng sớm mai

Đàn trâu lững thững bước ngoài bờ đê

No căng mới chịu ra về

Cỏ non thích thú mải mê gặm hoài

 

Đống rơm từng sợi vàng dai

Mẹ gà lục cục trống choai bới mồi

Nhiếp con ngơ ngác xem thôi

Diều hâu liệng mãi thấy mồi sà ngay

 

Trẻ con cũng thích nơi này

Trốn tìm đuổi bắt mê say cả chiều

Mẹ nhìn mấy đứa mắng yêu :

Cởi trần rặm lắm ngứa nhiều đấy nghe

 

Vi vu tiếng sáo gọi hè

Kẽo cà kẽo kẹt rặng tre gió lùa

Bờ ao lúc lỉu khế chua

Góc vườn khóm mía lá khua xạc xào

 

Đông về cái lạnh hanh hao

Co ro buốt giá chạm vào ổ rơm

Sắn khoai độn lẫn hạt cơm

Vẫn ngon vẫn dẻo vẫn thơm đến giờ

 

Ước gì là mãi tuổi thơ

Ước gì là mãi dại khờ trẻ con

Ước gì là mãi măng non

Ước gì ta mãi mãi còn bé thôi .

  1. Quê Hương - Nguyễn Đình Huân

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ

Quê hương ngày ấy như mơ

Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu

Quê hương là tiếng sáo diều

Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê

Quê hương là phiên chợ quê

Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa

Quê hương là một tiếng gà

Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu siêu đi về

Quê hương nhắc tới nhớ ghê

Ai đi xa cũng mong về chốn xưa

Quê hương là những cơn mưa

Quê hương là những hàng dừa ven kinh

Quê hương mang nặng nghĩa tình

Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời

Quê hương ta đó là nơi

Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

  1. Yêu Lắm Quê Hương - Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong

Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò

Em yêu chao liệng cánh cò

Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu khói bếp vương vương

Xám màu mái lá mấy tầng mây cao

Em yêu mơ ước đủ màu

Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua

Em yêu câu hát ơi à

Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa

Em yêu cánh võng đong đưa

Cánh diều no gió chiều chưa muốn về

Đàn trâu thong thả đường đê

Chon von lá hát vọng về cỏ lau

Trăng lên lốm đốm hạt sao

Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên

Em đi cuối đất cùng miền

Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

  1. Tình Quê - Hoa Lục Bình

Chiều tà nắng ngã triền đê

Mục đồng thông thả đi về lưng trâu

Dòng sông xanh ngắt một màu

Một đàn cò trắng từ đâu bay về

Bình yên một buổi chiều quê

Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh

Ngoài đồng cây lúa còn xanh

Chiều quê êm ả trong lành biết bao

Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau

Mọi người xong việc gọi nhau ra về

Giờ đây đêm cũng đã về

Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương

Bình minh một sớm mù sương

Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ

Cánh cò bay lạc vào thơ

Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng

Con đò nằm dưới bến sông

Hình như nó cũng chờ mong một người

Người người rôm rả nói cười

Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non

Tình quê một dạ sắc son

Ở nơi thành thị em còn nhớ không

Con đò bến cũ chờ mong

Hôm nào anh cũng chờ trông em về.

  1. Miền Quê - Đức Trung

Tôi thầm nhớ một miền quê

Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ

Đồng xanh bay lả cánh cò

Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều

Vi vu gió thổi sáo diều

Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?

Dòng sông, bến nước, con đò

Có người lữ khách bên bờ dừng chân

Xa xa vẳng tiếng chuông ngân

Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim

Tuổi thơ thích chạy trốn tìm

Cây đa giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi nhớ mãi miền quê

Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-4

  1. Quê Hương Nỗi Nhớ

Trở về tìm mái nhà quê

Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa

Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa

Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho

Tìm đàn trâu với con đò

Áo bà ba mẹ câu hò trên sông

Nón lá nghiêng nắng nước ròng

Miền quê khó nhọc con còng con cua

Lục bình tim tím mùa mưa

Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo

Khói lên cháy bếp nhà nghèo

Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi

Heo gà chạy ngược chạy xuôi

Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê

Cánh cò trắng xóa vọng về

Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên

Đậm đà ký ức giao duyên

Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao

Con dù biền biệt phương nào

Quê hương một dạ dạt dào khó phai.

Bài thơ là cảm xúc rất thật của tác giả khi nhớ về quê hương, về mẹ. Nỗi lòng của tác giả cũng là nỗi niềm chung của biết bao người con xa quê. Con dù biền biệt phương nào, quê hương một dạ dạt dào khó phai. Đọc thơ ta thấy thêm yêu, thêm nhớ quê nhà.

  1. Quê Hương Qua Lời Mẹ Kể - Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,

Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.

Bình yên những mái tranh che,

Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.

Quê hương hai tiếng dịu dàng,

Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.

Làm trai, chữ hiếu chưa tròn

Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.

Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,

Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.

Sông Thu, một thuở thiếu thời,

Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.

Miền trung chín nhớ, mười thương

Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.

Sông Thu bên lỡ, bên bồi

Quê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.

Con chưa về lại quê nhà,

Nên đâu biết được, đường xa hay gần?

Lòng con day dứt, băn khoăn

Nữa đời tóc đã pha dần màu sương.

Bao giờ về lại quê hương

Để xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?

Sông Thu xanh thẫm một màu

Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.

Bây chừ, Mẹ đã yên nằm

Lấy ai dìu dắt về thăm quê nhà

Đời con rồi cũng sẽ qua,

Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.

Quê hương đẹp tựa vần thơ

Sông Thu với những bến bờ yêu thương.

Dù cho xa cách dặm trường,

Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

Thơ lục bát về quê hương luôn ngọt ngào, sâu lắng, dễ nhớ, dễ thuộc. Vì thế, ai lớn lên chẳng thuộc vài ba bài thơ như thế. Với những người con xa xứ, thơ về quê hương chính là nguồn sống tinh thần quan trọng giúp họ sống vui hơn, sống tốt hơn.

Thơ 4 chữ về quê hương

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-5

Ngắn gọn nhưng sâu sắc, ý nghĩa, thơ 4 chữ về quê hương luôn tạo được ấn tượng đặc biệt với người đọc. Nhịp thơ nhanh, dồn dập, hình ảnh trong thơ cô đọng, bức tranh quê hiện lên thật đầy đủ, trọn vẹn, thân thương, gần gũi.

  1. Bình Định quê tôi

Bình Định quê tôi

Có cánh đồng quê

Có con đường làng

Có thiên nhiên đẹp

Đệ nhất Quy Nhơn.

Bình Định quê tôi

Trẻ con vui đùa

Trên bãi đất trống

Nào là cờ vây

Thế trận hùng mạnh

Như những năm qua

Chiến đấu oanh liệt

Cùng với thiên nhiên

Bụi tre già dặm

Ngăn cản bước chân

Giặc Nguyên hung ác

Từng một hạt cát

Đến bụi cỏ khô

Rồi núi non cũng

Xông pha ra trận.

Bình Định quê tôi

Bao nhiêu năm rồi

Con suối vẫn chảy

Từ một mầm non

Trở nên trưởng thành

Một cây đa già

Che bóng người người

Giúp ích cho đời.

  1. Quê tôi

Ai về cù lao

Biển xanh tươi thắm

Cỏ cây xanh mượt

Dịu dàng thân quen

Đẹp lắm quê ta

Em ơi hãy đến

Góc phố nhỏ nhoi

Hoàng hôn đẹp lắm.

In sâu ký ức

Không thể nào mất

Là tình quê hương

Mãi nhớ xa xăm

Năm nào còn giặc

Ong đến từng bầy

Phải chăng như tiếng

Quân thù hét la.

Rồi sau mỗi trận

Sang bằng chiến địa

Tiêu diệt cả đàn

Un trong máu lửa

Vùng quê anh dũng

Xưa nay vẫn thế.

Bao trùm lên bài thơ là niềm vui, niềm tự hào sâu sắc của nhà thơ đối với quê hương, mảnh đất Cù Lao Chàm giàu đẹp, thanh bình, trù phú, nơi có mây trắng, biển xanh, khí hậu trong lành, mát mẽ. Trên mảnh đất Cù Lao gian khó bị giặc dày xéo năm ấy giờ cuộc sống đã nảy mầm, sự sống đã hồi sinh. Tự hào biết mấy mảnh đất ấy, con người ấy, luôn mạnh mẽ, kiên trung.

  1. Quê hương

Cho dù ở đâu

Cũng đừng quên đi

Tổ quốc thiêng liêng

Nơi mình sinh ra

Dù xa cách mấy

Cũng phải nhớ về

Tổ quốc thiêng liêng

Việt Nam yêu quý.

  1. Bảo Lộc quê tôi

Nó đẹp nhất tỉnh

Có thác nước Đambri

Có hồ Bảo Lộc

Bảo Lộc niềm vui

Bảo Lộc con người

Cái gì cũng đẹp

Tôi yêu Bảo Lộc.

Thơ về quê hương luôn có sức sống bất diệt, dễ ăn sâu bám rễ vào lòng người. Bởi nó đã nói hộ thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất thường trực, ngự trị trong trái tim của mỗi người. Hy vọng chùm thơ quê hương mà hocde.vn dành tặng sẽ giúp bạn thấy vơi bớt nỗi nhớ nhà.

Tham khảo thêm bài nguyên mẫu tại đây : Chùm thơ về quê hương ngọt ngào, sâu lắng, lay động tâm hồn người đọc


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét