Thứ Hai, 31 tháng 8, 2020

Những stt chất ngầu nghìn like

Stt chất ngầu là từ khóa được nhiều bạn trẻ tìm kiếm trên các trang mạng xã hội hiện nay. Đó là những câu nói sâu sắc, ý nghĩa thể hiện rõ quan điểm sống, cá tính của mỗi người. Đọc nó sẽ giúp bạn giải tỏa stress, đúc rút thêm nhiều bài học kinh nghiệm cần thiết trong cuộc sống.

Stt chất về tình yêu

nhung-stt-chat-ngau-nghin-like-1

Tình yêu là chủ đề không còn mới lạ gì nhưng chưa bao giờ xưa cũ. Người ta bàn về tình yêu, tranh luận về tình yêu nhưng chẳng có hồi kết. Thơ viết về tình yêu rất nhiều, âm nhạc, hội họa đều có nhiều tác phẩm dành cho chủ đề tình yêu. Stt tình yêu cũng thế: có stt ngọt ngào, lãng mạn, có stt buồn, nhớ nhung, khắc khoải. Stt chất về tình yêu sẽ mang đến cho người đọc thêm một góc nhìn khác nữa về tình yêu, hài hước nhưng chất, chân thật.

  1. Sự khác nhau giữa tình bạn và tình yêu:

Tình bạn: càng đông càng vui

Tình yêu: 3 đứa thôi là đủ giải tán rồi

  1. Lời tỏ tình lạnh lùng, chân thật và ngắn gọn nhất quả đất: “Mày có yêu tao không để tao còn biết đi tán con khác”
  2. Căn bệnh hay gặp phải trong tình yêu:

Không trân trọng những gì mình đang có

Tập trung dòm ngó những thứ khó thuộc về mình

  1. Con gái giống như một cỗ máy dự báo thời tiết

Sáng nắng

Chiều mưa

Buổi trưa mát mát

Nhiều khi ấm ấm

Lắm lúc hâm hâm

Đôi khi lặng thầm

Ngồi người toe toét

  1. Suốt đời yêu mãi một người. Bệnh này còn nặng gấp 10 lần ung thư
  2. Con trai thời nay thay người yêu như thay áo. Con khái thì khác, họ chỉ mặc thêm nhiều áo cho ấm mà thôi
  3. Bạn khen con gái đẹp 1000 lần họ không tin nhưng bạn thử chê họ xấu 1 lần xem, họ sẽ nhớ bạn mãi
  4. Khi xưa chưa yêu chưa biết thế nào là hạnh phúc. Bây giờ yêu rồi mới biết hạnh phúc chính là khi xưa
  5. Đẹp cũng chỉ để yêu, yêu kiều cũng chỉ để ngắm ^^

Nhưng …

Xấu mà đằm thắm thì say đắm cả cuộc đời !

  1. Tội Nghiệp Em - Một tuổi thơ thiếu tình thương

.Nên giờ gặp thằng nào Em cũng thương với thích

  1. Lăng Nhăng

Là thứ trò chơi gây nghiện

Là loại thuốc phiện đắt tiền, làm nq này sunq sướq như tiên

Nhưnq lại làm điên nq khác

  1. Đã yêu người khác

Tại sao lại lết xác vào cuộc đời của tôi !!!

  1. Đừng nói yêu đến phát điên rồi vẫn cứ hồn nhiên phản bội
  2. Đàn bà là những niềm đau. Anh em dù biết vẫn theo sau đàn bà.
  3. Sau vài tháng yêu nhau thì 1 người lơ 1 người chán. Thôi thế thì chúng ta cùng giải tán.
  4. Đừng so sánh em với nó. Vì nó là chó còn em là người. Anh đừng bật cười khi nghe điều đó… Vì anh và nó đều là chó như nhau.
  5. Yêu là phải nói cũng như đói là phải ăn.
  6. Người ta nói con gái sinh ra là để được che chở. Vậy sao em cứ phải gồng lên giả vờ mạnh mẽ hả em?

Bạn thấy những dòng stt chất ngầu về tình yêu nói trên như thế nào? Đó là góc nhìn rất chân thực về tình yêu. Ngôn từ không ngọt ngào, trau chuốt nhưng lại thể hiện rõ cá tính, quan điểm trong tình yêu của mỗi người. Thông qua đó người đọc sẽ rút ra được nhiều kinh nghiệm, nhiều bài học bổ ích về tình yêu.

Stt đậm chất đời

nhung-stt-chat-ngau-nghin-like-2

Cuộc sống vốn không bình yên và phẳng lặng bao giờ. Có nhiều việc, nhiều điều xảy ra làm ta phiền lòng. Ngẫm những dòng stt đậm chất đời hocde.vn dưới đây bạn sẽ học hỏi thêm được nhiều điều, có cái nhìn khách quan hơn, toàn diện hơn và lạc quan hơn về cuộc sống.

  1. Thân là củ cải cứ tưởng mình là nhân sâm
  2. Sống không có tâm thì đừng có giao giảng đạo đức..!"
  3. Muốn chó ngừng sủa thì phải có xương

Muốn được lòng thương thì phải có tiền..!"

  1. Đừng bao giờ níu kéo thứ không thuộc về mình

Mà phải giật nhiệt tình chừng nào thuộc về mình mới thôi..!"

  1. Cuộc đời không bao giờ đưa ai vào ngõ cụt

Chỉ có con người tự đưa nhau vào đường cùng.”

  1. Nếu như người ta đã mất công nói dối

...Thì cứ sao mình k giả vờ tin cho họ vui.”

  1. Đời dạy tao:

Cứ giả khờ, giả ngu đôi khi lại tiếp thu nhiều thứ

Đừng cố tỏ ra hiểu biết thì chẳng khác nào ..... cố tỏ ra nguy hiểm

Tóm lại

Phải khôn tùy lúc và ngu tùy hoàn cảnh

Cứ làm ác quỷ mà sống thật với bản thân

Chứ đừng mang bộ mặt thiên thần mà tâm hồn dơ bẩn.

  1. Chó hoang mà cứ nghĩ mình là bà hoàng của xã hội! Mèo ghẻ mà cứ tưởng mình là kẻ bề trên của thiên hạ.
  2. Tiếp xúc với tôi mà thấy nhạt thì xin mời bạn đứng dạt sang 1 bên. Tôi rất lười khi phải cố gắng giả vờ để làm vừa lòng người khác.
  3. Mày nói là mày đểu từ bé? Xin lỗi mày! Tao đây cũng khốn nạn từ trong bụng mẹ. Thế nên đừng đùa với tao.
  4. Đừng cãi lý với kẻ say. Đừng bắt tay với kẻ xấu. Đừng chiến đấu với kẻ liều. Đừng nói nhiều với kẻ ngu.
  5. Đánh giá 1 đứa con gái…

Là nhìn vào cách sống của họ chứ không phải nhìn qua:

+ Độ ngắn của quần

+ Độ hở của áo

+ Độ trắng của da

+ Độ dài của chân và…

+ Độ to của một vài thứ khác.

Xăm trổ chắc gì là đã hổ báo…

Ăn mặc kín đáo chắc gì đã ngoan.

  1. Xinh: là một lợi thế

Ế: là một kỹ năng

Mình không có cái lợi thế, nhưng bù lại được cái Kỹ năng.

  1. Ngu lâu dốt bền khó đào tạo

Đào tạo hết gạo mà vẫn còn ngu

Trùng tu nhan sắc mà chắc đã xinh?

Đã không thông minh còn cố tình tỏ ra nguy hiểm!

  1. Vâng e xấu !!!

Nhưng kết cấu tâm hồn em đẹp.

Đủ để đè bẹp cái thói lẳng lơ.

Của những con yêu hờ, chỉ trông chờ vào vật chất

  1. Có 5 kiểu FA

Kiểu 1 không có ai yêu.

Kiểu 2 được nhiều người yêu cùng 1 lúc, cuối cùng không biết chọn ai.

Kiểu 3 yêu mà không giám nói.

Kiểu 4 sợ hổng giám yêu.

Kiểu 5 Lười yêu.

  1. Chim chích mà đòi xích mích với Chim Ưng. Tinh tinh mà đòi xinh hơn Khỉ Đột.
  2. Người yêu cũ như tờ tiền rơi vào đống cứt. Không nhặt thì tiếc mà nhặt thì buồn nôn.
  3. Đã chửi là phải thâm

Chưa thâm là phải chờ thấm

Chưa thấm là do đang ngấm từ từ.

  1. “Đừng cố biến tấu cuộc đời mày cho giống người khác

Vì khi đó cách sống của mày sẽ lệch lạc đi rất nhiều.”

  1. Đời mà

Thật thà thì Chết

Ngốc nghếch thì Tiêu

Kiêu thì Bị Đánh

Điên điên khùng khùng cho dễ sống.

  1. Nếu tình yêu là gia vị cho cuộc sống thêm mặn mà.

Thì thôi, mình ăn nhạt cho đỡ khát nước.

  1. Chén rượu nhạt say tình ngang trái.

Khói thuốc tàn phá nát đời trai.

  1. Làm Người

Có thể nghèo, có thể xấu

Có thể bẩn, có thể hôi

Nhưng không được hèn.

  1. Người ta xăm làm xã hội đen

Mặt mày xăm chỉ làm đen xã hội mà thôi!!!!!

Đừng như chó sủa mấy cày mà cắn bậy người ta.”

  1. Mày chẳng có gì Đẹp Đẽ...

Ngoài cái Vẻ bề ngoài...!!!

Nhưng thật chất thì Thối Nát....

Vì toàn Cỏ Rác bên trong....!!!

  1. Cứ Ảo Tưởng sinh Hoang Tưởng....

Cho mình là Minh Tinh....

Lung Linh và Xinh đẹp....

Thôi thì Dẹp mẹ nó đi....!!!”

  1. Ở đời...

Ăn miếng trả miếng

Tốt- tốt lại

Gặp chó dại thì phải xích nó lại

Nể và Sợ là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau.

  1. Không cần che giấu bản chất xấu xa

Nên lộ ra cho mọi nqười còn tránh

Ghét ai thì xôq vào mà đánh

Khôq đánh được thì tránh mẹ nó ra

Cuộc đời là uẩn khúc

Bức xúc là phải chửi tục’

Đọc những dòng stt chất ngắn nói trên bạn sẽ có thêm nhiều trải nghiệm thú vị. Cuộc đời vốn không đi theo một đường thẳng nên mỗi người cần có cách nhìn lạc quan, tươi mới. Phải học cách sống, cách làm người, cách đối phó với đời một cách phù hợp nhất. Như thế, chúng ta mới có thể tồn tại một cách vững chắc trong cuộc đời.

Stt anh em chất

nhung-stt-chat-ngau-nghin-like-3

Không chỉ anh em ruột thịt mới gọi là tình anh em, trong xã hội còn có thứ tình cảm khác nữa cũng quý giá chẳng khác gì tình cảm anh em ruột thịt một nhà, người ta gọi đó là tình anh em kết nghĩa. Dưới đây là những dòng stt anh em chất cực thấm bạn hãy đọc và ngẫm nhé!

  1. Trời sinh ra mang bản tính lì lợm

Hễ có đụng tới anh em tao , là tao xiên !

  1. Tình anh em gian khó hiểm nguy

Đến đâu cũng luôn sẵn sàng

  1. Giang hồ hiểm nguy đéo sợ ai

Đụng vào là biết anh em tao như nào

  1. Mây và gió tạo lên cơn sóng lớn

Tao và mày tạo lên cơn sóng thần

  1. Đầu đường , đầu chợ không đầu hàng

Bán ngựa bán đá đéo bán anh em !

  1. Vì cuộc đời là những phong ba

Cha mẹ khuyên ta từ bỏ tất cả

Nhưng vì chữ nghĩa nặng tình

Xin lỗi cha mẹ con là thằng du côn

  1. Cuộc đời của mày thì lênh đênh ngày đây mai đó …

Còn tao thì có khác chi cũng sương gió quanh năm …!

Sông có khúc , đường sẽ có ngày đứt làm đôi

Anh em chúng tôi , lúc nào cũng sẽ trên con đường đời !

Bạn bè chúng mày có hàng trăm đứa

Nhưng tri kỉ như bọn tao chúng mày có bn đứa ?

Lúc hoạn nạn thì giúp đỡ ?

Lúc chết thì vào sịnh ra tử ?

Đọc báo , uống rượu , vui vẻ bên nhau

Thế là quá đủ hai từ ” ANH EM TỐT ”

  1. Tao và mày khoảng cách còn quá xa

Lăng ba vi bộ đến đâu cũng không thể vương đến

  1. Anh em tao nghèo khó nhưng có bao giờ bỏ nhau đâu

Chúng mày có tiền , thì cũng chỉ chơi vì lợi dụng :))

Anh em tao chơi vì tình cảm và sống chết có nhau

Còn tụi bay. Chỉ là một lũ chó , chơi vì đồng tiền

nhung-stt-chat-ngau-nghin-like-4

  1. Anh em tao không có gan !

Nhưng bản lĩnh bọn tao thừa

  1. Ân oán giang hồ nuôi ta lớn Người tình phụ bạc dạy ta không
  2. Sống như con chó, nhưng nó có tình người! Còn hơn sống như con người… nhưng không bằng một con chó!
  3. Sóng gió giang hồ nuôi tôi lớn Cơm tù bạc bẻo dạy tôi khôn Không đâm không chém đời không nể Không tiền không bạc gái không theo!
  4. Sát thủ ngày đêm tìm thách đấu Thích khách nhiều tên phải cúi đầu Tà môn ,hắc phái đều kiêng sợ Nhưng… nay ngày cũ đã còn đâu!
  5. Chỉ cần gọi nhau 2 tiếng anh em, dù có khó khăn đến đâu tao vẫn giúp.
  6. Giang hồ hiểm ác anh không sợ, chỉ sợ đường về vắng bóng em.
  7. Một khi đã ghét, thì chỉ muốn dẫm và đạp cho nát bét là xong

Còn một khi đã khinh, thì chỉ lặng thinh và xem như éo tồn tại.

  1. Đi rồi thì hãy sống làm sao để tao nể

Chứ đừng quay về kể lể để tao khinh.

  1. Tiền tài danh vọng tựa màn sương

Tình nghĩa anh em thoáng bụi đường.

  1. Chí làm trai gõ phím bình thiên hạ. Thân anh hùng click chuột định giang sơn.
  2. Tiền là giấy, đốt là cháy Gái là gió, búng là có

Chỉ có tình anh em, mất đi… Mới không tìm lại được.

  1. Tiệc tùng nhảy múa chỉ là bạn

Tiệc tàn ngồi lại mới là thân.

  1. Nước quá trong thì không có cá, người quá tốt thì đéo ai chơi.
  2. Lòng chó khó nhai, lòng người khó đoán.
  3. Anh em tao tuy nghèo khó, nhưng chưa bao giờ dòm ngó cái gì của ai.
  4. Xã hội đổi màu

Làm người thì khó, làm chó thì dễ,

Sống phải biết nghĩ,

Cuộc sống phức tạp, xã hội bon chen,

Sống nghèo, sống khó chứ đừng sống chó,

Đã tồn tại ở dạng 2 chân,

Thì đừng hành xử theo kiểu 4 cẳng.

27 Anh em bốn bể là nhà

Người dưng khác họ vẫn là anh em.

  1. Hoạn nạn thì tao sát cánh

Gục ngã thì tao bên cạnh

Đơn giản vì tao với mày là anh em!

Tình cảm anh em xã hội cũng rất đáng quý. Nó đòi hỏi sự chân thành, sự tôn trọng lẫn nhau, sẵn sàng giúp đỡ nhau trong mọi hoạn nạn khó khăn giống như tình anh em ruột thịt vậy. Hy vọng những dòng stt chất ngầu mà hocde.vn tuyển chọn nói trên sẽ giúp người đọc thấm thía hơn về giá trị tình cảm tốt đẹp này.

Stt bạn bè chất

nhung-stt-chat-ngau-nghin-like-5

Tình bạn là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý. Người ta có thể sống không có tình yêu lứa đôi nhưng không thể không có tình bạn. Có một tình bạn đẹp, có một người bạn tri kỷ trong đời là món quà vô giá không gì có thể so sánh được. Đọc những dòng stt bạn bè chất dưới đây để hiểu rõ hơn về tình bạn.

  1. Cha mẹ là của cải, anh em là chỗ dựa, bạn thân là cả hai thứ đó.
  2. Một ngày cho công việc cực nhọc, một giờ cho thể thao, cả cuộc đời dành cho bạn bè cũng còn quá ngắn ngủi.
  3. Sự phê bình của người bạn còn tốt hơn lời nịnh nọt của kẻ thù.
  4. Một trong những hạnh phúc lớn nhất đời này là tình bạn, và một trong những hạnh phúc của tình bạn là có một người để gửi gắm những tâm sự thầm kín.
  5. Tôi mong ước tình bạn có chân, cũng như có mắt và có tài hùng biện. Nó phải tự đứng được trên mặt đất trước khi bước tới cung trăng.
  6. Nếu không có người bạn tốt thì ta khó mà biết được những sai lầm của bản thân.
  7. Những viên ngọc có thể rất quí giá. Nhưng những người bạn mới là vô giá.
  8. Tình bạn không phải là một điều lớn lao, nó là tập hợp của hàng triệu điều nhỏ bé.
  9. Khi ta mất một người bạn trung thành thì không gì có thể hàn gắn sự mất mát của tâm hồn ta.
  10. Chiến trường thử thách người dũng cảm, cơn giận thử thách người khôn ngoan, khó khăn thử thách bạn bè.
  11. Bạn thân chính là:
  12. “Mày bị bệnh tâm thần, tao không muốn cùng mày làm bệnh nhân tâm thần, nhưng tao sẽ đúng giờ cho mày uống thuốc”.
  13. Bạn thân cũng giống như người yêu vậy. Mười năm sau nếu vẫn như cũ bên nhau thì đó không còn là bạn bè, không còn là tri kỉ, mà là người thân, là một phần thân thể.
  14. Với bạn bè, chất lượng quan trọng hơn số lượng.
  15. Thật tốt hơn cho bạn hữu và cho chính chúng ta, nếu ta bỏ hết các kỳ vọng và ảo tưởng và chấp nhận bạn hữu theo đúng con người của họ.
  16. Tình bạn chân chính xoá tan sự ghen tỵ, cũng như tình yêu chân chính đánh chết thói đỏm dáng.

Hy vọng với những dòng stt chất về bạn bè nói trên sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về ý nghĩa của tình bạn. Hãy biết gìn giữ, bảo vệ tình bạn đẹp của mình khi còn có thể, đừng để đến khi mất đi rồi mới thấy hối tiếc.

Stt tiếng anh chất

nhung-stt-chat-ngau-nghin-like-6

Stt tiếng anh chất luôn có sức hấp dẫn đặc biệt với đông đảo giới trẻ. Đó là những stt hay, ý nghĩa, mang thông điệp quan trọng có giá trị thiết thực đối với mỗi người. Nếu bạn muốn thể hiện tình cảm, quan điểm của mình về tình bạn, tình yêu, cuộc sống… có thể tham khảo những dòng stt chất ngầu dưới đây.

  1. It’s better to know and be disappointed, than to never know and always wonder.! - Thà biết rồi thất vọng còn hơn không bao giờ biết và luôn băn khoăn.
  2. An intelligent person is like a river,the deeper the less noise.

- Một người thông minh sẽ như một dòng sông, càng sâu càng ít ồn ào.

  1. Mistakes made in life are our lessons in disguise. And sometimes, the best lessons learned, came from the worst mistakes made.

- Những bài học của chúng ta được nguỵ trang bởi những sai lầm trong cuộc sống. Và đôi khi, bài học hay nhất mà chúng ta được học, đến từ những sai lầm tồi tệ nhất. Thật ra quan trọng là sau những sai lầm ấy ta rút ra được điều gì.

  1. It is better to be hated for what you are than to be loved for what you are not.

- Ghét những gì bạn có tốt hơn là yêu những gì bạn không có.

  1. There are days like that, quietly, not sad, not happy, slowly drift… the end of a day.

- Có những ngày như thế, lặng lẽ, không buồn, không vui, chầm chậm trôi… Qua hết một ngày.

  1. If you leave me when I fail, don’t catch me when I succeed.

- Nếu bạn rời bỏ tôi khi tôi thất bại, đừng đến bên cạnh khi tôi thành công.

  1. True humor springs not more from the head than from the heart. It is not contempt; its essence is love. It issues not in laughter, but in still smiles, which lie far deeper. - Tính hài hước thực sự đến từ cái đầu không nhiều hơn đến từ con tim. Đó không phải là sự khinh miệt, tinh túy của nó là tình yêu thương. Nó không nhắm tới tiếng cười to mà nhắm tới những nụ cười yên lặng, thứ sâu sắc hơn nhiều.
  2. Sometimes what you want isn’t what you get, but what you get in the end is so much better than what you wanted.

- Đôi khi những gì bạn muốn không phải là những gì bạn nhận được, nhưng những gì bạn nhận được cuối cùng tốt hơn rất nhiều so với những gì bạn muốn.

  1. If you can’t be a pencil to write anyone’s happiness,then try to be a nice eraser to remove someone’s sadness.

- Nếu bạn không thể trở thành cây bút chì để viết nên niềm hạnh phúc cho một ai, thì hãy cố gắng trở thành một cục tẩy tốt để xoá đi nỗi bất hạnh của ai đó.

  1. Peace does not mean the one where no noise, no trouble, and no toil. When weare in a storm, we still feel the calm of mind. That is the real meaning of peace.!

-  Bình yên không có nghĩa là 1 nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, cực nhọc. Bình yên là ngay chính khi ta đang ở trong phong ba bão táp, ta vẫn cảm thấy sự an nhiên trong tâm hồn. Đó mới chính là ý nghĩa thực sự của sự bình yên.!

  1. If one day we can not be together , keep me in your heart , I ‘ll be there forever. - Nếu có một ngày chúng ta không thể ở cùng nhau, hãy giữ tôi trong trái tim bạn, tôi sẽ ở đó mãi mãi.
  2. Do not go before me ; I may not follow. Do not walk behind me; I probably will not leads . Let’s go next and become my friend.

- Đừng đi trước tôi; tôi có thể sẽ không theo. Đừng đi sau tôi; tôi có thể sẽ không dẫn lối. Hãy đi bên cạnh và trở thành bạn của tôi.

  1. Do not ever forget me because if I thought you would forget me, Iwill never leave.

- Đừng bao giờ quên tôi, bởi nếu tôi nghĩ bạn sẽ quên tôi, tôi sẽ không bao giờ ra đi.

  1. Life is like riding a bicycle. To keep your balance you must keep moving.

- Cuộc sống giống như việc lái một chiếc xe đạp. Để giữ được thăng bằng, bạn phải tiếp tục di chuyển.

  1. Never say all you know. And never believe all you hear.

Đừng bao giờ nói tất cả những gì bạn biết. Và đừng bao giờ tin tất cả những gì bạn nghe.

  1. Peace does not mean the one where no noise, no trouble, and no toil. When we are in a storm, we still feel the calm of mind. That is the real meaning of peace.!

- Bình yên không có nghĩa là 1 nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, cực nhọc. Bình yên là ngay chính khi ta đang ở trong phong ba bão táp, ta vẫn cảm thấy sự an nhiên trong tâm hồn. Đó mới chính là ý nghĩa thực sự của sự bình yên.!

 

  1. True humor springs not more from the head than from the heart. It is not contempt; its essence is love. It issues not in laughter, but in still smiles, which lie far deeper.

- Tính hài hước thực sự đến từ cái đầu không nhiều hơn đến từ con tim. Đó không phải là sự khinh miệt, tinh túy của nó là tình yêu thương. Nó không nhắm tới tiếng cười to mà nhắm tới những nụ cười yên lặng, thứ sâu sắc hơn nhiều.

Hy vọng tuyển tập những dòng stt chất ngầu mà hocde.vn sưu tầm dành tặng nói trên sẽ giúp bạn đọc hiểu thêm nhiều điều, rút ra được nhiều bài học bổ ích trong cuộc sống. Mỗi ngày học thêm một chút, tích lũy thêm một chút bạn sẽ có đủ kinh nghiệm sống cần thiết.

Tham khảo thêm bài nguyên mẫu tại đây : Những stt chất ngầu nghìn like


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Tuyển chọn nhưng bài thơ Xuân Diệu hay nhất

Xuân Diệu là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới. Ông nổi tiếng trong phong trào thơ mới với tập thơ “Gửi hương cho gió” và “Thơ thơ”. Đặc biệt, thơ tình Xuân Diệu được nhiều bạn đọc yêu thích bởi mang triết lý mới, mạch nguồn mới đầy sức sống. Ông được mệnh danh là ông hoàng thơ tình mà theo đánh giá của nhà thơ Tố Hữu: “Cho tới nay và những năm tháng trước mắt liệu có ai vượt qua được Xuân Diệu trong lĩnh vực thơ tình? Và không ai có thể thay thế được Xuân Diệu”. Tuyển tập những bài thơ Xuân Diệu hay nhất hocde.vn sưu tầm dưới đây sẽ giúp bạn có cái nhìn toàn diện hơn về hồn thơ Xuân Diệu.

tuyen-chon-nhung-bai-tho-xuan-dieu-hay-nhat-1

1. Biển

Anh không xứng là biển xanh

Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng

Bờ cát dài phẳng lặng

Soi ánh nắng pha lê …

Bờ đẹp đẽ cát vàng

Thoai thoải hàng thông đứng

Như lặng lẽ mơ màng

Suốt ngàn năm bên sóng …

 

Anh xin làm sóng biếc

Hôn mãi cát vàng em

Hôn thật khẽ, thật êm

Hôn êm đềm mãi mãi

 

Đã hôn rồi, hôn lại

Cho đến mãi muôn đời

Đến tan cả đất trời

Anh mới thôi dào dạt …

 

Cũng có khi ào ạt

Như nghiến nát bờ em

Là lúc triều yêu mến

Ngập bến của ngày đêm

 

Anh không xứng là biển xanh

Nhưng cũng xin làm bể biếc

Để hát mãi bên gành

Một tình chung không hết,

Để những khi bọt tung trắng xóa

Và gió về bay tỏa nơi nơi

Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,

Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

2. Anh đã giết em

Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh

Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật

Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất

Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?

Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.

Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt

Tim anh vẫn đập như vấp thời gian,

Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,

Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ

Nhớ trời đất em cho anh mở

3. Nhớ

Muôn thưở thần tiên

Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng

Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt

Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác

Ta: hai người xa lạ - phải đâu ta!

Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh

Anh vẫn ước được em tha thứ

Anh vẫn yêu em như thưở ban đầu

Thê” mà tại sao ta vẫn xa nhau?

Tại em cố chấp

Tại anh đã mất

Con đường đi tới trái tim em

Anh đã giết em rồi, anh vần ngày đêm yêu mến

Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu.

tuyen-chon-nhung-bai-tho-xuan-dieu-hay-nhat-2

4. Yêu

Yêu, là chết ở trong lòng một ít,

Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?

Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:

Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

 

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.

Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,

Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!

Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

 

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,

Những người si theo dõi dấu chân yêu;

Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.

Và tình ái là sợi dây vấn vít

Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Tiêu đề bài thơ vỏn vẹn một chữ yêu. Mở đầu bài cũng bắt đầu bằng chữ yêu. Đó là tâm trạng bối rối, tương tư của nhà thơ khi tìm thấy tình yêu của mình. Tuy nhiên, đường tình vốn muôn nẻo, không phải cuộc tình nào cũng sẽ có cái kết viên mãn. Không ít cặp đôi yêu nhau nhưng không thể đến được với nhau.

Cái mới trong hồn thơ Xuân Diệu là luôn khao khát được yêu, yêu một cách chân thành, cuồng nhiệt, dẫu biết rằng: yêu, là chết trong lòng một ít. Ông vẫn cứ mãi miết, hăng say đi tìm kiếm một tình yêu trong đời và cả trong thơ.

tuyen-chon-nhung-bai-tho-xuan-dieu-hay-nhat-3

5. Vội vàng

Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất;

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi.

 

Của ong bướm này đây tuần trăng mật;

Này đây hoa của đồng nội xanh rì;

Này đây lá của cành tơ phơ phất;

Của yến anh này đây khúc tình si.

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;

Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,

Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,

Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,

Không cho dài thời trẻ của nhân gian,

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,

Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.

Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,

Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;

Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,

Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt...

Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,

Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?

Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,

Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa...

 

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,

Ta muốn ôm

Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,

Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,

Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều

Và non nước, và cây, và cỏ rạng,

Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng

Cho no nê thanh sắc của thời tươi;

- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Vội vàng là bài thơ tiêu biểu nhất của hồn thơ Xuân Diệu những năm trước cách mạng. Xuyên suốt bài thơ là tiếng nói của một tâm hồn rạo rực yêu đời, yêu cuộc sống. Tình yêu ấy cuồng nhiệt, tha thiết, hăm hở, vội vàng vì sợ thời gian, tuổi trẻ trôi qua mất. Cái mới của bài thơ là mang đến một quan điểm nhân sinh quan mới mẻ chưa từng có trong thơ ca truyền thống.

6. Dại khờ

Người ta khổ vì thương không phải cách,

Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.

Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,

Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

 

Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!

Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.

Vì thả lòng không kìm chế dây cương,

Người ta khổ vì lui không được nữa.

 

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;

Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;

Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,

Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.

 

Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,

Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.

Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,

Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.

7. “Vì sao”

Bữa trước giêng hai dưới nắng đào,

Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?”

Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp

Một thoáng cười yêu thoả khát khao.

 

- Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên,

Tôi đã đày thân giữa xứ phiền,

Không thể vô tình qua trước cửa,

Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên? -

 

Ai đem phân chất một mùi hương

Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương,

Chỉ lặng chuồi theo giòng xảm xúc

Như thuyền ngư phủ lạc trong sương

 

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!

Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều

Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,

Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu...

 

Cô hãy là nơi mấy khóm dừa

Dầm chân trong nước, đứng say sưa,

Để tôi là kẻ qua sa mạc

Tạm lánh hè gay; - thế cũng vừa.

 

Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.

Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!

Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá

Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.

8. Nụ cười xuân

Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui

Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời

Sao buổi đầu xuân êm ái thế!

Cánh hồng kết những nụ cười tươi

 

Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao

Cây vàng rung nắng lá xôn xao

Gió thơm phơ phất bay vô ý

Đem đụng cành mai sát nhánh đào

 

Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều

Bên màu hoa mới thắm như kêu

Nỗi gì âu yếm qua không khí

Như thoảng đưa mùi hương mến yêu

 

Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe

Nhạc thầm lên tiếng hát say mê

Mùa xuân chín ửng trên đôi má

Xui khiến lòng ai thấy nặng nề...

 

Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người

Chưa từng hẹn đến - giữa xuân tươi

Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy

Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười

tuyen-chon-nhung-bai-tho-xuan-dieu-hay-nhat-4

9. Tương tư chiều

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;

Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.

Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.

Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.

Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;

Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;

Mây theo chim về dãy núi xa xanh

Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ

Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.

 

Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!

Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.

 

Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,

Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.

(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)

Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều

Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.

 

Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.

Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!

Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,

Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.

Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!

Gió bao lần từng trận gió thương đi,

Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi...

Tương tư chiều là trạng thái rất khó cắt nghĩa của trái tim khi yêu. Nó đã được nhà thơ diễn tả lại một cách tinh tế bằng sự hòa hợp giữa hai nguồn tình cảm: tình yêu đôi lứa và tình yêu cuộc sống nơi trần thế. Không gian chiều được đề cập trong thơ muốn nói đến sự xa cách, tạo nên tiếng thơ gấp gáp rất đặc trưng trong hồn thơ Xuân Diệu.

Tương tư hiểu theo nghĩa mộc mạc là nhớ nhau. Nhưng tương tư trong thơ Xuân Diệu còn mang một ý nghĩa mới. Tương tư không chỉ là yêu say đắm, nhớ em, nhớ hình, nhớ tiếng, nhớ ảnh, nhớ đôi mắt mà còn là nhớ chính mình “anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi”. Nhìn lại chính mình trong quá khứ là lúc con người ta được sống thật với lòng nhất, tự tin vào chính mình, tin tưởng vào tình yêu, sống với khát khao mãnh liệt. Đó là bức thông điệp mà tác giả muốn gửi đến người đọc trong bài thơ Tương tư chiều.

10. Tình thứ nhất

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,

Anh cho em, kèm với một lá thư.

Em không lấy, và tình anh đã mất

Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

 

Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo;

Tình thì buồn như tất cả chia ly.

Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo;

Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

 

Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại,

Tới bên em, chờ đợi mãi không về.

Em đã xé lòng non cùng giấy mới,

- Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

 

Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá.

Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;

Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã,

Anh lại còn yêu, bông lựu, bông trà.

 

Nhưng giây phút đầu say hoa bướm thắm,

Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ

Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm,

Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

 

Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ,

Ai có ngờ lòng vỡ đã từ bao!

Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏ

Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.

 

Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch;

Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ.

Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;

Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.

 

Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,

Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi,

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất

Anh cho em, nên anh đã mất rồi!

11. Đứng Chờ Em

Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem

Anh ra trước cổng đứng chờ em

Nhận từng vóc dáng từ xa tới

Lọc lấy một hình anh thuộc quen.

 

Anh thấy ai ai cũng vội vàng

Như chim hôm thoi thót về rừng

Người đi xe đạp đăm chiêu lắm

Nghĩ bếp nhà đang lửa bập bùng.

 

Anh cũng chăm xong cái bếp nhà

Tâm thành cơm nước dọn bưng ra

Một tuần mong đến hôm nay tiếp

Vào bát cho em vị đậm đà

 

Nhưng bóng hoàng hôn đặc lại rồi

Hình em anh thuộc thế mà – ôi!

Mấy phen suýt nữa reo “Em đến”

Lại ủi an lòng: “Hãy đợi thôi!”

 

Anh đứng như trồng, chẳng chịu đi

Nhớ nhung vun được đức kiên trì

Anh nhìn nét mặt người qua vội

Thông cảm muôn đời những biệt li.

 

Nếu thức ăn kia gắp một mình,

Tủi lòng, anh vẫn vững lòng tin.

Thương em vất vả, anh quên hết

Nỗi khổ mong chờ cháy dạ anh.

12. Đời Anh, Em Đã Đi Qua…

Đời anh em đã đi qua

Sáng thơm như một luồng hoa giữa đời

Hiểu làm sao hết em ơi

Bốn năm kỳ diệu đất trời nhờ em

Ngôi nhà, cánh cổng trái tim

Khóm cây, con mắt ngày đêm đón mừng

Em đi, anh ngóng trông chừng

Anh về, miệng đã gọi lừng: em ơi!

Bữa ăn thành một hội vui

Có em gắp với, rau thôi cũng tình;

Cảnh thường cũng hoá ra xinh;

Có em, anh hết ngẫm mình bơ vơ

 

Bốn năm đầm ấm say sưa

Tình yêu có biết hạn bờ nào đâu

Bốn năm nhưng cũng qua mau

Cõi trần ai có ở lâu thiên đường;

Giã từ, từ biệt đôi phương

Đôi nơi, đôi ngả, đôi đường: khổ anh!

Bốn năm, lại khép trời xanh

Nhớ em như một mộng lành mà thôi

Từ đây anh lại trong đời

Bữa cơm ngồi với một đôi đũa cầm;

Giường kia một bóng anh nằm;

Phòng văn một sách đăm đăm sớm chiều.

Muôn vàn cảm tạ em yêu

Chất cho anh biết bao nhiêu ân tình

Ai hay anh đã để dành

ánh hương một thuở, thơm thanh suốt đời

Sống bằng nhớ lại nguồn vui

Nhớ khi ôm cả đất trời cùng em…

13. Có Em

Có em tồn tại trên đời

Cho anh còn được có người để yêu,

Thế thôi, thôi thế cũng nhiều

Em ơi! Quấn quít mai chiều được đâu.

 

Những gì cao đẹp thẳm sâu

Anh cho em hết, lòng đau còn gì.

Chỉ còn cái bóng anh đi.

Cái gan cái ruột tình si khoét rồi!

 

Có em trên cõi đời này

Còn là hạnh phúc vui vầy cho anh.

Em ơi! Khoẻ mạnh tốt lành

Ấm êm, vui đẹp, cho anh khỏi buồn.

“Có em” là một trong số những bài thơ tình Xuân Diệu được nhiều người yêu thích. Bài thơ diễn tả niềm hạnh phúc vô bờ bến của anh (nhân vật trữ tình trong thơ) khi có em bên cạnh. Mở đầu bài thơ là lời khẳng định: có em trên đời cho anh có người để yêu, thế thôi cũng đã nhiều.

 Những câu thơ tiếp: chàng trai sẽ dành tất cả mọi điều tốt đẹp nhất cho cô gái, chỉ còn mỗi cái bóng anh đi. Bài thơ thể hiện rất rõ quan điểm yêu của hồn thơ Xuân Diệu. Yêu chân thành, yêu cuồng nhiệt và sẵn sàng dâng hiến.

14. Em Đi

Em đi, để tấm lòng son mãi

Như ánh đèn chong, như ngôi sao.

Em đi, một tấm lòng lưu lại

Anh nhớ thương em, lệ muốn trào.

 

Ôi Cát! Hôm vừa tiễn ở ga

Chưa chi ta đã phải chia xa!

Nụ cười em nở, tay em vẫy

Ôi mặt em thương như đoá hoa.

 

Em hỡi! Đường kia vướng những gì

Mà anh mang nặng bước em đi

Em ơi, anh thấy như anh đứng

Ôm mãi chân em chẳng chịu lìa.

 

Nhưng bóng em đi khuất rồi,

Đứa lìa khúc ruột của anh thôi!

Tình ta như mối dây muôn dặm

Buộc mãi đôi chân, dẫu cách vời.

 

Em hẹn sau đây sẽ trở về

Sống cùng anh lại những say mê

Áo chăn em gửi cho anh giữ

Xin gửi cùng em cả hẹn thề!

Một tấm lòng em sâu biết bao

Để anh thương mãi, biết làm sao!

Em đi xa cách, em ơi Cát

Em chớ buồn, nghe! Anh nhớ, yêu…

tuyen-chon-nhung-bai-tho-xuan-dieu-hay-nhat-5

15. Hôn

Trời ơi, ôm lấy say sưa

Mặt khao khát mặt, lòng mơ ước lòng

Hôn em nước mắt chảy ròng;

Em ơi! Như ngọn đèn chong vẫn chờ.

Em hôn anh suốt một giờ

Anh hôn em mấy cho vừa lòng đau

Sao mà xa cách giữa nhau

Để cho tháng thảm ngày sầu thế em?

 

Chao ôi mãi mãi mắt tìm

Thấy rồi sung sướng ta đem nhau về

Hôn em ngàn thuở chưa xuê

Ấp yêu da thịt, gắn kề tâm linh

Chiêm bao mà chẳng mơ mòng

Rõ ràng chân thật như trong cuộc đời.

Bài thơ Hôn của Xuân Diệu viết về một lần hôn nhưng là lần hôn trong chiêm bao. Bài thơ mở đầu bằng sự ôm ấp, khát khao, say sưa: mặt khao khát mặt, lòng mơ ước lòng, hôn em nước mắt chảy dòng…

Nhà thơ không ngại ngùng bày tỏ quan điểm yêu một cách cuồng nhiệt, hiến dâng của mình: hôn ngàn thuở chưa xuể, anh hôn em mấy cho vừa… Ngay cả trong giấc mơ, hồn thơ Xuân Diệu vẫn tràn ngập hương yêu, thế mới hiểu trong đời thực, khát khao yêu đương còn mạnh liệt đến chừng nào. Xuân Diệu là thế và hồn thơ Xuân Diệu cũng vậy.

16. Gặp Gỡ II

Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,

Hôn gió hôn mây với cả hồn

Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng

Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn

 

Dun dủi làm sao thế, hỡi em

Chiều nay em khoác áo trăm duyên

Em đi đôi dép xinh đơn giản

Em thật hồn nhiên, rất tự nhiên…

 

Anh còn nghĩ ngợi bước như mơ

Mắt thẩn thơ trông cảnh thẫn thờ

Đàn của hồn ta ai vặn thế

Gặp nhau khi ấy bỗng hoà tơ.

Anh muốn mang lời đi tạ ơn

Bầu trời như thế gió căng buồm

Hoa trong cỏ dại chiều hôm ấy

Đã đẹp tưng bừng hơn mọi hôm.

17. Tình Mai Sau

Ngày thuở ấy, lâu rồi tôi đã chết,

Tháng năm qua chôn lấp mộ hoang tàn,

Hoà với đất, mình tôi thôi đã hết,

Nhưng hương hồn còn luyến ở không gian.

 

Đi sao được khi mặt trời vẫn nở

Bỏ sao đang những mái ngói yên buồn

Đường rất lặng, với hàng cây hay nhớ,

Xa sao đành mắt đẹp của hoàng hôn!

 

Tay ân ái như những làn thân thể

Đã ôm đời vào ngực để mơn ru…

Thu biếc tỏ, hè nâu thơm vị quế,

Xuân như đàn, đông cũng quyện đường tơ.

 

Khi còn sống tôi vẫn hằng tan nát

Mỗi phen đau, lòng vỡ lại tràn rơi;

Tình rải khắp. Huống là khi đã thác.

Sao không tan lưu chuyển giữa vòng đời?

 

Tôi vẫn có hồn tôi trong gió ấy,

Vì xưa kia ngồi nghỉ dưới trăng sao

Từng mảnh biếc hồn tôi trăng đã lấy

Gió đem luôn đi tận tháng năm nào

 

Lòng tôi đã thẩn thơ cùng bãi vắng

Thì muôn sau bãi vắng nhắc lòng tôi

Từ thế kỉ mờ chân trên cát trắng,

Như sóng lên còn gợi ngực bồi hồi.

 

Cổ tôi đó lúc chim ngàn vọng hát:

Mộng tôi còn khi trời biếc lên sao

Suối thương nhớ thầm qua trong bóng mát,

Trái tim chiều than thở giữa lau cao.

 

Người thi sĩ đã vào làng mây khói

Không ở đâu và ở khắp mọi nơi

Như tiếng vọng trong sương xa dắng dỏi.

Máu vu vơ thơ giữa trái tim đời

 

Chiều mai mốt trong tương lai thân mến

Một nàng tơ dạo bước dưới hàng cây,

Hơi gió thở như ngực người yêu đến

Bướm đâu bay xinh cả buổi chiều này…

 

Gió rên rỉ như lời ai thuở trước;

Trời nhung mơn như lòng ấy xưa yêu,

Không khí thì êm, đêm sương khẽ bước

Xưa tìm ai mơn trớn cũng như chiều…

 

Tình tự quá, thiêng liêng êm ái quá…

Thơ ở đâu thong thả xuống đường mưa…

Những hoa quí toả hương vương giả…

Mây đa tình như thi sĩ đời xưa…

 

Môi hé nở, nàng tơ tay vịn lá

Bước xinh xinh đứng lại, mắt dâng đầy…

Vòng sẽ khép, chiều ôm thân óng ả.

Gió qua người làm động má thơ ngây…

Rằng: “Tiếng ai?- người thơ ở đâu đây?”

Dẫu Xuân Diệu không còn nhưng thơ của ông vẫn sống mãi với thời gian. Thơ Xuân Diệu, đặc biệt là thơ tình của ông luôn được các bạn trẻ đón nhận một cách nồng nhiệt vì nó mang một cách nhìn mới, quan điểm mới vào trong thơ: khao khát sống, khao khát yêu, yêu chân thành, cuồng nhiệt… Đúng như Tố Hữu nói: trước đây, bây giờ và sau này nữa, khó ai có thể thay thế danh xưng: ông hoàng thơ tình của Xuân Diệu. Hy vọng tuyển tập thơ tình Xuân Diệu mà hocde.vn sưu tầm nói trên sẽ làm bài hài lòng

Xem thêm bài nguyên mẫu tại : Tuyển chọn nhưng bài thơ Xuân Diệu hay nhất


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Chùm thơ về mùa đông hay nhất

Mùa đông về mang theo những cơn gió lạnh, mang theo cả những nỗi buồn ướt át. Khi cái lạnh khẽ chạm vào da thịt, ta cảm thấy thèm một cái nắm tay, một cái ôm thật chặt. Đông đến càng làm cho nỗi buồn, nỗi nhớ thêm dài và rộng. Trong cái lạnh của những ngày đông ấy, con người ta sống với bao nỗi niềm. Thơ về mùa đông bởi thế cũng dạt dào cảm xúc. Dưới đây là chùm thơ hay nhất về mùa đông mà hocde.vn sưu tầm, bạn hãy đọc nhé!

Thơ về mùa đông hay

chum-tho-ve-mua-dong-hay-nhat-1

Thơ về mùa đông luôn gắn liền với nỗi buồn, nỗi nhớ, nỗi cơ đơn. Đó là những trải lòng thầm kín của con người. Đặc biệt, những bài thơ tình mùa đông luôn lấy đi nhiều nước mặt của người đọc. Nếu bạn muốn trải lòng, đừng bỏ qua những bài thơ mùa đông tuyệt hay dưới đây.

  1. Những ngày mùa đông.

Mùa đông rồi anh được nghỉ phép không

Gió lạnh thổi qua căn phòng giá buốt

Trái sấu cuối mùa đêm qua rụng nốt

Mưa hồi chiều mái dột chẳng ai che.

 

Gian bếp nhỏ anh sửa những ngày hè

Mùa đông về chẳng thể nào bớt lạnh

Nhà thiếu anh nên vô cùng hiu quạnh

Em cuộn mình đối diện với canh khuya.

 

Đêm mùa này sao kéo dài lê thê

Nghe tiếng dế nỉ non khu vườn vắng

Ngồi lặng lẽ đếm giọt cà phê đắng

Khoảng trống nào mà lại chẳng chông chênh.

 

Nỗi nhớ nào sâu như những ngày đông?

  1. Đông sang

Mới tháng mười đông đã đến rồi chăng?

Sao cái rét đã về trên phố vắng

Mình thương nhau mấy mùa thu thầm lặng

Mấy độ heo may nghiêng nắng hắt qua thềm

Nay em về nơi phố cũ thân quen

Nơi dấu in bàn chân mình hò hẹn

Chiều nắng loang trên mặt hồ xao xuyến

Chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống tiễn mùa thu

 

Đông về rồi để ai cứ ngẩn ngơ

Bông hồng thắm đang chờ người đến hái

Chút hương yêu cứ dịu dàng hoang hoải

Trong vườn tình nỗi nhớ mãi cuồng si

 

Em cứ níu cho mùa thu mải mê

Vì sợ anh chưa kịp về nơi hẹn

Mỗi độ trăng tròn nhẩm ngón tay em đếm

Mong đến ngày chim én báo xuân sang

  1. Hoài niệm mùa đông

Có những chiều ta nhặt nắng vàng hanh

Gói thật kỹ để dành khi gió bấc

Có những đêm tìm về miền ký ức

Thấy lòng mình rạo rực nhớ mùa Đông.

 

Nhớ những hôm ngồi bên bếp lửa hồng

Hai trái tim đang hoà cùng nhịp đập

Ta vẫn nghe cõi lòng ai thổn thức

Như đợi chờ, như hối thúc tình ai.

 

Nhớ buổi đến trường gặp nắng ban mai

Ta lại cùng ai ra sân sưởi ấm

Tuổi học trò tình thân luôn trong trắng

Chỉ nhìn nhau đâu dám nắm tay ai.

 

Nhớ những chiều đông đốt rạ nướng khoai

Một củ bẻ đôi chia ai một nửa

Tiếng cười vang, má hồng như ngọn lửa

Ôi hồn nhiên một thuở tuổi học trò.

 

Nhớ buổi qua sông gọi mãi con đò

Hai chúng ta co ro bên bãi mía

Phà hơi ấm cho nhau sao thơm thế

Chuyến đò khuya che chở mối tình đầu.

  1. Gửi người hơi ấm mùa đông

Đông đã về nơi ấy lạnh không anh.

Liệu có phải chút bâng khuâng gợi nhớ.

Nên cơn gió cũng quặn niềm trăn trở.

Dáng chiều nghiêng nghiêng đổ cuối chân trời.

 

Đông đã về giăng lối nhỏ chơi vơi.

Hạt sương sớm đằm mình trên thảm cỏ.

Anh có nghe lời thì thầm của gió.

Thấy thật gần tiếng trao gửi yêu thương.

 

Tiếng dương cầm loạn nhịp cứ vấn vương.

Bông cúc nở tỏa mùi hương ngào ngạt.

Tia nắng nhạt chưa kịp vàng đã tắt.

Tháng Mười Hai xao xác tiếng đông về.

 

Chạm ngõ hồn đưa ta đến vườn yêu.

Hàng liễu rủ se se cơn gió lạnh.

Cỏ níu chân nồng nàn hương đặc quánh.

Muốn gửi người ...

Hơi ấm của mùa đông..!!!

chum-tho-ve-mua-dong-hay-nhat-2

  1. Dáng Đông - Huỳnh Minh Nhật

Độ cuối tháng trời như không nắng nữa

Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?

Em quên mất nụ cười em là nắng

Hay vô tình cứ thế đến rồi đi?

Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối

Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng

Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt

Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang

Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ

Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu

Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá?

Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?

Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc

Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng

Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận

Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…

  1. Nỗi nhớ mùa đông - Tùng Trần

Đông đã về trên từng con phố nhỏ

Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung

Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng

Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ

Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?

Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay

Bước một mình trên phố vắng chiều nay

Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ

Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở

Giờ phương nào..em có nhớ anh không..?

Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông

Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..?

Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm

Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi

Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi

Chợt tim anh...bồi hồi bao kỷ niệm

Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm

Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??

Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu

Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ...!!

Đông lại về nhưng mùa đông năm nay không còn như mùa đông xưa. Ngày ấy chúng mình bên nhau, tay trong tay đi dạo trên từng con phố nhỏ, mùa đông thật ấm áp, ngọt ngào. Đông này chỉ còn một mình anh đơn lẻ, em ra đi chỉ còn mình anh và nỗi nhớ. Vẫn con đường ấy, vẫn góc phố ấy sao giờ buồn tênh, dài rộng đến thế. Bao ký ức cứ thế ùa về, anh tự hỏi lòng, giờ em ở nơi đâu, có nhớ đến anh, đến mùa đông hay em đang hạnh phúc bên chồng trong êm ấm….Nỗi buồn bởi thế bao trùm lên cả bài thơ.

  1. Đêm đông hoài niệm - Thiên Gia Bảo

Anh nghe nói gió mùa về em ạ

Em có buồn vì mình vắng nhau không

Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông

Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…

Chắc bây giờ ở phương trời xa đó

Đã có người thắp lửa sưởi trái tim

Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm

Thứ đã cũ của một thời xa vắng...

Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng

Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương

Đông có mang băng giá cũng vô thường

Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc...

Phải cố quên đi những gì đã mất

Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn

Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn

Khi tình yêu chẳng còn là tất cả...

Em ấm êm bên một người xa lạ

Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên

Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên

Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc...

Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực

Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai

Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài

Hãy xem như mình chưa từng...em nhé...

Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ

Trút muộn phiền đối diện với chính anh

Nam tử hán không được quá lụy tình

Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.

  1. Mùa đông về - Lê Hoàng

Trời se lạnh gió vờn len lỏi

Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn

Mưa chiều xối xả ...mưa tuôn

Đìu hiu quán nhỏ ...cõi hồn chênh chao !

Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt

Cách dặm trường da diết khôn nguôi

Ước gì cơn gió lả lơi

Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng

Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ

Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau

Lòng anh một nỗi âu sầu

Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình.

Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ

Trái tim hồng một thuở khát khao

Giờ đây thấp thỏm thét gào

Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề .

Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở

Ở hai đầu nổi nhớ xót xa

Tình duyên nguyện thắm mặn mà

Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn.

  1. Phố Mùa Đông - Toàn Tâm Hòa

Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay

Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt

Chút hương thu còn bên đời yếu ớt

Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao

 

Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao

Trời bảng lảng một màu sương buốt giá

Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá

Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen

 

Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len

Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói

Gió heo may cũng ra đi rất vội

Đông về rồi gió đông bắc theo sang

 

Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang

Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa

Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa

Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi

Đông đã về… em có đến bên tôi?

Thơ tình mùa đông thật buồn, nỗi nhớ giăng đây trong thơ. Nỗi niềm của tác giả cũng là thổn thức của biết bao trái tim đang yêu và đã yêu. Hẳn sẽ rất nhiều bạn đọc thấy đồng điệu với những bài thơ về mùa đông nói trên.

Thơ hay về mùa đông và mẹ

chum-tho-ve-mua-dong-hay-nhat-3

Một năm có 4 mùa, bắt đầu bằng mùa xuân và kết thúc bằng mùa đông. Mùa đông là mùa cuối cùng của năm, thời tiết trở lạnh, khiến con người ta cảm thấy nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương da diết. Bởi thế, thơ về mùa đông không chỉ gắn với tình yêu đôi lứa mà còn liền với nỗi nhớ mẹ, nhớ quê.  Hãy trải lòng cùng những vần thơ hay về mùa đông mà hocde.vn sưu tầm dưới đây bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ hơn.

  1. Đông về nhớ mẹ - Đăng Vinh Trần

Nơi con ở hai mùa mưa, nắng,

Thương miền quê đêm vắng đông về.

Mẹ già, gió lạnh tái tê

Nhớ con lớn, bé xa quê, nơi nào !

 

Nỗi cách trở lòng bao sầu não ,

Phận làm con sóng bão tình thương.

Nơi xa cách trở dặm trường

Hướng về quê mẹ lòng thương vô bờ.

 

Trong xa cách luôn mơ thầm ước,

Chốn quê nhà mẹ được ấm êm.

Đêm đêm gió rét qua thềm

Mẹ yên giấc ngủ êm đềm, bớt lo.

  1. Ký ức mùa đông - Diệp Ly

Mùa đông ấy mẹ ngồi bên bếp lửa

Củ khoai lùi hớn hở mắt trẻ thơ

Làn khói bay hòa quyện dưới sương mờ

Cha hắng giọng ngâm nga câu lục bát.

 

Mùa đông ấy có mây bay bàng bạc

Ánh mắt bà thấp thoáng bóng thời gian

Chân trời xa hiu hắt chút nắng vàng

Chiều dần xuống miên man vùng ký ức.

 

Mùa đông ấy theo ngày xanh đi mất

Dư ảnh còn lẩn khuất những đêm mơ

Làn bụi mờ giăng kín lối về xưa

Để ngày tháng ngẩn ngơ màu kỷ niệm.

 

Mùa đông ấy trong gió mây ẩn hiện

Tim nồng nàn hoài niệm khoãng trời thơ

Đông lạnh buồn cây cỏ cũng xơ rơ

Tìm quanh quẩn giấc mơ miền cổ tích.

  1. Mùa đông nhớ nhà

Mẹ ơi! đông đã về rồi

Quê nhà mẹ nhớ đắp chăn ấm người

Thương con mẹ nhớ hay cười

Cho con ấm áp xứ người mẹ nha!

 

Thương cha thương mẹ nhất là:

Bờ vai cha đã dãi dầu gió mưa

Thương mẹ những buổi sớm trưa

Mong con nơi ấy bấy lâu chưa về

 

Ân cha, nghĩa mẹ, làng quê

Con luôn ghi nhớ trong lòng mẹ ơi

“Công cha nghĩa mẹ bằng trời”

Con luôn ghi nhớ những lời mẹ răng:

 

Rằng: con cố gắng học hành

Sao cho xứng với lưng cha mẹ còng

Mẹ ơi! đau xót trong lòng

Làm sao đáp nổi ân trời, biển xanh

 

Ba năm dưới đất Sài Thành

Ba năm đèn vở, thắm bao vị đời

Cuộc đời chua lắm mẹ ơi!

Không như trái ngọt mẹ dành cho con.

 

Đêm nay mẹ ngủ giấc tròn

Hay còn thau thức vì con xa nhà

Mẹ ơi! con cũng nhớ nhà

Nhớ cha, nhớ mẹ lòng con nghẹn ngào

 

Màn đêm buông xuống lúc nào

Để cơn gió thổi đông về lạnh vai

Tương lai con vẫn còn dài

Nên con cố gắng miệt mài ngày đêm

 

Lá rơi lặng lẽ bên thềm

Làm con thao thức nghĩ về mẹ cha

Mùa đông hãy sớm đi qua

Để cho giấc ngủ mẹ cha được tròn

 

Mẹ ơi con vẫn là con

Dù cho đông giá hay đời nhạt con

Bởi vì con biết vẫn còn:

Vòng tay cha mẹ bao la biển trời

 

Dù đi khắp bốn phương trời

Con sẽ trở về tay mẹ tay cha

Cùng nhau xum họp cả nhà

Cùng nhau chia sẽ buồn vui cuộc đời.

  1. Áo len của mẹ - Đặng Minh Mai

Mùa đông lạnh giá đến rồi

Con nhìn áo mẹ bồi hồi đớn đau

Sợi len nay vẫn thẫm màu

Mẹ yêu khuất bóng đã lâu chẳng về

 

Nghẹn lòng tim buốt tái tê

Hôn lên áo mẹ tràn trề lệ rơi

Ngày xưa đông đến ngập trời

Mẹ nhường áo ấm miệng thời hát ru

 

Đêm về gió bấc vù vù

Thổi tung phên cửa mịt mù gió đông

Củi khô mẹ thắp lửa hồng

Sưởi cho con ấm say nồng giấc mơ

 

Cởi thêm tấm áo đơn sơ

Đắp cho con với vô bờ yêu thương

Mẹ chăm con suốt đêm trường

Chở che gió lạnh khỏi vương con mình

 

Đêm nay đông lạnh dập dình

Tìm đâu thấy mẹ bóng hình năm nao?

Ôm ghì chiếc áo thuở nào

Con tìm hơi ấm...nghẹn ngào...mẹ ơi!!!

Ai chẳng xao lòng khi đọc những vần thơ mùa đông về mẹ. Cái lạnh buốt khi đông về làm chúng ta thèm cái cảm giác được ấm êm trong vòng tay của mẹ, ước được bé lại để một lần nữa được sà vào lòng cảm nhận chút hơi ấm thân quen. Thơ đã nói hộ tình cảm của biết bao người đối với mẹ thân yêu.

Thơ về mùa đông Hà Nội

chum-tho-ve-mua-dong-hay-nhat-4

Mùa đông Hà Nội mang vẻ đẹp riêng, nỗi buồn rất riêng. Chỉ những ai từng gắn bó với mạnh đất này, yêu tha thiết nó mới nhận ra sự khác biệt này. Bởi thế, thơ về mùa đông Hà Nội được viết rất nhiều và luôn được bạn đọc đón nhận nồng nhiệt.

  1. Hà Nội vào đông - Long Trần

Hà Nội vào đông....

Thoảng chút heo may cho má thắm ửng hồng

Hay tại hơi thở ai chợt nồng nàn lướt qua thật khẽ

Tim bồi hồi run nhẹ....

Ánh mắt nào chớp thật gọn cả dáng hình em!

 

Hà Nội vào đông.....

Hà Nội vẫn thân quen

Riêng phố nhỏ chiều nay sao như thật lạ

Có phải chăng chỉ vì cái nhìn của ai ấm quá

Làm phố chung chiêng....!

 

Hà Nội vào đông....

Em thả cho nỗi nhớ chao nghiêng

Cuộn thật tròn , thật tròn để lăn về nơi ấy

Nơi ánh mắt cồn cào như sóng dậy

Đốt cháy em, tan chảy khối băng tình!

 

Hà Nội vào đông....

Dường như tất cả đều thật lung linh

Trên phố nhỏ quanh mình hình như góc nào cũng ấm

Chợt tủm tỉm cười, con tim như xao động

Có lẽ...mình yêu...!

  1. Nỗi nhớ xa xôi - Cỏ Hồng

Hà Nội ơi! Hàng sữa xác xơ gầy

Bao năm tháng vẫn đong đầy nỗi nhớ

Khung cửa nhỏ, tiếng thở dài trăn trở

Biết bao giờ em mới trở về thăm

 

Hà Nội ơi! Vẫn lặng lẽ tháng năm

Chiều phố Cổ nét thăng trầm huyền bí

Chiều Hồ Tây...đông dịu dàng thi vị

Liễu mơ màng rủ mộng mị hồn tôi

 

Hà Nội ơi! Một nỗi nhớ xa xôi

Đông dịu ngọt trên bờ môi nồng thắm

Ánh mắt ai đốt cháy chiều thăm thẳm

Đông lạnh về....nhớ lắm....một vòng tay.

chum-tho-ve-mua-dong-hay-nhat-5

  1. Nơi mùa đông đi qua - Mây Trắng

Hà Nội giờ đã trở lạnh anh ơi..!

Nhành lan tím chơi vơi ngoài khung cửa.

Bầy chim én chẳng chần chừ được nữa.

Đã vội vàng sấp ngửa trốn mùa đông...!

 

Phố giờ đây hương sữa không còn nồng..!

Để nỗi nhớ cứ chất chồng nỗi nhớ.

Sóng Hồ Tây cũng cựa mình trăn trở.

Đường Thanh niên như đợi bước ai về...!

 

Góc phố chiều giờ thấm lạnh tái tê...!

Khúc nhạc Trịnh từng lời nghe da diết.

Liệu có phải vì mình xa cách biệt.

Nên trong lòng vẫn tha thiết nồng say..!

 

Lối em về xác lá vẫn còn bay...!

Khung trời mộng nhớ ngày xưa vàng võ.

Từng đợt sóng cuộn trào con tim nhỏ.

Vẳng ngân lên bao tiếng gọi xa vời..!

 

Hà Nội giờ để ngõ đợi chơi vơi...!

Từng phím nhạc...

Buông lơi...

Vi thương nhớ...!

  1. Lưu luyến - Trần Thanh Vân

Hà Nội chợt vào đông

Muôn tia nắng vẫn ấm nồng trên ngõ phố

Những hàng cây xao xác mùa lá đổ

Để lắng sâu thêm nỗi nhớ, giữa những bộn bề …

 

Một thoáng buồn ủ ê

Khi hương sữa thoảng về bao kỷ niệm

Đầy yêu thương của một thời ta hoài công tìm kiếm

Những lời yêu âu yếm xoáy trong lòng

 

Thuở ngây thơ thêu dệt những ước mong

Mọi giấc mơ hằng đêm ... hằng đêm mãi cồn cào cháy bỏng

Mặc kệ trời đông ngoài kia quay cuồng lạnh cóng

Tuổi thanh xuân tràn nhiệt huyết xây đời …

 

Dù bước chân có đi khắp muôn nơi

Chợt nhìn thấy trên triền đê cánh diều bay chấp chới

Một nhánh liễu dịu dàng run trong màn sương mờ tối

Lại bồi hồi lưu luyến

Hà Nội xưa của tuổi ấu thơ

 

Thời gian chẳng đợi chờ

Chút gió đông thổi cánh lá bơ vơ trôi lặng lẽ

Vẫn tiếng hát ngọt ngào loang trên dòng sông nhè nhẹ

Đã mãi mãi khắc ghi.

  1. Hà Nội vào đông - Nguyễn Đình Huân

Hà Nội mùa này có lạnh lắm không

Gió bấc thổi chiều mùa đông qua phố

Cây bàng khẳng khiu mùa này lá đổ

Ai ngược đường đi trong gió chiều ni

 

Cô bán hàng rong chở thúng cúc chi

Nghe tiếng rao bước chân đi lặng lẽ

Hà Nội trầm tư bao đời vẫn thế

Khi xa rồi ta không thể nào quên

 

Cũng có lẽ vì Hà Nội có em

Cô bé xứ Đông anh quen ngày đó

Như cúc hoạ mi môi hồng má đỏ

Cứ thẹn thùng lúc anh ngỏ lời yêu

 

Hà Nội mùa này cây đứng liêu xiêu

Muốn về bên em khi chiều đổ bóng

Ta trao nhau những nụ hôn cháy bỏng

Lời yêu ngọt ngào sưởi ấm tình ta

 

Ở Sài Gòn thực tình cũng không xa

Nhưng về bên em chỉ là mơ ước

Tình cũ phôi pha không sao lấy được

Không thể nào ta quay ngược thời gian.

Thơ về mùa đông luôn mang theo bao nỗi niềm cảm xúc. Thơ buồn, nhớ nhung, cô đơn nhưng đằng sau đó là niềm hy vọng, sự ấm áp. Với những ai yêu mùa đông hẳn sẽ rất đồng điệu với những vần thơ đầy xúc động mà hocde.sưu tầm dành tặng nói trên.

Coi nguyên bài viết ở : Chùm thơ về mùa đông hay nhất


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

Chùm thơ về quê hương ngọt ngào, sâu lắng, lay động tâm hồn người đọc

Quê hương hai tiếng giản dị, ngắn gọn nhưng thiêng liêng, đi đâu ai cũng nhớ. Đó là nơi ta sinh ra, nơi ta lớn lên, gắn liền với những ký ức tuổi thơ. Nơi ấy có mẹ, có cha, có những người ta thương yêu nhất. Quê hương với những triền đê, những cánh đồng thẳng cánh cò bay, những con sống tắm mắt tuổi thơ… Không đâu bình yên và tươi đẹp, gần gũi, thân thương như quê hương trong trái tim mỗi người. Hãy đọc chùm thơ về quê hương ngọt ngào sâu lắng mà hocde.vn sưu tầm dành tặng dưới đây

Thơ về quê hương

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-1

“Quê hương mỗi người chỉ một - như là chỉ một mẹ thôi…”. Vì thế, những vần thơ về quê hương luôn chiếm được cảm tình của người đọc, chạm sâu đến trái tim của biết bao người. Thơ về quê hương luôn là mạch nguồn vô tận nuôi dưỡng tâm hồn ta trong sáng hơn, tươi đẹp hơn.

  1. Quê hương - Giang Nam

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường

Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ

“Ai bảo chăn trâu là khổ”

Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao

Có những ngày trốn học

Đuổi bướm cạnh bờ ao

Mẹ bắt được…

Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!

Có cô bé nhà bên

Nhìn tôi cười khúc khích…

Cách mạng bùng lên

Rồi kháng chiến trường kỳ

Quê tôi đầy bóng giặc

Từ biệt mẹ, tôi đi

Cô bé nhà bên có ai ngờ!

Cũng vào du kích

Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích

Mắt đen tròn thương thương quá đi thôi!

Giữa cuộc hành quân không nói được một lời

Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại

Mưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi…

Hòa bình tôi trở về đây

Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày

Tôi lại gặp em

Thẹn thùng nép sau cánh cửa

Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ

Chuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!

Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi

Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng…

Rồi hôm nay nhận được tin em

Không tin được dù đó là sự thật

Giặc bắn em rồi, quăng mất xác

Chỉ vì em là du kích, em ơi!

Đau xé lòng anh, chết nửa con người!

Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm

Có những ngày trốn học bị đòn roi

Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất

Có một phần xương thịt của em tôi.

Đọc bài thơ quê hương của Giang Nam ai chẳng thấy xúc động bồi hồi, ai chẳng thấy bóng dáng tuổi thơ mình trong đó. Quê hương gắn với những kỷ niệm thưở ấu thơ, gắn với tình yêu đầu chớm nở

  1. Quê hương - Đỗ Trung Quân

Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm

Con nằm ngủ giữa mưa đêm

Quê hương là đêm trăng tỏ

Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí

Là hồng tím giậu mồng tơi

Là đỏ đôi bờ dâm bụt

Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương có ai không nhớ…

  1. Việt Nam quê hương ta - Nguyễn Đình Thi

Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn

Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa

Việt Nam đất nắng chan hoà

Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung

Đất trăm nghề của trăm vùng

Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ

Nước bâng khuâng những chuyến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

Đói nghèo nên phải chia ly

Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường

Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan …

Bài thơ là niềm tự hào của tác giả khi viết Việt Nam quê hương tôi. Đất nước giàu đẹp, thanh bình, đất nước đau thương nhưng rất đỗi anh hùng. Bởi thế, dẫu có đi xa ai cũng nhớ, nhớ dòng sông, nhớ ruộng đòng, nhớ ngô khoa, nhớ bữa cơm đạm bạc… Giản dị nhưng gần gũi, thân thương…

  1. Tuổi Thơ Tôi

Tôi lớn lên với những cánh diều

Chiều nội đồng gió thoảng phiêu diêu

Bên triền đê thả bò đá bóng

Để bây giờ thương biết bao nhiêu

 

Tôi lớn lên với những trò chơi

Giấu trong tim ước mộng xa vời

Tuổi thơ ơi những ngày rất đẹp

Để giờ đây theo cả cuộc đời

 

Tuổi thơ ơi một ngày khôn lớn

Là cuộc đời tôi nhớ trong mơ

Quê hương ơi một lần nức nở

Là cả đời tôi viết vào thơ…

  1. Chiều Trên Sông Quê

Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ

Vẳng tiếng vạc kêu, gió hững hờ

Ngư lão kéo chài khua khua nước

Dẫu có một mình chẳng bơ vơ

 

Xa xa đo đỏ nắng chiều xa

Lộp cộp cầu tre ngân khúc ca

Diều ai cất sáo du dương thế?

Đêm đã rớt rơi lối về nhà…

 

Quê hương ta đấy, thân thương quá!

Sông chảy về đâu sao cứ trôi?

Bao nhiêu cũng sẽ về cõi cội

Chừ đây quê hương, ta với tôi…

  1. Nhớ Con Sông Quê Hương - Tế Hanh

Quê hương tôi có con sông xanh biếc

Nước gương trong soi tóc những hàng tre

Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè

Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.

Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng

Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?

Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!

Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ

Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ

Sông của miền Nam nước Việt thân yêu

 

Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu

Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy

Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy

Bầy chim non bơi lội trên sông

Tôi giơ tay ôm nước vào lòng

Sông mở nước ôm tôi vào dạ

 

Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả

Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông

Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng

Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến

Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển

Vẫn trở về lưu luyến bên sông

 

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc

Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc

Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”

Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng

Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc

Tôi nhớ cả những người không quen biết…

Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây

Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy

Hình ảnh con sông quê mát rượi

Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới

Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông

Tình Bắc Nam chung chảy một dòng

Không ghành thác nào ngăn cản được

Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước

Tôi sẽ về sông nước của quê hương

Tôi sẽ về sông nước của tình thương…

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-2

  1. Quê Hương

Quê hương giản dị chẳng đâu xa

Bãi mía vườn rau với ruộng cà

Khóm trúc bờ đê chiều nhạt nắng

Dập dờn sóng lúa chạy la đà

 

Quê hương mộc mạc chẳng kiêu sa

Mái lá đơn sơ dưới nắng tà

Khói toả lam chiều thơm gạo mới

Du dương tiếng gió hát ngân nga

 

Quê hương sách sử đã in ra

Một dải cong cong khảm ngọc ngà

Núi đá chênh vênh bên biển lớn

Rừng xanh suối mát trãi muôn hoa

 

Quê Hương êm ả những lời ca

Điệu Bắc Nam ai thật mặn mà

Xứ Huế Trường Tiền thôn Vỹ Dạ

Ai nghe thấy tiếng cũng mơ ra

 

Quê hương nhuộm đỏ bởi phù sa

Chín nhánh rồng bay tạo vóc ngà

Vựa lúa phì nhiêu xanh bát ngát

Đàn cò trắng lượn phía trời xa

 

Quê hương mãi mãi ở trong ta

Dẫu có tha phương biệt mái nhà

Đất Tổ là gì ai cũng hiểu …

Như là… chỉ một Mẹ và Cha!

  1. QUÊ HƯƠNG - Toàn Tâm Hòa

Đang đứng giữa quê hương mình đó

Từng gốc cây, ngọn cỏ thân thương

Hương đồng gió nội vấn vương

Màu xanh trải khắp nẻo đường nên thơ

 

Ta vừa chạm giấc mơ có thật

Thoang thoảng nghe mùi đất rất quen

Không còn thấy những bon chen

Bình yên đến lạ giữa miền quê tôi!

 

Những rung cảm bồi hồi khó tả

Bình minh xuyên màu lá tuyệt vời

Nơi đây ta sống một thời

In bao yêu dấu khóc cười khó quên

 

Ta trở lại về bên ký ức

Với rất nhiều thổn thức khôn nguôi

Thơm mùi cơm nếp đang sôi

Chợt yêu góc bếp mẹ ngồi bao năm!

Những bài thơ về quê hương luôn chiếm trọn trái tim người đọc. Bởi đơn giản, ai chẳng có quê hương, ai chẳng có một miền quê để thương để nhớ. Đó là thứ tình cảm thường trực, ăn sâu bám rễ trong tâm khảm của mỗi con người.

Thơ lục bát về quê hương

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-3

Bức tranh quê hương được vẽ lên thật mộc mạc, gần gũi, thân thương trong những vần thơ lục bát về quê hương dưới đây. Hãy cùng đọc và cảm nhận vẻ đẹp của mỗi miền quê qua những vần thơ quê hương ngọt ngào mà hocde.vn sưu tầm.

  1. QUÊ NHÀ - Chung Mai

Quê nhà biết mấy thân thương

Bến sông thửa ruộng con đường đã qua

Cổng làng cầu đá cây đa

Vui đùa cùng bạn trong ta trải dài…

 

Bình minh hồng ửng sớm mai

Đàn trâu lững thững bước ngoài bờ đê

No căng mới chịu ra về

Cỏ non thích thú mải mê gặm hoài

 

Đống rơm từng sợi vàng dai

Mẹ gà lục cục trống choai bới mồi

Nhiếp con ngơ ngác xem thôi

Diều hâu liệng mãi thấy mồi sà ngay

 

Trẻ con cũng thích nơi này

Trốn tìm đuổi bắt mê say cả chiều

Mẹ nhìn mấy đứa mắng yêu :

Cởi trần rặm lắm ngứa nhiều đấy nghe

 

Vi vu tiếng sáo gọi hè

Kẽo cà kẽo kẹt rặng tre gió lùa

Bờ ao lúc lỉu khế chua

Góc vườn khóm mía lá khua xạc xào

 

Đông về cái lạnh hanh hao

Co ro buốt giá chạm vào ổ rơm

Sắn khoai độn lẫn hạt cơm

Vẫn ngon vẫn dẻo vẫn thơm đến giờ

 

Ước gì là mãi tuổi thơ

Ước gì là mãi dại khờ trẻ con

Ước gì là mãi măng non

Ước gì ta mãi mãi còn bé thôi .

  1. Quê Hương - Nguyễn Đình Huân

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ

Quê hương ngày ấy như mơ

Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu

Quê hương là tiếng sáo diều

Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê

Quê hương là phiên chợ quê

Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa

Quê hương là một tiếng gà

Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu siêu đi về

Quê hương nhắc tới nhớ ghê

Ai đi xa cũng mong về chốn xưa

Quê hương là những cơn mưa

Quê hương là những hàng dừa ven kinh

Quê hương mang nặng nghĩa tình

Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời

Quê hương ta đó là nơi

Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

  1. Yêu Lắm Quê Hương - Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong

Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò

Em yêu chao liệng cánh cò

Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu khói bếp vương vương

Xám màu mái lá mấy tầng mây cao

Em yêu mơ ước đủ màu

Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua

Em yêu câu hát ơi à

Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa

Em yêu cánh võng đong đưa

Cánh diều no gió chiều chưa muốn về

Đàn trâu thong thả đường đê

Chon von lá hát vọng về cỏ lau

Trăng lên lốm đốm hạt sao

Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên

Em đi cuối đất cùng miền

Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

  1. Tình Quê - Hoa Lục Bình

Chiều tà nắng ngã triền đê

Mục đồng thông thả đi về lưng trâu

Dòng sông xanh ngắt một màu

Một đàn cò trắng từ đâu bay về

Bình yên một buổi chiều quê

Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh

Ngoài đồng cây lúa còn xanh

Chiều quê êm ả trong lành biết bao

Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau

Mọi người xong việc gọi nhau ra về

Giờ đây đêm cũng đã về

Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương

Bình minh một sớm mù sương

Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ

Cánh cò bay lạc vào thơ

Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng

Con đò nằm dưới bến sông

Hình như nó cũng chờ mong một người

Người người rôm rả nói cười

Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non

Tình quê một dạ sắc son

Ở nơi thành thị em còn nhớ không

Con đò bến cũ chờ mong

Hôm nào anh cũng chờ trông em về.

  1. Miền Quê - Đức Trung

Tôi thầm nhớ một miền quê

Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ

Đồng xanh bay lả cánh cò

Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều

Vi vu gió thổi sáo diều

Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?

Dòng sông, bến nước, con đò

Có người lữ khách bên bờ dừng chân

Xa xa vẳng tiếng chuông ngân

Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim

Tuổi thơ thích chạy trốn tìm

Cây đa giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi nhớ mãi miền quê

Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-4

  1. Quê Hương Nỗi Nhớ

Trở về tìm mái nhà quê

Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa

Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa

Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho

Tìm đàn trâu với con đò

Áo bà ba mẹ câu hò trên sông

Nón lá nghiêng nắng nước ròng

Miền quê khó nhọc con còng con cua

Lục bình tim tím mùa mưa

Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo

Khói lên cháy bếp nhà nghèo

Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi

Heo gà chạy ngược chạy xuôi

Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê

Cánh cò trắng xóa vọng về

Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên

Đậm đà ký ức giao duyên

Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao

Con dù biền biệt phương nào

Quê hương một dạ dạt dào khó phai.

Bài thơ là cảm xúc rất thật của tác giả khi nhớ về quê hương, về mẹ. Nỗi lòng của tác giả cũng là nỗi niềm chung của biết bao người con xa quê. Con dù biền biệt phương nào, quê hương một dạ dạt dào khó phai. Đọc thơ ta thấy thêm yêu, thêm nhớ quê nhà.

  1. Quê Hương Qua Lời Mẹ Kể - Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,

Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.

Bình yên những mái tranh che,

Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.

Quê hương hai tiếng dịu dàng,

Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.

Làm trai, chữ hiếu chưa tròn

Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.

Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,

Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.

Sông Thu, một thuở thiếu thời,

Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.

Miền trung chín nhớ, mười thương

Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.

Sông Thu bên lỡ, bên bồi

Quê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.

Con chưa về lại quê nhà,

Nên đâu biết được, đường xa hay gần?

Lòng con day dứt, băn khoăn

Nữa đời tóc đã pha dần màu sương.

Bao giờ về lại quê hương

Để xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?

Sông Thu xanh thẫm một màu

Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.

Bây chừ, Mẹ đã yên nằm

Lấy ai dìu dắt về thăm quê nhà

Đời con rồi cũng sẽ qua,

Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.

Quê hương đẹp tựa vần thơ

Sông Thu với những bến bờ yêu thương.

Dù cho xa cách dặm trường,

Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

Thơ lục bát về quê hương luôn ngọt ngào, sâu lắng, dễ nhớ, dễ thuộc. Vì thế, ai lớn lên chẳng thuộc vài ba bài thơ như thế. Với những người con xa xứ, thơ về quê hương chính là nguồn sống tinh thần quan trọng giúp họ sống vui hơn, sống tốt hơn.

Thơ 4 chữ về quê hương

chum-tho-ve-que-huong-ngot-ngao-sau-lang-lay-dong-tam-hon-nguoi-doc-5

Ngắn gọn nhưng sâu sắc, ý nghĩa, thơ 4 chữ về quê hương luôn tạo được ấn tượng đặc biệt với người đọc. Nhịp thơ nhanh, dồn dập, hình ảnh trong thơ cô đọng, bức tranh quê hiện lên thật đầy đủ, trọn vẹn, thân thương, gần gũi.

  1. Bình Định quê tôi

Bình Định quê tôi

Có cánh đồng quê

Có con đường làng

Có thiên nhiên đẹp

Đệ nhất Quy Nhơn.

Bình Định quê tôi

Trẻ con vui đùa

Trên bãi đất trống

Nào là cờ vây

Thế trận hùng mạnh

Như những năm qua

Chiến đấu oanh liệt

Cùng với thiên nhiên

Bụi tre già dặm

Ngăn cản bước chân

Giặc Nguyên hung ác

Từng một hạt cát

Đến bụi cỏ khô

Rồi núi non cũng

Xông pha ra trận.

Bình Định quê tôi

Bao nhiêu năm rồi

Con suối vẫn chảy

Từ một mầm non

Trở nên trưởng thành

Một cây đa già

Che bóng người người

Giúp ích cho đời.

  1. Quê tôi

Ai về cù lao

Biển xanh tươi thắm

Cỏ cây xanh mượt

Dịu dàng thân quen

Đẹp lắm quê ta

Em ơi hãy đến

Góc phố nhỏ nhoi

Hoàng hôn đẹp lắm.

In sâu ký ức

Không thể nào mất

Là tình quê hương

Mãi nhớ xa xăm

Năm nào còn giặc

Ong đến từng bầy

Phải chăng như tiếng

Quân thù hét la.

Rồi sau mỗi trận

Sang bằng chiến địa

Tiêu diệt cả đàn

Un trong máu lửa

Vùng quê anh dũng

Xưa nay vẫn thế.

Bao trùm lên bài thơ là niềm vui, niềm tự hào sâu sắc của nhà thơ đối với quê hương, mảnh đất Cù Lao Chàm giàu đẹp, thanh bình, trù phú, nơi có mây trắng, biển xanh, khí hậu trong lành, mát mẽ. Trên mảnh đất Cù Lao gian khó bị giặc dày xéo năm ấy giờ cuộc sống đã nảy mầm, sự sống đã hồi sinh. Tự hào biết mấy mảnh đất ấy, con người ấy, luôn mạnh mẽ, kiên trung.

  1. Quê hương

Cho dù ở đâu

Cũng đừng quên đi

Tổ quốc thiêng liêng

Nơi mình sinh ra

Dù xa cách mấy

Cũng phải nhớ về

Tổ quốc thiêng liêng

Việt Nam yêu quý.

  1. Bảo Lộc quê tôi

Nó đẹp nhất tỉnh

Có thác nước Đambri

Có hồ Bảo Lộc

Bảo Lộc niềm vui

Bảo Lộc con người

Cái gì cũng đẹp

Tôi yêu Bảo Lộc.

Thơ về quê hương luôn có sức sống bất diệt, dễ ăn sâu bám rễ vào lòng người. Bởi nó đã nói hộ thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất thường trực, ngự trị trong trái tim của mỗi người. Hy vọng chùm thơ quê hương mà hocde.vn dành tặng sẽ giúp bạn thấy vơi bớt nỗi nhớ nhà.

Tham khảo thêm bài nguyên mẫu tại đây : Chùm thơ về quê hương ngọt ngào, sâu lắng, lay động tâm hồn người đọc


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Chùm thơ về mùa thu hay nhất bạn không nên bỏ lỡ

Muà thu - mùa của những cơn gió heo may, mùa lá rụng, mùa của những nỗi niềm xưa cũ. Mua thu mang cái đẹp rất riêng, nỗi buồn rất riêng và là chủ đề bất tận của thi ca mọi thời đại.

Những ai yêu thơ văn chẳng thuộc vài ba bài thơ hay viết về mùa thu. Những sáng tác về thu sống mãi với thời gian có thể kể đến như: thơ thu của Đoàn Chuẩn, của Xuân Quỳnh, của Xuân Diệu, của Hàn Mạc Tử hay những nhạc phẩm nổi tiếng về thu của Trịnh Công Sơn, của Văn Cao… đã làm thổn thức trái tim biết bao người.

Dưới đây là tuyển tập những bài thơ hay về mùa thu của nhiều tác giả được hocde.vn sưu tầm lại. Hy vọng bạn đọc sẽ có những giây phút thư giãn tuyệt vời bên những trang thơ về mùa thu của chúng tôi.

Thơ về mùa thu buồn

chum-tho-ve-mua-thu-hay-nhat-ban-khong-nen-bo-lo-1

Thơ về mùa thu rất nhiều, có những bài thơ thu hạnh phúc, ngọt ngào, lãng mãn, lại có những bài thơ thu buồn đau man mác. Cái tiết trời đặc biệt lúc sang thu dễ làm người ta buồn nhiều hơn vui. Bởi thế, thơ hay về mùa thu buồn vẫn chiếm nhiều hơn cả. Mỗi bài thơ là một nỗi buồn riêng của người trong cuộc. Có nỗi buồn nhẹ nhàng, có nỗi buồn nặng trịu, có nỗi buồn tiếc nhớ không nguôi. Hãy đọc và cảm nhận nhé!

  1. Thơ Tình Thu

Thấy thu về theo cơn gió heo may

Mùa lá rụng đã nhuộm vàng góc phố

Miền tương tư hình như vừa chạm ngõ

Để mùa này ai gieo nỗi chờ mong

Một khoảng trời như ánh mắt em trong

Mùa thu chín hàng cúc vàng đơm nụ

Anh đi mãi về miền xa viễn xứ

Cứ mơ màng theo cánh nhạn thiên di

Anh và em ta cùng bước chân đi

Niềm ao ước đến một miền rực nắng

Nơi men yêu của cuộc tình trong trắng

Vẫn ấm nồng như buổi mới gần nhau

Gió lạnh về trời lất phất mưa mau

Ánh trăng bạc chẳng nhuộm màu phố thị

Môi kề môi người bạn tình tri kỷ

Đêm giao mùa…ai còn nhớ chăng ai

Những cơn gió heo may theo về khi mùa thu đến khiến lòng người tràn ngập những ký ức ngày xưa. Ngày ấy anh và em bên nhau, mùa thu trở nên thật ngọt ngào, tình tứ, con đường lá rụng thật đẹp, nắng vàng rực dệt bao mộng ước. Thế rồi ngày anh đi, từ ấy thu trong em trở nên vàng vọt, nỗi nhớ cứ giăng đầy day dứt mãi khôn nguôi.

  1. Thơ Tình Cuối Mùa Thu (Xuân Quỳnh)

Cuối trời mây trắng bay

Lá vàng thưa thớt quá

Phải chăng lá về rừng

Mùa thu đi cùng lá

Mùa thu ra biển cả

Theo dòng nước mênh mang

Mùa thu vào hoa cúc

Chỉ còn anh và em

 

Chỉ còn anh và em

Là của mùa thu cũ

Chợt làn gió heo may

Thổi về xao động cả:

Lối đi quen bỗng lạ

Cỏ lật theo chiều mây

Đêm về sương ướt má

Hơi lạnh qua bàn tay

 

Tình ta như hàng cây

Đã qua mùa gió bão

Tình ta như dòng sông

Đã yên ngày thác lũ

 

Thời gian như là gió

Mùa đi cùng tháng năm

Tuổi theo mùa đi mãi

Chỉ còn anh và em

 

Chỉ còn anh và em

Cùng tình yêu ở lại…

Kìa bao người yêu mới

Đi qua cùng heo may

  1. Hoa Cỏ May (Xuân Quỳnh)

Cảnh thu gợi bao kỷ niệm

Cảnh thu gợi bao kỷ niệm

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,

Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.

Tên mình ai gọi sau vòm lá,

Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,

Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.

Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,

Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may

Áo em sơ ý cỏ găm đầy

Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,

Ai biết lòng anh có đổi thay?

Thơ Xuân Quỳnh luôn mang vẻ đẹp riêng. Hình ảnh chân thực, ngôn từ sắc sảo, cảnh và tình như hòa làm một tạo nên những bức tranh thu với nhiều cung bậc cảm xúc.  Với những người yêu thơ viết về mùa thu chắc chắn rất yêu quý hồn thơ thu của Xuân Quỳnh.

  1. Tôi Có Một Mùa Thu

Tự bao giờ ta có một mùa thu

Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ

Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió

Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa

 

Thu vội vàng in dấu bước em sang

Ngày em đi lối hoang tàn lá đổ

Mấy năm trôi thu rơi hoài trên phố

Em trong thu nên thu hóa mặn mà

 

Duyên yêu chết, người đi, tim băng giá

Tình quên ta nhưng thu lại bên ta

Người đời bảo xuân rũ cánh chiều qua

Hạ ngơ ngác buông cơn mưa rào rạc

 

Mà trong ta tiếng lòng thu xơ xác

Vẫn vọng vang lịm tím cả trời chiều

Ở nơi này mùa gợi nhớ em ơi

Khói thuốc buông đưa hoàng hôn vào tối

 

Mùa còn xanh nhưng thu ta rơi vội

Đưa hồn thơ vào cõi lặng nhạt nhòa…

Mỗi người ai cũng có một mùa thu riêng, mùa thu của tình yêu, của những kỷ niệm dấu yêu. Cả bài thơ ngập tràn màu nhớ thương. Hẳn phải có một tình yêu đậm sâu, chân thành, tha thiết thì nỗi nhớ mới thường trực, khắc khoải đến thế.

  1. Nắng Chiều

Có phải mắt em trong chiều biếc

Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng

Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc

Buông chùng tơ liễu giữa thu không

 

Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương

Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường

Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng

Khe phòng trăn trở một niềm vương

 

Mùa đến mùa đi mùa lại qua

Thu qua thu lại thu đi xa

Xác xơ cành lá, xơ xác phố

Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà

 

Bên ấy chiều nay có vui không?

Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng

Nhớ chăng một người thời xa đó?

Buồn nắng buồn mưa mãi chờ trông

 

  1. Nhớ Thu Xưa

Thu về rồi nỗi nhớ cũng chông chênh.

Thầm gợi nhớ về mùa thu xa lắm

Hương hoa sữa vẫn thơm nồng thầm lặng

Ta lạc nhau khi thu qua ngõ vắng.

 

Hờn trách thu sao nắng chẳng thấy vàng

Gió thu về cũng không thấy mơn man

Hoa trổ bông đâu còn màu rực rỡ

Hàng cây kia đang gục đầu nức nở.

 

Nỗi buồn nào làm vầng trăng khuyết nửa

Trái tim yêu cũng khép cửa ơ hờ

Gió heo may gọi giao mùa thu mới

Đón thu này lại nhớ tới thu xưa…….

  1. Thơ tình đầu thu - Phạm Hồng Giang

Bài thơ tình anh viết buổi đầu thu

Êm đềm lắm như lời ru của Mẹ

Chiếc lá khô cựa mình nghiêng khe khẽ

Hạt nắng rơi nhè nhẹ lối em về.

Bài thơ tình anh viết chứa đam mê

Tiếng sáo diều trên vùng quê yên ả

Hương Cốm mới Cha vừa đem vào giã

Thoảng mùi thơm lan toả bến sông chiều.

Bài thơ tình anh viết trĩu hương yêu

Từng con chữ chứa bao điều muốn nói

Thu chớm sang hạ còn đang mời gọi

Đoá Cúc vàng mong mỏi một mùa ngâu.

Bài thơ tình anh viết chẳng tròn câu

Hoàng hôn xuống nhạt mầu trong nhung nhớ

Mùa thu ơi phải chăng là duyên nợ

Cứ âm thầm dang dở mối tình xa.

Đọc những bài thơ về mùa thu buồn bạn sẽ có những giây phút trải lòng sâu sắc nhất. Thơ là tiếng lòng của cuộc sống, hẳn sẽ rất nhiều bạn đọc thấy được nỗi niềm, bóng dáng tình yêu của mình trong những vần thơ thu ấy.

Thơ về mùa thu hạnh phúc

chum-tho-ve-mua-thu-hay-nhat-ban-khong-nen-bo-lo-2

Bên cạnh những vần thơ thu buồn, không ít những vần thơ thu ngọt ngào, lãng mạn, hạnh phúc. Tuyển tập những bài thơ hay về mùa thu mà hocde.vn sưu tầm dưới đây là món quà tinh thần ý nghĩa bạn hãy đọc và cảm nhận nhé!

  1. BÂNG KHUÂNG THU- Phan Thu Hà

Ồ sáng nay thật lạ!

Dường như thu về rồi

Thu ẩn trong vòm lá

Mây trắng hiền êm trôi.

Nước hồ thu xanh ngọc

Nắng thu thả tơ vàng

Lúa qua thời con gái

Hương cỏ đùa mơn man.

Em nghe thu gõ cửa

Và tiếng thu thầm thì

Làn gió thu hây hẩy

Giọt sương lùa ướt mi.

Thu đẫm vàng hoa cúc

Như gửi bao tình nồng

Dịu dàng thu hỏi nhỏ:

“ Mình … có nhớ thu không ?”

Đã bao mùa thu cũ

Qua rồi vùng heo may

Em bên anh nhẹ bước

Vẫn nồng nàn …thu nay!

  1. Em & Mùa Thu

Cảm ơn em! Cảm ơn tình yêu cuối.

Cảm ơn em ! Một bông hoa đồng nội.

Mà mật, hương , hơn mọi thứ trên đời.

Cảm ơn em! Tình yêu trao cho tôi.

Cảm ơn mùa thu, với bao nụ cười.

Của em, của anh , của bao lứa đôi.

Tất thảy mọi người, với bao lớp tuổi.

Nắm bàn tay nhau, hạnh phúc rạng ngời.

Em và mùa thu đã đến bên tôi.

Em thật đẹp và thu vàng rực rỡ.

Mà trong ta còn bao điều bỡ ngỡ.

Khi em là tình yêu lớn trong anh.

Em và mùa thu đã mang đến cho anh niềm hạnh phúc thật lớn lao, ngọt ngào. Cảm ơn em, người con gái anh yêu, bông hoa đồng nội tinh khiết, dịu dàng đã luôn bên anh, nắm chặt bàn tay anh trong chiều thu năm ấy. Với ai đó, mùa thu rất buồn, nhưng với anh mùa thu luôn ngập tràn màu nắng hạnh phúc - bởi đơn giản một điều anh luôn có em kề bên.

  1. Mùa Thu Cho Em

Mùa thu này anh trao hết cho em.

Để nắng ấm ngập tràn miền hạnh phúc.

Để niềm vui hòa trong cùng mọi lúc.

Khi anh nắm tay em , trao mắt nhìn.

Mùa thu này sẽ mãi là của em.

Từng ngọn cỏ từng cánh hoa lộng lẫy.

Từng nụ nhỏ li ti cũng thức dậy.

Để mãi nở rợp trời hoa tình yêu.

Anh đã yêu em, yêu cứ thật nhiều.

Bởi tình trong anh chẳng bao giờ cạn.

Nhưng chỉ trao riêng về em thế đó.

Mùa thu này hạnh phúc mãi tròn vo.

Đọc thơ ta cảm nhận rất rõ niềm vui của tác giả. Đó là tiếng lòng của một trái tim đang rạo rực niềm yêu, một tình yêu trọn vẹn, thủy chung, như nhất, không bao giờ thay đổi. Tình yêu anh dành cho em cũng giống như mùa thu của đất trời, vĩnh hàng, muôn đời vẫn thế.

chum-tho-ve-mua-thu-hay-nhat-ban-khong-nen-bo-lo-3

  1. Thu Hạnh Phúc

Thu về để kết chữ yêu

Gom mây anh bắc cầu kiều em qua

Hái sao kết một chùm hoa

Trăng làm vương miện, cho em đội đầu

Trải bao mưa gió dãi dầu

Ngưu lang, chức nữ, qua cầu gặp nhau

Lời thề son sắt trước sau

Mùa thu lá rụng, cùng nhau một nhà

  1. Mùa Thu Và Nỗi Nhớ

Mua thu - em - nỗi nhớ đong đầy

Đã bao lần em tự hỏi vu vơ

Anh nghĩ gì sao hồn thơ hờn lẫy

Thu ngày xưa vẫn dễ thương vậy đấy

Kỷ niệm nào xao xuyến trái tim anh

Nhớ không anh thủa xưa ấy xa xanh

Thu nhớ ai để hanh vàng sắc lá

Bản tình ca khúc giao mùa lạ quá

Mắt mơ màng nghe điệp khúc đầu đông

Trời chuyển mùa xao xác cả dòng sông

Bao yêu thương cháy hồng con tim nhỏ

Lời yêu xưa cùng những đêm trăng tỏ

Vòng tay nào tha thiết gọi yêu thương

Em và thu như dạ lý ngát hương

Mình trao nhau lời yêu thương trìu mến

Thu và em luôn mong chờ anh đến

Mắt em buồn lặng lẽ đợi xa xăm

Viết tặng anh những tình khúc ngàn năm

Nắm tay em mình cùng nhau dạo bước

Ở ngoài kia trời xanh như mộng ước

Em trở về hong lại những vần thơ

  1. Thu cảm

Thu có gì...sao hồn cứ lâng lâng

Như tan chảy vào dòng sương tĩnh lặng

Bước chân em lần theo làn khói trắng

Dõi miền anh...cơn mưa bỏng mây mù.

 

Bình minh về, câu hát gọi nắng thu

Heo may gió khúc vi vu sóng gợn

Mặt hồ in sắc mây vờn bóng sớm

Anh nơi nào trong biển mặn thế nhân?

 

Thu diệu kỳ...thẹn “đáy thắt lưng ong”!

Thu vương vấn gió vờn bay mái tóc

Thu vàng nắng dáng em soi nét ngọc

Thu bên anh khát bỏng cháy trong em.

 

Mùa thu này đặc biệt lắm....không anh?

Thu gặp gỡ từng cung đường đón đợi

Thu se sẽ nốt nhạc môi tươi rói

Thu thắm nồng cỏ ngái buổi triền đê.

 

Thu nấn ná...chia xa mỗi chiều về

Dù bão nổi hay mưa tuôn rét mướt

Em vẫn thấy sắc xanh trời hạnh phúc

Bến thu nồng rạo rực lúc bên nhau.

Thơ về mùa thu Hà Nội

chum-tho-ve-mua-thu-hay-nhat-ban-khong-nen-bo-lo-4

Thơ về mùa thu Hà Nội đẹp lắm. Cảnh sắc, tình thu hòa quyện, đất trời giao hòa làm lay động tâm hồn của biết bao người từng yêu, từng gắn bó với mảnh đất này. Trời thu Hà Nội chẳng thể hòa lẫn với thu ở bất cứ nơi đâu. Bởi thế, với nhiều người, nỗi nhớ Hà Nội luôn gắn liền với nỗi nhớ mùa thu.

  1. Mùa thu Hà Nội trong tôi

Hà Nội ơi ta yêu lắm cái mùa thu Hà Nội

Góc phố xôn xao dòng người cuộn chảy

Nắng thu vàng ánh những gương mặt ấy

Một chút thân quen, một chút thấy xa vời

 

Hà Nội ơi tháng mười về hoa sữa rơi rơi

Hương ngào ngạt len vào từng ngõ phố

Giờ xa Hà Nội bao năm rồi vẫn nhớ

Hoa sữa nồng nàn ấm đường phố Quang Trung

 

Hà Nội ơi mùa thu đẹp vô cùng

Khi buổi sáng một mình lang thang dạo

Ghé đường Phan Đình Phùng mùa này xanh lá sấu

Bình minh lên xuyên vệt nắng ngang đường

 

Hà Nội ơi biết mấy thân thương

Từ phố cổ bình yên đến góc cà phê ven đường xinh xắn

Từ những mùa hoa lãng mạn đến lối hẹn hò thơ mộng

Tất cả thổi vào lòng người dạ khúc hân hoan

 

Hà Nội ơi sáng sớm tinh khôi mùi hương cốm làng Vòng

Thứ giản dị mà đậm đà tinh khiết

Được chắt chiu từ tình yêu người nghệ nhân đặc biệt

Đã tạo nên một thức cốm tuyệt vời

 

Hà Nội ơi đẹp lắm tháng mười

Lớp khói sương Hồ Tây ướp nắng vàng bảng lảng

Chùa Trấn Quốc đưa hồn người vang vọng

Chốn bình yên thanh tịnh tọa thiền…

 

Hà Nội ơi ta nhớ không quên

Tất cả những mảnh ghép của những điều giản dị

Từ góc phố, hàng cây, ngôi nhà bao thể kỉ

Đã góp thành một mùa thu Hà Nội rất riêng!

  1. Thu Hà Nội - Thơ Cúc Họa Mi

Hà Nội ngày...chớm Thu

Gió vồn vã quanh em ngỏ lời thương nhớ

Tay trong tay dựa vào nơi Thu thở

Chợt mơn man rạo rực trái tim say.

 

Hà Nội ngày...gặp cơn gió heo may

Nhẹ lướt qua tim ai đủ thấy lòng trống trải

Tìm bờ môi ...ấm hơi người thương mãi

Giấc mơ đời êm dịu thỏa cơn phiêu.

 

Hà Nội ngày...anh nói tiếng: em yêu

Thu quẩn quanh hai mái đầu thủ thỉ

Nắng rót vào má em để hương nồng cũ kĩ

Cũng bừng lên đòi nhựa sống trào dâng.

Hà Nội ngày .....

Thu với những bâng khuâng...

  1. Về đi anh - Hồng Soi

Anh đi rồi trống vắng cả mùa thu

Lá vàng rơi chao mình đang vẫy gọi

Phố Khâm Thiên mọi người luôn mong mỏi

Anh đâu rồi mãi biền biệt xa quê?

 

Ngày qua ngày em đan áo phu thê

Chờ anh về trong vòng tay êm ả

Đã bao năm đêm dài luôn băng giá

Cứ mong hoài mong cả ở trong mơ!

 

Thu qua rồi em cứ đợi từng giờ

Vẫn phải chờ khi đông sang xuân đến

Anh ơi anh đã nhiêu lần lỡ hẹn

Trời giao mùa áo nguyên vẹn chưa mang!

 

Hà Nội say trong hoa sữa nồng nàn

Về đi anh còn ngỡ ngàng gì nữa

Cốm Làng Vòng chả rươi còn nguyên vựa

Sấu chín rồi quyện hương ổi Đông Dư

 

Cúc vàng ươm lan tỏa ngát trời thu

Đợi anh về từ khi em đan áo!

  1. Mùa thu bên em - Nghi Lâm

Ở Sài Gòn chẳng có được mùa thu

Anh nhớ lắm hoa sữa thơm Hà Nội

Nhớ Hồ Tây những chiều em mong đợi

Người phương Nam theo chim sắt ra đây

 

Tại anh biết đã yêu em từ ấy

Còn nói rằng sẽ ghi nhớ vào tim

Bởi cái riêng của luyến ái đi tìm

Khi lá rụng rơi vàng sân Phố Cổ

 

Tối mùa thu tuy thấy mờ hoa nở

Nhưng bên anh em tỏa sáng ngọt ngào

Ghế đá ngồi hai đứa dựa kề nhau

Tâm sự suốt thời gian đêm xuống muộn

 

Chúng ta hẹn hò như từng mong muốn

Nên gặp rồi chẳng nghĩ đến rời xa

Sáng Hồ Gươm chiều sánh bước xem hoa

Nơi Tây Tựu lúc gió thu dìu dịu

 

Bạn tri kỷ nhưng luôn luôn đồng điệu

Vui mặn nồng và âu yếm luyến thương

Để khi về anh sẽ mãi vấn vương

Người thiếu phụ dấu yêu nơi Hà Nội

 

Đã cho anh những ngày hơn mong đợi

Cùng nhớ nhung cùng xúc cảm dạt dào

Nhủ mãi rằng hai đứa chẳng quên nhau

VÌ MÙA THU ĐÃ CÙNG TA GẮN KẾT!

  1. Anh có nghe Hà Nội mùa thu

Anh có nghe lá thu rơi xào xạc

Hà Nội mình man mác cuối mùa thu

Hương sữa nào ngào ngạt phố Nguyễn Du

Cây bàng nhỏ chuyển mùa đang thay lá

 

Anh có nghe sóng Hồ Gươm xanh quá

Liễu buông rèm thủ thỉ khúc tình ca

Tiếng đàn ai trăn trở nhớ quê nhà

Người nghệ sĩ dương cầm trên đường phố

 

Anh có nghe chiều hoàng hôn lá đổ

Đường Thanh Niên dìu dập bước giai nhân

Hồ Tây kia mặc vũ trụ xoay vần

Vẫn ở đó chở mộng mơ đôi lứa

 

Anh có nghe tiếng còi tàu xe lửa

Đã trở về sau những chuyến đi xa

Mang yêu thương những khắc khoải nhớ nhà

Đang hối hả cập vào ga Hàng Cỏ

 

Anh có nghe tiếng ai rao trong gió

Tẩm quất nào ,tào phớ , bánh khúc đê

Cốm Vòng xanh nhớ Hà Nội hãy về

Thu yêu dấu mình ra đồng hái nếp

 

Anh có nghe lửa bập bùng gian bếp

Bên nồi cơm gạo mới trắng tinh khôi

Làng quê ta mùa gặt đã tới rồi

Đồng chiêm trũng thơm nồng mùi rơm mới

 

Anh có nghe tiếng thu chiều Hà Nội

Rất ngọt ngào và nồng cháy đam mê

Hà Nội em khắc khoải đợi anh về

Về đi nhé với chiều thu vời vợi

Những câu thơ ngắn về mùa thu

chum-tho-ve-mua-thu-hay-nhat-ban-khong-nen-bo-lo-5

Chùm thơ viết về mùa thu vốn rất đa dạng và phong phú. Không cần dài dòng câu chữ, những câu thơ ngắn về mùa thu vẫn đủ đẹp, đủ sâu lắng để chạm đến trái tim người đọc.

  1. Bâng khuâng thu

Ồ sáng nay thật lạ!

Dường như thu về rồi

Thu ẩn trong vòm lá

Mây trắng hiền êm trôi.

Nước hồ thu xanh ngọc

Nắng thu thả tơ vàng

Lúa qua thời con gái

Hương cỏ đùa mơn man.

Em nghe thu gõ cửa

Và tiếng thu thầm thì

Làn gió thu hây hẩy

Giọt sương lùa ướt mi.

Thu đẫm vàng hoa cúc

Như gửi bao tình nồng

Dịu dàng thu hỏi nhỏ:

“ Mình … có nhớ thu không ?”

Đã bao mùa thu cũ

Qua rồi vùng heo may

Em bên anh nhẹ bước

Vẫn nồng nàn …thu nay!

  1. Ai Chờ Ai Mùa Thu

Nắng ngã vàng mong nhớ

Ai chờ ai mùa thu

Bên thềm hoa nở biếc

Áo chiều xa sương mù

 

Một lời sao chẳng ngỏ

Ngày muộn rồi qua mau

Mưa giăng mờ dốc phố

Trên môi ai giọt sầu

Khúc quanh nào khuất nẻo

Sông nước trôi niềm đau

Nhịp cầu suông bến vắng

Ðêm lạnh gió ngang đầu

 

Ðã bao mùa lá rụng

Trong tim người lãng du

Sao mùa xuân đến chậm

Cho buồn lá rừng thu

  1. Thu và em - Nguyễn Thành Lợi

Thu sáng, trong long lanh,

Sương đẫm lá sen xanh.

Một mình em đến lớp,

Gót sen lướt nhẹ nhanh.

Thu trưa vàng, lớp tan

Nắng ngập, lòng xốn xang.

Líu lô bầy em nhỏ,

Tiếng Cô, chim gọi đàn.

Thu chiều, rơi đỏ phố.

Lặng ngồi bên cửa sổ,

Giáo án đầy ắp mơ!

Nhìn nắng vàng nghiêng đổ,

Thu tối, môi lạnh se !

Gió ơi đừng vuốt ve ,

Ta chấm bài ,mai trả!…

gió khẽ đưa cành me !…

Thu đêm tan trong sương,

Thao thức ,sen nhớ thương,

Thơm thơm tìm hương cốm,

Mang về sinh nhật Em.

  1. Nhắn gửi - Doãn Kim Oanh

Này bao thương nhớ

Gửi vào mùa thu

Này những giấc mơ

Muôn đời ảo vọng.

Người đi xa lắm

Theo những đám mây

Lá chút rơi đầy

Chỉ mình em biết.

Người đi mải miết

Theo giấc mơ hoang

Trái tim đa đoan

Làm sao giữ được.

Mắt giờ không biếtc

Tóc giờ không xanh

Tay gầy nổi gân

Mưa ngâu dài lắm.

Một ngày thu nắng

Một ngày thu vàng

Bóng ai dịu dàng

Lướt qua khung cửa.

Thôi không buồn nữa

Thu đến bên rồi

Người sẽ về thôi

Một ngày gần lắm.

  1. Mùa Thu Vàng Rực Rỡ

Mùa thu vàng rực rỡ

Lại đã bắt đầu rồi.

Trong hồn vui phơi phới,

Lá vàng bay đầy trời.

 

Mây như là mạng nhện,

Hơi thở nhẹ nhõm hơn,

Sương mù trên đồng vắng

Như sữa bay chập chờn.

 

Mùa hè rớt vẫn còn,

Những ngày vàng rực rỡ.

Còn cả biển nắng tươi

Mang niềm vui cho đời.

 

Nhưng buổi chiều sẫm tối

Màn đêm đến sớm hơn,

Dường như còn luyến tiếc

Muốn trở lại mùa buồn.

 

Có một mùa thiêng liêng:

Là mùa xuân rực rỡ,

Nhưng niềm vui, hãy nhớ,

Riêng thu vàng tặng ta.

Tuyển tập những bài thơ về mùa thu hay nhất mà hocde.vn sưu tầm nói trên hy vọng sẽ mang đến cho bạn đọc những giây phút thư thái tinh thần tuyệt vời nhất. Trải lòng cùng những vần thơ thu bạn sẽ thấy tầm hồn mình được nuôi dưỡng, được bồi đắp, được chiêm nghiệm và học hỏi được nhiều điều.

Xem nguyên bài viết tại : Chùm thơ về mùa thu hay nhất bạn không nên bỏ lỡ


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed