Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

[Chọn Lọc 180+] những câu thả thính gái, trai đảm bảo đổ 100%

Bất kể bạn là nam hay nữ thì tổng hợp những câu thả thính cực chất sau đây sẽ khiến bạn phải đổ gục ngay lập tức. Sẽ không còn gì tuyệt vời hơn khi áp dụng những câu thả thính cực chất này và biến hóa để dành cho người mình thầm thích, cho crush hay hâm nóng tình cảm cho những người đang yêu.

Những câu thả thính hay nhất

  1. Anh thu hút em như muối hút nước.
  2. Mình cũng đẹp trai con nhà giàu tử tế sáu múi, vậy mà bao nhiêu năm rồi chưa một mảnh tình vắt vai, có phải chăng ông trời quá bất công hay ganh tỵ với nhan sắc của anh?
  3. Da em đen vì anh mải ngắm nhìn nụ cười toả nắng của anh.
  4. Nếu mỗi lần nhớ tới em anh được 500 đồng chắc giờ này anh đã vượt xa Bill Gates.
  5. Đêm rồi mà sao lại thấy nắng ở trong tim nhỉ?
  6. Gương kia ngự ở trên tường…bao giờ ta gặp được người yêu ta… gương cười gương bảo lại rằng : “Mặt mày mà có người yêu tao quỳ”.
  7. Anh xô hay chậu gì không ? Hứng hộ tình cảm của em dành cho anh đi.
  8.  Nhiều khi muốn có 1 mối quan hệ mập mờ: –Không phải tình yêu– Không phải bồ bịch– Càng không phải người dưng.
  9. Em sắp chuyển nhà rồi… Chuyển hộ khẩu vào trái tim anh!
  10. Đang sốt 39 độ rưỡi, cần lắm 1 khăn giải thuật
  11. Anh không nghe thấy gì à? Trái tim em đang đập thùm thụp vì anh!
  12. Ai đoán đúng 2 số cuối cmnd của mình, Inbox làm quen nhé!
  13. Uống nhầm 1 ánh mắt cơn say theo cả đời!
  14. Thà rằng cô đơn vì không yêu ai cả. Chứ chẳng muốn bản thân yêu ai đó rồi mà vẫn thấy cô đơn!
  15. Anh nóng bỏng như thời tiết Hà Nội hôm nay.
  16. Trời đổ mưa rồi sao anh chưa đổ em ?
  17. Anh kết tủa trong tim em giống như BaS04 vậy!
  18. Tự nhiên thấy yêu một anh mặc áo sơ-mi, quần tây, mang giày, cắt tóc ngắn
  19. Em thích anh còn nhiều hơn muối ở biển…
  20. Chán thả thính rồi, giờ ai cưa tự đổ!
  21. Anh có yêu bản thân không? Vậy chúng ta tìm ra được điểm chung rồi, em cũng yêu anh!
  22. Dạo này anh có thấy mỏi chân ? Sao cứ đi trong đầu em mãi 
  23.  “Tiêu chuẩn người yêu của em là gì?”: Người như anh!
  24. Gửi người yêu tương lai, anh đang ở đâu em chờ anh 20 xuân xanh rồi….
  25. “Ngoài kia bao la thế giới, nhưng trong anh thế giới chỉ là em thôi”
  26. Muối tan khi ngoáy lên trong nuớc còn em thấy anh là tự tan rồi…
  27.  Có những cuộc gặp gỡ chớp nhoáng, chóng tàn,… Đường nhiều người như vậy em vẫn va phải anh.
  28. Có phải cậu tới từ Hồ Chí Minh không? Vì đôi mắt trong như Hồ thu của cậu làm ý Chí của mình không thể nào Minh mẫn nổi.
  29. Anh ơi, có cháy nè ? Cháy trong tim em

    [caption id="attachment_2241" align="aligncenter" width="608"]những câu thả thính gái những câu thả thính gái[/caption]

  30. Tớ vẫn rất thích cậu, như sin²α+cos²α, trước sau như 1.
  31. Anh nào cho mượn hình để đỡ cô đơn đi …
  32.  Phụ nữ xinh đẹp là khi không thuộc về ai.
  33. Anh vô gia cư hay sao cứ ở trong đầu em mãi
  34. Câu tán tỉnh là em copy đó, nhưng tình cảm dành cho anh là thật lòng.
  35. Chỉ cần anh nói yêu, em sẽ bám theo anh suốt đời
  36. Cô đơn quen rồi. Cần lắm một vòng tay…
  37. Anh ơi ! Anh đánh rơi người yêu này
  38. Tiết kiệm nước là chính sách quốc gia, thế nên anh đừng tắm một mình nữa.
  39. Trời lạnh quá, nhà không có lò sưởi, cần lắm tấm chăn 37 độ.
  40. Giá như có anh người yêu để cùng làm chuyện ấy.
  41. Trước khi gặp được anh thì chẳng có ai, sau khi gặp anh thì không muốn có thêm ai nữa.
  42. Bé giờ chưa biết socola ngày 14 tháng 2 nó đắng hay ngọt.
  43. Muốn chăm sóc anh cả đời, muốn thuê người đánh gãy chân anh.
  44. Gửi chồng tương lai, em đã chờ đợi anh gần 20 năm trời rồi, anh ở đâu xuất hiện đi em không muốn đợi chờ thêm nữa.
  45. Anh không phải kiểu người mà em thích. Nhưng anh là người em thích.
  46. Đến đôi dép còn có đôi, mà sao mình vẫn lẻ chiếc.
  47. Có rất nhiều cách để hạnh phúc. Nhanh nhất chính là nhìn thấy anh.
  48. Stt này được 999 share em sẽ công bố chồng tương lai.
  49. Em béo thế này, là bởi vì trong lòng em còn có anh nữa.
  50. Ốm một mình, đau cũng một mình. Em không thương em thì ai thương em đây?
  51. Dự báo thời tiết nói, hôm nay không có anh ở cạnh em.
  52. Lâu rồi chưa biết cảm giác được đi ăn đi xem phim như thế nào, bài vở nhiều quá. Hôm nay rảnh có ai mời… không nhỉ?
  53. Mỗi người đều có quyền yêu cái đẹp. Vì vậy, tớ yêu cậu.
  54. Cả thế giới người ta có đôi có cặp, còn em hẩm hiu một mình một góc
  55. Đẹp nhất không phải là ngày mưa mà là ngày cùng anh nhận giấy khen Gia đình văn hóa.
  56. Em ăn bơ muốn vỡ bụng rồi đây ạ. Làng Face ai hảo tâm làm ơn cứu em với. Chỉ cần cái status này 500 like, bụng em lại lành!

    [caption id="attachment_2239" align="aligncenter" width="608"]thả thính thả thính[/caption]

  57. Lúc chưa hôn được anh, em cảm thấy ngay cả chó mèo xung quanh cũng là tình địch.
  58. Khi bạn buồn hãy gọi cho tôi…tôi không hứa sẽ làm bạn cười…nhưng tôi hứa sẽ cười vào mặt bạn…
  59. Em đã xem hết “Mười vạn câu hỏi vì sao” những vẫn chẳng giải thích được vì sao em thích anh.
  60. Chỉ cần anh nói yêu, em sẽ bám theo anh suốt đời.
  61. Anh hãy tốt với em một chút nữa đi, em không muốn thích người khác nữa đâu.
  62. Giá như có người đợi tôi đâu đó giữa cuộc đời, giá như có người đợi tôi mỗi tối.
  63. Ba mươi chưa phải là Tết. Không làm bạn đâu phải là hết, còn có thể làm người yêu mà.
  64. Nếu giờ có ai đó inbox để tâm sự thì thật tuyệt vời biết mấy.
  65. Ai ghét tớ thì cho 1 like thay cho 1 cục gạch nhớ. Nếu không cho có nghĩa là bạn đang yêu thầm tớ đấy
  66. Nhiều khi muốn có 1 mối quan hệ mập mờ, Không phải tình yêu, không phải bồ bịch, càng không phải người dưng.
  67. Phụ nữ đẹp nhất khi cần một người để an ủi vỗ về và yêu thương
  68. Ai mà bị tớ nợ tiền thì like để tớ còn biết đường mà trả nợ nhé!
  69. Bố tiên sư mấy con muỗi, thấy người đẹp cứ BÂU vào. Ai LIKE cho sự xinh đẹp của em đi ạ
  70. Anh gì ơi, làm con rể mẹ em không?
  71. Cho anh hỏi em một chút được không?…. Anh trông em rất là quen….Anh nghĩ là? Mình có biết nhau không?(Chém với gái lạ thì chắc chắn sẽ bảo không rồi)….Thế à. Trông em rất giống người yêu tương lai của anh. ?
  72. Mình cũng đẹp trai đấy chứ nhỉ, vậy mà bao nhiêu năm rồi chưa một mảnh tình vắt vai là sao vậy?
  73. Càng lớn tao càng xinh. Tụi mày đui à mà không yêu tao
  74. Em cảm thấy như nào khi em là cô gái dễ thương nhất ở đây? (Đợi cô gái đỏ mặt hoặc thắc mắc tại sao anh lại hỏi như vậy). Đáp: Anh đứng ở đây khoảng 5 phút đợi bạn anh mà anh chưa thấy cô gái nào dễ thương như em đi qua đây.
  75. Nếu anh là cảnh sát giao thông thì anh sẽ cấm em đi ngoài đường, bởi vì em sẽ khiến cho các chàng trai xao nhãng và gây tai nạn
  76. Cần lắm một người anh trai mưa!
  77. Như thế này liệu đã đủ tiêu chuẩn để làm bạn trai em chưa?
  78. Cậu là bến bờ, tớ là con thuyền. Cậu là mặt trời, tớ sẽ vì cậu mà chuyển động. Hạnh phúc là nhờ năng lực của cậu, khiến thế giới của tớ vĩnh viễn chẳng đổi thay.
  79. Đố em một con gấu bắc cực nặng bao nhiêu kg? (Thường thì các cô gái sẽ trả lời không) Đáp: Anh cũng không biết nhưng anh biết con gấu bắc cực đủ nặng để phá vỡ tảng băng giữa chúng ta.

  80.  Nếu có thể hãy để anh một lần yêu em, được không?
  81. Có ai nói với em là “anh yêu em thật nhiều” chưa?. Nếu chưa, thì ngay bây giờ anh đang nói đó.
  82. Cho anh hỏi chút. Bố em có phải làm nghề kim hoàn không? (Thường thì các cô gái ngơ người trả lời KHÔNG). Ông nội em có phải làm nghề kim hoàn không? …Trông em đẹp như một viên kim cương vậy
  83. Anh muốn hỏi em một câu này,…thực ra đấy không phải là một câu hỏi. Anh chỉ muốn nói là… Nếu như mà em là CocaCola thì anh sẽ là Pepsi! (Nghĩa là chúng ta là một cặp đồ uống đẹp đôi)
  84. Anh có rảnh không, đang làm gì đấy? – Anh đang rảnh đây. – Vậy hai đứa mình yêu nhau đi cho nó bận, em cũng đang rảnh…
  85.  Anh đẹp trai, bổn cô nương vừa bói quẻ cho anh, mệnh của anh khuyết một nửa, nửa đó là em đấy!
  86. Anh trú ngụ trong tim em lâu như vậy, thế đã trả tiền trọ phòng chưa?
  87. “Anh có thích nước không?” – “Thích!” – “Vậy là anh đã thích hơn 70% của em rồi đấy!”
  88. Bệnh nào cũng có thuốc chữa nhưng duy nhất và sẽ không bao giờ có thuốc chữa được bệnh em ngừng yêu anh.
  89.  Nếu như 2+1 cũng bằng với 1+2, thì có phải anh yêu em cũng đồng nghĩa với em yêu anh đúng không nào?
  90. “Nhanh nói cậu thích tớ, sau đó tớ sẽ từ chối cậu!” “Bị hâm hả?” “Thì cậu cứ nói đi.” “Tớ thích cậu…” “Vậy chúng mình hẹn hò đi!”  “Tớ do dự mấy ngày trời, cuối cùng quyết định tung đồng xu, trúng mặt phải thì sẽ tỏ tình với cậu.” “Thế trúng mặt trái thì sao?” “Thì lật ngược lại.”
  91. “Chúng ta làm một cuộc trao đổi quà đi có được không?” – “Được chứ!” – “Thế thì bắt đầu từ giờ phút này, đổi thành anh là của em, còn em là của anh nhé!”
  92. “Đừng động đậy!”- “Sao thế?” -“Trong mắt cậu có người?”- “Ai cơ?” -“Một người thích cậu…”
  93. ”Sao suốt ngày cậu đến tìm tớ thế?” “Vì cậu học giỏi lắm. Thật là tốt!” “… Tốt cái gì cơ?” “À thì… sau này… có thể dạy con tớ học”
  94. “Đã bao giờ có ai tỏ tình với cậu chưa? “Có một người.” “Vậy tớ chính là người thứ hai.”
  95. Nếu có bản án dành cho em vì đã yêu anh thì em xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên anh suốt đời.
  96. Chắc là anh mệt lắm, bởi anh cứ chạy trong tâm trí em cả ngày!!
  97. Anh có bạn gái chưa?” – “Chưa!” – “Vậy thì giờ anh có rồi đó!”
  98. Xin hỏi anh có bản đồ không? Tôi cứ bị lạc hoài trong đôi mắt anh

    [caption id="attachment_2243" align="aligncenter" width="608"]những câu nói thả thính những câu nói thả thính[/caption]

  99. Chạy đến trước mặt Crush rồi nằm xuống. Sau đó nói: “Anh gì ơi, anh đánh rơi người yêu nè!”
  100. Có một lời trọn đời em vẫn chỉ muốn nói với anh ” Em yêu anh”
  101. Nếu con người cũng có đuôi, thì sẽ ngượng lắm đây. Vì, mỗi lúc bên cậu, tớ nghĩ, tớ sẽ nhịn không nổi mà lắc đuôi loạn xạ.
  102. Cậu thích chơi game, tớ chơi với cậu. Cậu thích đá cầu, tớ nhìn cậu. Tớ thích cậu nhiều như thế, cậu thích tớ một tí là chết à?
  103. Người ta nói tình yêu là phải trả giá, hãy cho em biết anh cần bao nhiêu nhé!
  104. Cậu đi đây đấy?
    – Cậu đi đâu đấy?
    – Tớ về nhà.
    – Tớ với cậu cùng nhà, nhà ở đằng này cơ mà.
  105.  Con cá với cậu khác nhau ở đâu cậu biết không?
    – Con cá với cậu khác nhau ở đâu cậu biết không?
    – Ở đâu cơ?
    – Con cá ở dưới nước còn cậu thì ở trong trái tim tớ!
  106. Tớ muốn nói chuyện với cậu!
    – Tớ muốn nói chuyện với cậu.
    – Chuyện gì vậy?
    – Ngoài chuyện tình cảm ra thì tớ với cậu còn chuyện gì nữa đâu!
  107. Anh định bao giờ lấy vợ?
    – Anh định bao giờ lấy vợ?
    – Anh chưa biết..
    – Thế khi nào anh biết thì anh nói với em nhé, em sẽ lấy anh luôn!
  108. Em có 2 chuyện cần phải giải quyết với anh!
    – Em có 2 chuyện cần phải giải quyết với anh!
    – Chuyện gì thế em?
    – Yêu anh rồi lấy anh!
  109. Anh có yêu bản thân mình không?
    – Anh có yêu bản thân mình không?
    – …
    – Nếu có thì anh là tình địch của em đấy!
  110. Anh đừng cười nữa!
    – Anh đừng cười nữa!
    – Sao vậy?
    – Anh cười thêm cái nữa là tim em đứt phanh đấy.
  111. Nhà anh có sao anh không ở?
    – Nhà anh có sao anh không ở?
    – Anh ở nhà mà…
    – Anh chuyển hộ khẩu vào tim em rồi đây này!
  112. Nụ cười anh bao giờ mới tắt?
    “Nắng chiều đã tắt qua những tán cây
    Còn nụ cười anh bao giờ mới tắt trong lòng em đây?”
  113. Trà đổ vào sữa hay sữa đổ vào trà?
    “Trà đổ vào sữa hay sữa đổ vào trà
  114. Em đổ anh hay anh đổ em thì cũng như vậy mà!”
  115. Tớ muốn theo đuổi một chàng trai
    “Tớ muốn theo đuổi một chàng trai, cậu giúp tớ với nhé?”
    “Ai vậy?”
    “Chữ thứ 8 của câu trên.”

    [caption id="attachment_2245" align="aligncenter" width="608"]những câu thả thính hay những câu thả thính hay[/caption]

  116. Cậu cận thị à?
    – Cậu cận thị à?
    – Đâu có, tớ không cận.
    – Nếu không cận, thì sao cậu lại không nhìn ra tớ thích cậu chứ?
  117. Tớ không thích xem “Mười vạn câu hỏi vì sao”
    Tớ không thích xem “Mười vạn câu hỏi vì sao” xíu nào cả.
    Trong đó chẳng giải thích được vì sao tớ thích cậu.
  118. Con người luôn luôn sẽ thay đổi
    – Con người luôn luôn sẽ thay đổi.
    – Ai thay đổi?
    – Tớ này! Lúc ban đầu tớ thích cậu, đến sau lại càng thích cậu hơn.
  119.  Your name
    – Em vừa xem một bộ phim điện ảnh, tên phim vừa hay lại trùng với tên người em thích nhất.
    – Phim gì?
    – Your name.
  120. Làm bạn trai em đi
    – Làm bạn trai em đi. Được thì anh hãy đồng ý, còn nếu không được thì để em nghĩ cách tiếp.
  121.  Lớp cậu Halloween có chơi hóa trang không?
    – Lớp cậu Halloween có chơi hóa trang không?
    – Để làm gì?– Để tớ hóa trang thành người yêu của cậu.
  122.  Anh rất cô đơn đúng không?
    – Anh ơi…
    – Ơi!
    – Hẳn là anh rất cô đơn đúng không?
    – Sao em nghĩ thế?
    – Vì anh ở 1 mình trong trái tim em, không có hàng xóm gì cả, chắc chắn là rất cô đơn.
  123. Anh biết thứ quan trọng nhất của em là gì không?
    – Anh biết thứ quan trọng nhất của em là gì không?
    – Là gì vậy?
    – Là chữ đầu tiên của câu này.
  124. Tự nhiên em muốn kết hôn
    – Tự nhiên em lại muốn kết hôn.
    – Sao vậy?
    – Bởi vì đúng lúc gặp được anh.

    [caption id="attachment_2246" align="aligncenter" width="608"]cap thả thính cap thả thính[/caption]

  125. - Anh thích chó không?
    - Có, có rất thích chó và sợ bọn trộm chó
    - Sao lại ghét? Anh sợ bị bắt cóc à?
    - Không anh sợ bọn nó bắt em
    - Anh có muốn ghé qua nhà nếm thử món mẹ em làm không?
  126. Mẹ em làm món gì thế?
    Em!
  127. - Ê gần thi tốt nghiệp rồi mày chọn khối tự nhiên hay xã hội
    - Tao chọn mày
  128. - Này, ông anh
    - Ơi, gì thế
    - Ông biết chơi đàn không có gì tẹo tôi qua hỏi vài cái
    - Có, ngồi quán đánh suốt mà
    - À, mà ông biết chơi đàn gì thế
    - Nhiều lắm, Piano, guitar, Ukulele… Nói chung là cũng nhiều
    - Vậy ông giỏi nhất đàn nào
    - Đàn ông
  129. - Chào anh, em là người xin Fb anh ở quán cafe đây
    - À, anh nhớ rồi có việc gì không em
    - Chắc anh chưa có người yêu đúng không
    - Ừ, anh vẫn đang FA
    - Hì, hên là bên em hết áo cặp rồi còn áo sơ mi anh mua ủng hộ em nha
  130. - Tôm ơi anh hỏi đường
    - Dạ
    - Anh muốn hỏi đường đi thẳng đến tim em
    - Đường cụt rồi anh ạ, xin lỗi vì đống mỡ của em
  131. - Trên đời này anh ghét nhất bọn đánh bã lợn. Em có biết vì sao không?
    - Tại sao ạ?
    - Tại vì anh sợ mất em
  132. - Sinh ngày bao nhiêu?
    - Hỏi làm gì?
    - Tao quên pass Fb mất rồi
    - Có liên quan đến ngày sinh tao đâu?
    - Có, tao đặt ngày sinh mày đấy
  133. - Sao vừa đánh game vừa nhắn tin được?
    - Được, vừa đánh vừa nhắn
    - Ui, thua giờ
    - Thua thì thôi còn đỡ hơn không rep tin nhắn
    - Không rep có sao đâu
    - Có, mày giận
  134. - Hôm nay tớ phát hiện ra thế giới là màn hình phẳng
    - Nhưng thế giới hình tròn mà
    - Mày là thế giới của tao.
  135. - Ê chỉ đường cho tao
    - Ở đâu?
    - …
    - Đang ở đâu?
    - Mày chỉ cho tao đường đến trái tim mày?
    - Đường bị tắc
    - Mình rẽ lối khác vậy
    - Thế chắc hạnh phúc tắc đường

    [caption id="attachment_2247" align="aligncenter" width="608"]cách thả thính cách thả thính[/caption]

  136. Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một nghìn bước, em chỉ cần bước 1 bước, 999 bước còn lại anh sẽ chạy đến cùng em.
  137. Mỗi ngày thức dậy bạn nghĩ đến 1 ai đó, trước khi đi ngủ bạn nghĩ đến 1 ai đó…Đó là 1 ngày trọn vẹn!
  138. Yêu thì đơn giản nhưng cơ bản là được bao lâu.
  139. Tôi yêu anh ấy!Cho dù đúng hay sai, chỉ cần anh ấy không buông tay, tôi cũng sẽ không buông tay.
  140. Có hay không là việc ta chấp nhận thực tại và nhìn nhận những xúc cảm chân thật nhất, không đổ lỗi cho hoàn cảnh hay bất kì điều kiện nào, để có thể luôn khôn khéo và tỉnh táo trong mọi mối quan hệ. Viết cho những tâm hồn đôi mươi có trái tim ngấm nắng, có tâm tư ướt mưa.
  141. Cảm giác hạnh phúc và bình yên nhất chính là được ôm trọn người mình yêu vào buổi tối và nhìn thấy họ đầu tiên vào buổi sáng.
  142. Đôi lúc nước mắt còn đáng giá hơn cả nụ cười. Bởi vì nụ cười ta có thể dành tặng cho bất kỳ ai nhưng nước mắt thì chỉ dành cho những người mà ta không muốn mất.
  143. Yêu anh bằng tất cả những gì em cóĐể rồi anh đi theo NÓ như chưa từng có em.
  144. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giảnlà chọn đúng người để trao yêu thương, tin tưởng ……và cùng nhau đi hết chặng đường dài.
  145. Khi yêu nhau thì nói cho nhau nghe những bí mất, khi chia tay thì khai quật tất cả bí mật về nhau.
  146. Thứ tình yêu không có tương lai nói thật chẳng ai đủ dũng cảm hay tự tin để đối mặt với nó cả. Lắm lúc thấy bản thân yếu đuối hẳn đi vì cứ chạy theo những phù phiếm với những giá trị ảo tưởng do con tim vẽ nên để rồi làm mệt chính bản thân nó.
  147. Anh biết không?Trên đời này có 2 thứ anh không nên đánh mất.Thứ nhất là em. Thứ hai là tình yêu của em!
  148. Tình yêu lớn không phải là yêu nhiều người, mà là yêu một người và yêu suốt đời.
  149. Tình yêu …Đôi lúc đừng tin vào lời nói.Hãy nhìn vào những nỗ lực và cố gắng mà người ấy đã làm vì bạn.
  150. Để tiết kiệm thời gian và tiền bạc, cách tốt nhất là chúng ta nên yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên
  151. Anh yêu em như Bác Hồ yêu nước Mất em rồi như Pháp mất Đông Dương.
  152. Yêu không dám nói của Phạm Trường:Yêu là phải nói cũng như đói là phải ăn.Nhiều lúc muốn yêu, nhưng kiêu không thèm nói.Để bây giờ bị đói về tình yêu.
  153. Tình yêu bắt đầu khi 2 người nhìn thấy những mặt tích cực của nhau và kết thúc khi cả 2 chỉ còn nhìn thấy những điểm tiêu cực của nhau.
  154. Trải qua nhiều đoạn đường tình cảm, trái tim một người đậm sâu có, ngọt ngào có; mà tổn thương, vỡ nát cũng không tránh khỏi. Điều tuyệt vời nhất là bản thân đã không hối hận hay bị dày vò bởi những chuyện không đáng của một tuổi trẻ bồng bột và nhiều hoài bão.

    [caption id="attachment_2248" align="aligncenter" width="608"]caption thả thính caption thả thính[/caption]

  155. Một cô gái, dù có mạnh mẽ thế nào Vẫn luôn muốn có một chàng trai bên cạnh…
  156. Đừng vì cô đơn mà yêu sai một người.Cũng đừng vì yêu sai một người mà chịu cả đời cô đơn.
  157. Hạnh phúc… không phải là được nhiều người yêu. Mà là được được một người yêu rất nhiều!
  158. Hạnh phúc chỉ có trong chớp mắt, nỗi đau thì cứ mãi hằn sâu.
  159. Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một nghìn bước, em chỉ cần bước 1 bước, 999 bước còn lại anh sẽ chạy đến cùng em.
  160. Hạnh phúc giống như bong bóng xà phòng. Nó thật đẹp nhưng cũng thật mong manh, dễ vỡ.
  161. Người ta quen gọi những ngày lạnh là Mùa Đông Còn tôi thì gọi mùa Đông là mùa nhớ Này em, dẫu ta không ở cạnh bên nhắc nhở Nhưng trời lạnh rồi, nhớ giữ ấm, nhé em!
  162. Người đi một nửa hồn tôi mất! Một nửa hồn kia… đứng chửi thề!
  163. Đẹp nhất không phải là ngày mưa mà là ngày cùng anh nhận giấy khen Gia đình văn hóa.
  164. Trước khi gặp được anh thì chẳng có ai, sau khi gặp anh thì không muốn có thêm ai nữa.
  165. Có lẽ trong cuộc đời, có người nào đó luôn mang theo hình bóng một người khác, muốn xóa bỏ cũng không được. Giống như định mệnh, rằng buộc họ với nhau suốt cuộc đời.
  166. Tình yêu, chính là tín ngưỡng. Tin là có, không tin là không.
  167. Tớ vẫn rất thích cậu, như sin2α+cos2α, trước sau như 1
  168. Tình cảm – Một khi đã bỏ ra thì không thể thu hồi, lại không thể quên đi.
  169. Bản thân mình không hiểu được tình yêu thì làm sao có thể ép buộc người khác yêu thương mình?
  170. Trên đời này lẽ ra không có những việc không làm mà được hưởng. Muốn có được thứ mình muốn, tất nhiên phải trả một cái giá tương xứng. stt thả thính
  171. Sở dĩ yêu một người là hạnh phúc bởi vì hai người họ yêu nhau. Yêu một người là đau khổ bởi vì trong hai người họ có một người không yêu nữa, thậm chí là chưa từng yêu.
  172. Có những tình cảm là móng tay, cắt đi vẫn sẽ không chút đâu đớn ngứa ngáy. Còn những tình cảm là răng, sau khi mất đi vĩnh viễn sẽ có một vết thương vô cùng đau đớn, không thể bù đắp. Máu thịt mơ hồ.
  173. Người khác thích em sẽ đưa em hoa, đưa em quà. Nhưng em lại muốn…anh đưa em về dinh.
  174. Khoảng cách xa nhất trong thế giới này không phải sống và chết mà là khi chúng ta hôn nhau nhưng trong lòng em lại nghĩ đến người khác.
  175. Thật ra … nơi đó đã từng là nơi hạnh phúc, nhưng cũng là nơi đau lòng … Đời người là thế, có bao nhiêu hạnh phúc thì nhất định có bấy nhiêu đau khổ. Cho nên có đôi khi tránh né cũng không phải là chuyện không tốt.
  176. Im lặng là sự nể trọng tốt nhất đối với nỗi đau và ký ức.
  177. Con người rất kỳ lạ. Càng lớn con người càng cô đơn, như vậy, rốt cuộc là cô đơn chọn lựa con người hay là con người lựa chọn cô đơn?

    [caption id="attachment_2250" align="aligncenter" width="608"]tus thả thính tus thả thính[/caption]

Những câu thả thính nghe muốn rụng tim, nghe muốn đổ gục luôn là chủ đề nóng bỏng mà các bạn trẻ đang lùng sục khắp nơi. Có thể trong ngôn tình, trong những thước phim hàn quốc lãng mạn. Hay kể cả trong đời sống thực này cũng sẽ luôn có và luôn cần những lời nói ngọt ngào, những tự sự tận đáy lòng dành tặng người mình thương. Đôi khi không quá hoa mỹ nhưng kèm một chút bá đạo thôi cũng làm crush phải đổ rầm. Hãy đọc, ngẫm và lưu ngay lại những câu thả thính trên để dành dùng dần. Nếu bạn thấy những cap tion thả thính trai gái cực hay này nhớ like và chia sẽ cho mọi người nhé

Coi nguyên bài viết ở : [Chọn Lọc 180+] những câu thả thính gái, trai đảm bảo đổ 100%


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2019

Phân tích chiếc thuyền ngoài xa văn mẫu Cực Hay update 2020

Chiếc thuyền ngoài xa là một tác phẩm tiêu biểu của nhà văn Nguyễn Minh Châu sẽ được bài viết phân tích theo nhiều chiều hướng khác nhau. Phân tích nghịch lý, những thông điệp và ý nghĩa giúp trau dồi thêm kỹ năng viết bài văn phân tích chiếc thuyền ngoài xa, một tác phẩm nỗi tiếng.

[caption id="attachment_2572" align="aligncenter" width="608"]phân tích chiếc thuyền ngoài xa phân tích chiếc thuyền ngoài xa[/caption]

Nhà văn Nguyễn Minh Châu là một trong những tác giả nổi tiếng của làng văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Ông được coi là người "mở đường tài năng và tinh anh nhất". Những tác phẩm của ông đều mang những ý nghĩa nhân văn độc đáo và thấu đậm lòng người. Vào trước năm 1975, ông là một cây bút sử thi lãng mạn, viết nhiều về đề tài người lính, những người hy sinh cho đất nước, lấy thân mình để báo đáp cho dân cho nước nhà. Nhưng sau năm 1980, sáng tác của ông đi sâu vào cảm hứng đời tư thế sự với vấn đề đạo đức, và triết lý nhân sinh. Những tác phẩm truyền đi nhiều thông điệp. Ông khám phá con người trong cuộc đời mưu sinh, cuộc sống hằng ngày, thậm chí trong hành trình nhọc nhằn kiếm tìm hạnh phúc, khám phá hạt ngọc ẩn dấu, khuất lấp trong mỗi con người. Tiêu biểu cho những kiếm tìm đề tài và trách nhiệm của người nghệ sĩ là tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, in trong tập truyện cùng tên năm 1987.

Với Nguyễn Minh Châu nhà văn tồn tại ở đời là để nâng giấc cho những con người cùng đường, tuyệt lộ, những người bị cái ác và sự xui rủi dồn đến chân tường tuyệt vọng, để bênh vực cho những con người không có ai bênh vực. Niềm khát khao bênh vực, bảo vệ những con người bị chà đạp, đày đọa hắt hủi như thế cùng với tấm lòng thiết tha truy tìm những vẻ đẹp tiềm ẩn sâu tận đáy tâm hồn của mỗi con người, đã trở thành nguồn sáng giúp Nguyễn Minh Châu viết nên tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, một trong những tác phẩm kiệt tác của nền văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Tác phẩm chứa đựng những giá trị nhân văn, những triết lý sâu sắc về đời người bằng ánh nhìn đa diện nhiều chiều của tác giả, về mối liên quan chỉ cách nhau một ranh giới thật mỏng manh là hiện thực cuộc đời và nghệ thuật.

Là nhà văn với phong cách sáng tác giàu tính biểu tượng trong nền văn học Việt Nam. Những tác phẩm của ông luôn khiến người đọc phải trằn trọc, suy nghĩ rất nhiều. Truyện ngắn "Chiếc thuyền ngoài xa" là một câu chuyện giàu sức gợi cảm như thế.Trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa nhà văn Nguyễn Minh Châu đã tạo nên những tình huống truyện khá độc đáo, tạo cho người đọc sự suy nghĩ về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống và đặt ra một vấn đề hết sức quan trọng của xã hội là khi nhìn cuộc sống chúng ta phải có cái nhìn đa chiều, chúng ta mới hiểu cuộc sống sâu sắc hơn.

Tập truyện ngắn đã được ra đời tháng 8/1983 in trong tập truyện ngắn cùng tên khi cuộc chiến tranh vệ quốc của dân tộc qua đi. Đất nước bước vào thời kì mới, thời kỳ độc lập thống nhất. Cuộc sống thời bình với muôn mặt của đời sống, đặt ra nhu cầu nhận thức lại về hiện thực và cuộc sống con người trước đây do hoàn cảnh của chiến tranh chưa được đặt ra. Là một tác phẩm đáp ứng được nhu cầu ấy, ''Chiếc thuyền ngoài xa'' đã trở thành một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của Nguyễn Minh Châu và tiêu biểu cho cảm hứng đời tư thế sự, xu hướng chung của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới.

Nguyễn Minh Châu nổi tiếng với nhiều tác phẩm như Bến quê, Chiếc thuyền ngoài xa, Cỏ lau,… nhà văn Nguyễn Trung Thành từng ca ngợi “Nguyễn Minh Châu thuộc vào trong số những nhà văn mở đường tinh anh và tài năng” nhất của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Suốt cuộc đời cầm bút, ông luôn trăn trở, tìm tòi cái hạt ngọc quý vẫn ẩn giấu trong tâm hồn của mỗi con người bình thường nhất. Chiếc thuyền ngoài xa ra đời tháng 8/1983, in trong tập Bến quê (1985), sau trở thành nhan đề chung cho tập Chiếc thuyền ngoài xa. Tác phẩm là câu chuyện về chuyến công tác xa của một nhiếp ảnh tên Phùng, sau chuyến công tác ấy anh đã nhận ra những quan niệm mới mẻ về nghệ thuật, về cái đẹp và về đời người đầy những vết nham nhở, sần sùi.

Phân Tích Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa

Một tình huống truyện khá độc đáo mà Nguyễn Minh Châu đã tạo ra trong truyện ngắn này đó là khi người đàn bà được Đẩu (Bao Công của cái chuyện ven biển này) mời đến huyện để khuyên người đàn bà ly hôn với chồng. Sau khi thấy các biện pháp giáo dục, răn đe người chồng không có kết quả, chánh án Đẩu đã khuyên chị ta nên ly hôn để khỏi bị hành hạ, ngược đãi. Lúc đầu, người đàn bà sợ sệt, lúng túng, cách xưng hô nhún nhường, giọng điệu van xin khẩn khiết "Con lạy quý tòa... quý tòa bắt tội con cũng được, phạt tù con cũng được , đừng bắt con bỏ nó..." . Rõ ràng đó là lời van xin bất thường, đầy nghịch lí, khiến cả Đẩu và Phùng ngạc nhiên. Người đàn bà tự tin, chỉ lộ sự sắc sảo vừa đủ để thuật lại câu chuyện đẫm nước mắt của đời mình và những lí do khiến chị ta không thể bỏ chồng, bằng một cách xưng hô mộc mạc , thân tình.

[caption id="attachment_2583" align="aligncenter" width="600"]Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa[/caption]

Thời thiếu nữ, bà là một cô gái kém nhan sắc, lại "rỗ mặt sau một bận lên đậu mùa". Vì không ai lấy, bà "lỡ có mang với một anh con trai hàng chài đến mua bả về đan lưới", rồi thành vợ chồng. Cuộc mưu sinh trên biển bấp bênh, rồi "đẻ nhiều , thuyền lại chật"... Cái đói nghèo vây bủa, có khi biển động hàng tháng "cả nhà vợ chồng con cái toàn ăn cây xương rồng luộc chấm muối". cuộc sống bế tắc đã biến chồng bà thành kẻ thô bạo, vũ phu, xem việc đánh vợ là phương cách để giải tỏa nỗi đau "Bất kể lúc nào thấy khổ quá là lão xách tôi ra đánh". Và cứ thế, "ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng". Những trận đòn dã man cứ trút xuống người bà.

Thật nghịch lý dù bị đày đọa về thể xác, dù chịu nhiều dằn vặt về tinh thần nhưng bà vẫn cương quyết không chịu bỏ chồng. Là bởi, "đàn bà ở thuyền chúng tôi phải sống cho con chứ không thể sống cho mình như ở trên đất được", lời nói ấy của bà bộc lộ rõ được sự yêu thương dành cho con của mình. Niềm vui của bà là "ngồi nhìn đàn con tôi chúng nó được ăn no". Bà hiểu được nỗi vất vả của "các người làm ăn lam lũ khó nhọc". Với bà, người đàn ông chính là trụ cột không thể thiếu trong gia đình hàng chài "để chèo chống khi phong ba, để cùng làm ăn nuôi nấng đặng một sắp con nhà nào cũng trên dưới chục đứa" . Điều đó cũng có nghĩa là  để được yêu thương con cái, bà sẵn sàng chịu đựng tất cả. Cũng như cái cách hy sinh quên mình vì con của người đàn bà khiến ta phải xúc động.

Một lí do nữa liên quan đến lão chồng. Nếu Đẩu và Phùng nhìn lão như một thủ phạm gây ra bi kịch gia đình thì bà lại nhìn chồng với ánh mắt vị tha, thấu hiểu và độ lượng. Với bà, bản chất của chồn là "hiền lành, cục tính nhưng không bao giờ đánh đập vợ", chẳng qua vì nghèo khổ quá mới thành độc ác. Vậy là , theo cách nói của bà, lão là nạn nhân đáng thương của hoàn cảnh, cần phải được cảm thông chia sẻ. Và trong tận cùng đau khổ, bà vẫn chắt chiu được những khoảnh khắc hạnh phúc, đó là lúc "vợ chồng con cái chúng tôi sống hòa thuận, vui vẻ", và "vui nhất là lúc ngồi nhìn đàn con tôi chúng nó được ăn no..." những giây phút này không nhiều nhưng giúp bà thêm nghị lực để tiếp tục sống.

Lời giãi bày của người đàn bà hàng chài đã làm sáng tỏ những nghịch trong cuộc sống, giúp ta hiểu ra nhiều điều. Phùng cũng vậy, anh nhận ra tấm lòng thương con bao la của người mẹ mà với tư cách một nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp, anh hiểu rằng "nghệ thuật chỉ đẹp và có ý nghĩa khi nó gắn với cuộc đời và vì cuộc đời"

Câu chuyện giúp Đẩu , Phùng và cả người đọc chúng ta hiểu rằng: Không thể nhìn sự vật, hiện tượng trong cuộc sống một cách đơn giản, dễ dãi. Nếu nhìn đơn giản, chỉ cần yêu cầu người đàn bà bỏ chồng là xong. Nếu nhìn thấu suốt vấn đề sẽ thấy suy nghĩ và cách xử sự của người đàn bà hàng chài là không thể khác được.

Hay theo một cách giải bày khác. Nguyên- trưởng phòng- "là người sâu sắc, lại cũng lắm sáng kiến" yêu cầu tổ nhiếp ảnh "Phải có một bộ sưu tập chuyên đề. 12 tháng là 12 bức ảnh nghệ thuật về thuyền và biển. Không có người. Hoàn toàn thế giới tĩnh vật". Suốt năm tháng làm việc khá thông đồng bén giọt, tổ nhiếp ảnh nghệ thuật đã mang về không biết cơ man nào là ảnh nhưng cũng chỉ có 11 bức được lọt vào cặp mắt xanh của viên trưởng phòng "sâu sắc nước đời". Một bức ảnh còn thiếu hụt oái oăm kia được trưởng phòng giao cho "tôi" (tên là Phùng - nhân vật người kể chuyện) phải săn tìm cho được. Mà là tấm ảnh chụp có "sương biển" giữa mùa tháng bảy - cái tháng mà thông thường "chỉ có bão táp với biển động". Thật là một vụ gieo trồng trái vụ vì thông thường" Muốn lấy sương thì phải nghĩ đến từ tháng ba!".

Nhưng rồi "khi nên trời cũng chiều người", "tôi" đã trở lại vùng biển chiến trường xưa, cách Hà Nội sáu trăm cây số" và vác máy nằm "phục kích" ở chính cái nơi mà "dường như trong suốt dải bờ biển khắp cả nước, chỉ ở đây vào giữa tháng bảy là còn sương mù". Đây cũng còn là quê của một đồng đội cũ của "tôi", giờ đang là Chánh án tòa án huyện. Thật là gồm đủ "thiên thời, địa lợi, nhân hoà". Và Phùng đã bỏ qua nhiều cảnh có "không khí vui nhộn hơi thô lỗ và thật hùng tráng" để chớp lấy cái khoảnh khắc "đắt" trời cho". Đó là cảnh đẹp như "một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ. Mũi thuyền in một nét mơ hồ loè nhoè vào bầu sương mù trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Vài bóng người lớn và trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên chiếc mui khum khum, đang hướng mặt vào bờ...".

Nhà nghệ sĩ dạt dào một cảm hứng nghệ thuật, trải qua một khoảnh khắc yên sĩ, sĩ, phi, lý thuần tuyệt diệu: "toàn bộ khung cảnh từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và đẹp, một vẻ đẹp thực đơn giản và toàn bích khiến đứng trước nó tôi trở nên bối rối, trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào?

Trong giây phút bối rối, tôi tưởng chính mình vừa khám phá thấy cái chân lý của sự toàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn."

Và tuyệt tác đã ra đời trong sự hưng phấn nghệ thuật tuyệt vời" - Cái khoảnh khắc hạnh phúc tràn ngập tâm hồn mình, do cái đẹp tuyệt đỉnh của ngoại cảnh vừa mang lại". Cần chú ý thành phần phụ chú " do cái đẹp tuyệt đỉnh của ngoại cảnh vừa mang lại" trong lời kể chuyện. Niềm hạnh phúc của người nghệ sĩ chính là cái hạnh phúc của khám phá và sáng tạo, cảm nhận và chớp lấy cái đẹp tuyệt diệu hiện ra trong khoảnh khắc. Dường như trong hình ảnh chiếc thuyền giữa biển mờ sương, anh đã bắt gặp cái tận Thiện, tận Mỹ, thấy tâm hồn mình như được gột rửa, thanh lọc trở nên thật trong trẻo, tinh khôi bởi cái đẹp hài hoà, lãng mạn của cảnh vật. Đó là niềm hân hoan của người nghệ sĩ sau phát hiện thứ nhất. Một niềm hân hoan mãn nguyện.

Như thế, xét riêng về công vụ, nhiệm vụ của "tôi" lúc này đã hoàn thành. "Tôi" đã có cảnh thuyền và biển trong sương đúng như đặt hàng của trưởng phòng, mặc dù giữa mùa tháng bảy! Và "tôi" đã có thể ung dung "nhảy lên tàu hoả trở về". Nếu khéo liên hệ một tí, ta dễ thấy nếu như nhân vật "tôi" về ngay lúc đó khác nào cô Nguyệt (trong Mảnh trăng cuối rừng) xuống xe ở cầu Đá Xanh. Tức là chỉ dừng lại ở chỗ được hưởng cái may mắn do cuộc đời đem lại cho mình.

Phần đầu truyện như thế đủ cho người đọc biết xuất xứ của bức ảnh nghệ thuật đặc sắc trên cuốn lịch năm mới kia ra đời thế nào. Và nếu nghĩ sâu xa hơn thì cũng cần bấy nhiêu ấy cũng đủ cho bộ môn lý luận nghệ thuật khái quát về mối quan hệ giữa công phu lao động nghệ thuật của nghệ sĩ và thực tế cuộc sống, theo tinh thần mà Chế Lan Viên đã khái quát bằng thơ: "Bài thơ anh, anh làm một nửa thôi/ Còn một nửa để mùa thu làm hộ".

Phần kết truyện cho biết người trưởng phòng rất hài lòng với bức ảnh và bức ảnh không chỉ sống cuộc đời một cuốn lịch năm mà "mãi mãi về sau, tấm ảnh chụp vẫn còn được treo ở nhiều nơi, nhất là trong các gia đình sành nghệ thuật".

Theo dòng kể của "tôi" rõ ràng chiếc thuyền được chụp trong một cự li tương đối gần - "một chiếc thuyền lưới vó...đang chèo thẳng vào trước mặt tôi"- nhà nghệ sĩ nhìn rõ cả "những cái mắt lưới và tấm lưới nằm giữa hai chiếc gọng vó". Người thưởng thức bức ảnh thông thường chắc không ai không cảm nhận chiếc thuyền đang được chụp trong một cự ly gần như thế. Thế nhưng vì sao tác giả lại đặt nhan đề truyện là "chiếc thuyền ngoài xa"?

Nhan đề vốn cần cô đọng, hàm súc, phản ánh trung thành nội dung văn bản. Có khi nhan đề phản ánh các đối tượng trình bày, có khi phản ánh quan niệm, cách nhìn của tác giả đối với đối tượng, có khi lại là sự kết hợp của rất nhiều nhân tố nhưng dù trong bất kì trường hợp nào, tất cả các nhan đề đều phải được rút ra, được khái quát từ chính nội dung văn bản. Nếu như nhan đề chỉ đơn thuần phản ánh các đối tượng thì hẳn chiếc thuyền trong ảnh không phải là ngoài xa! 

Thật vậy, theo yêu cầu của trưởng phòng, bức ảnh phải săn tìm lần này "Không có người. Hoàn toàn thế giới tĩnh vật "Những bức ảnh chụp được lại có vài bóng người lớn lẫn trẻ con". Như không sao vì dù có người thì người cũng chỉ "ngồi im phăng phắc như tượng"!

Điều đáng nói là bức ảnh tĩnh vật như thế đã ghi nhận được cái gì? Truyện cho ta thấy đấy quả là một bức ảnh đẹp được chụp từ một cự li khá gần nhưng cái cách tiếp cận "thực tế", tiếp cận "nguyên mẫu" như thế là cách tiếp cận từ xa! Vì sao vậy? Vì nhà nghệ sĩ chỉ thu được cái hình hài bên ngoài, cái thơ mộng bên ngoài của cảnh và người.

Nói như vậy vì sau cái phát hiện thứ nhất đầy hạnh phúc đã nói ở trên, người nghệ sĩ nhiếp ảnh lại có phát hiện thứ hai. Nhưng phát hiện lần này không phải được ghi vào ống kính mà nó đã hằn sâu trong tâm thức người nghệ sĩ. Đó là cái nghịch lý, nó bất ngờ và trớ trêu như trò đùa quái ác của cuộc sống. Chỉ trước đó mấy phút, nghệ sĩ Phùng đã từng có cái khoảnh khắc hạnh phúc tràn ngập tâm hồn mình và anh cũng đã từng chiêm nghiệm "bản thân cái đẹp chính là đạo đức" vậy mà hoá ra đằng sau cái đẹp "toàn bích, toàn thiện" mà anh vừa bắt gặp trên mặt biển kia chẳng phải là "đạo đức' là chân lý của sự hoàn thiện vì sau đó anh đã chứng kiến từ chiếc thuyền ngư phủ đẹp như trong mơ ấy bước ra một người đàn bà xấu xí mệt mỏi và cam chịu, một lão đàn ông thô kệch, dữ dằn, độc ác, coi việc đánh vợ như một phương cách để giải thoát những uất ức khổ đau.

Nghịch lý cuộc đời là ở chỗ ngay sau khi nhà nghệ sĩ "săn tìm" được cái đẹp trong cảnh vật để sáng tạo ra cái đẹp nghệ thuật kia, thì anh ta đã phải chứng kiến một cảnh đời cay cực, ngang trái mà không một người bình thường nào có thể ngoảnh mặt làm ngơ, nói chi đến nghệ sĩ vốn được coi là những con người đa cảm, đa mang!

Phân tích chiếc thuyền ngoài xa văn mẫu

Truyện ngắn được chia thành ba phần. Phần một: từ đầu cho đến "lưới vó biến mất". Ở phần này, tác giả đi sâu vào kể về hai phát hiện của nhân vật Phùng. Phần hai: tiếp theo đến "giữa phá" là câu chuyện của người đàn bà hàng chài ở toà án huyện. Và phần ba còn lại – tác giả nói về bức ảnh được chọn vào bộ lịch năm ấy.

Tác phẩm mở đầu bằng một bức tranh tuyệt đẹp được người nghệ sĩ Phùng ghi lại vào một buổi sáng mờ sương ở một phần của nước miền Trung. Phùng là nghệ sĩ nhiếp ảnh, được cấp trên giao cho chụp một bức ảnh chủ đề  thuyền và biển để đăng trong bộ lịch năm ấy. Anh đã đi thực tế tại tại vùng biển miền Trung nơi trước kia đã từng chiến đấu và có người bạn ở đó. Khi đến đây anh bắt gặp một bức tranh tuyệt đẹp đó là hình ảnh của thuyền và biển trong sương sớm. Đây cũng chính là tình huống độc đáo của truyện qua đó ta thấy được nhiều điều trong cuộc sống này. Nhưng sau bức tranh ấy Phùng lại có phát hiện mới.

[caption id="attachment_2584" align="aligncenter" width="600"]Phân tích chiếc thuyền ngoài Phân tích chiếc thuyền ngoài[/caption]

Trước tiên, truyện ngắn này có một tình huống truyện hết sức độc đáo. Tình huống là vấn đề then chốt đối với truyện ngắn. Nhà văn tìm được tình huống độc đáo sẽ khiến bạn đọc cuốn hút theo câu chuyện. Tình huống chính là tình thế xảy ra câu truyện, khi nhân vật ở trong tình thế ấy sẽ bộc lộ rõ nhất bản chất, tính cách, phẩm chất của con người. Tình thế cũng có thể là bước ngoặt làm thay đổi số phận, nhận thức hoặc có khi bộc lộ ra những cốt lõi sâu thẳm tiềm ẩn trong truyện. Tình huống truyện của 'Chiếc thuyền ngoài xa' là tình huống nhận thức, khám phá. Đây là một tình huống bất ngờ và đầy nghịch lý. Tình huống của truyện được thể hiện qua hai phát hiện của nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng. Tình huống đã giúp Phùng nhận ra được nhiều điều về cuộc sống, con người và nghệ thuật. Cuộc đời vốn chứa đựng nhiều mâu thuẫn, bất ngờ và đầy nghịch lý. Cần đến gần cuộc sống để khám phá sự thực bên trong và chiều sâu bản chất. Cần có cái nhìn đa diện nhiều chiều để hiểu rõ bên trong số phận và tâm hồn con người. Nghệ thuật phải luôn gắn liền với cuộc sống thì mới có ý nghĩa.

Phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng là khung cảnh thiên nhiên hoàn mỹ, đẹp thơ mộng. Người nghệ sĩ phát hiện ra một vẻ đẹp trên mặt biển mờ sương. Đó là cảnh một chiếc thuyền trong buổi sớm mai đang dần tiến vào bờ Cảnh tượng khiến cho người nghệ sĩ cảm thấy may mắn và hạnh phúc khi được chứng kiến một bức tranh tuyệt vời đến như vậy. Nó giống như “một bức tranh mực tàu của một họa sĩ thời cổ”. “Mũi thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe …chiếu vào”. Vài bóng người lớn lẫn trẻ con đang dần tiến vào bờ. Toàn bộ khung cảnh từ đường nét đến màu sắc ánh sáng đều hài hòa với nhau làm nên một vẻ đẹp toàn bích. Tác giả gọi đó là cảnh “đắt” trời cho, vẻ đẹp mà trong cuộc đời diễm phúc lắm may ra bắt gặp được một lần. Nghệ sĩ Phùng tự nhận ra rằng cái đẹp chính là đạo đức. Trước bức tranh mực tàu ấy Phùng cảm thấy bối rối trong tim anh như có cái gì đang bóp chặt lấy. Thông qua cảm xúc của nhân vật Phùng, tác giả đưa ra quan niệm về cái đẹp. Cái đẹp phải có tác dụng thanh lọc tâm hồn, hướng con người đến cái chân-thiện-mĩ, cái đẹp là đạo đức.

Đó là khoảnh khắc trong ngần của cuộc đời. Người nghệ sĩ cảm thấy tràn ngập niềm hạnh phúc, anh thấy được cảm xúc trong ngần của tâm hồn, cảm nhận được tất cả ảo danh, hư vô của cuộc đời. Anh cảm thấy tâm hồn mình được thanh lọc trở nên trong trẻo và thanh khiết. 

Thế nhưng cảnh càng đẹp bao nhiêu thì thực tế cuộc sống lại đen tối bấy nhiêu. Đó chính là phát hiện thứ hai của Phùng trước khung cảnh tuyệt vời ấy. Hiện thực nghiệt ngã của con người với số phận bất hạnh của những con người nơi đây đặc biệt là người đàn bà hàng chài hiện lên. Bước ra từ chiếc thuyền ngư phủ đẹp như mơ ấy là người phụ nữ xấu xí và người đàn ông hung dữ, cặp vợ chồng hiện thân cho sự lam lũ đói khổ. Chính khuôn mặt nét người của họ đã nói lên phần nào cái cuộc sống khổ cực mà họ phải chịu. Người vợ "trạc ngoài 40", "mặt rỗ", "thân hình cao lớn thô kệch", "lưng áo bạc phếch", "gương mặt lộ rõ sự mệt mỏi sau một đêm thức trắng kéo lưới" … dường như bao nhiêu sương gió nắng mưa của đất trời đã chiếu thẳng vào người đàn bà ấy vậy. Còn người đàn ông thì cũng chẳng hơn gì:  "có tấm lưng rộng", đi chân chữ bát khuôn mặt "độc, dữ". Cả hai người đều là hiện thân của sự nhọc nhằn, nghèo khó của người dân hàng chài.

Một cảnh tượng diễn ra khiến cho nghệ sĩ Phùng không thể nào tin vào mắt mình và cái cảnh đẹp kia bỗng chốc biến thành một hình ảnh vô cùng thậm tệ. Hai con người khổ sở ấy đi vào phía bãi xe tăng hỏng và thật bất ngờ trước cảnh tượng ấy: “Lão đàn ông lập tức trở nên hùng hổ,mặt đỏ gay,lão rút trong người ra một chiếc thắt lưng … lão trút cơn giận như lửa cháy bằng cách dùng chiếc thắt lưng quật tới tấp vào người đàn bà,lão vừa đánh vừa thở hồng hộc,hai hàm răng nghiến ken két..”. Trong “chiếc thuyền ngoài xa”, một sự thật còn trớ trêu,cay đắng nữa: Cha con lão làng chài coi nhau như kẻ thù “Thằng bé chạy một mạch,sự giận dữ căng thẳng…lập tức nhảy xổ vào cái lão đàn ông…” Người nghệ sĩ Phùng như cay đắng nhận thấy những cái ngang trái, bi kịch trong gia đình thuyền chài kia đã là thứ thuốc rửa quái đản làm những thước phim huyền diệu của cái máy ảnh mà anh dày công sáng tạo nghệ thuật bổng hiện hình một sự thật cuộc sống xót xa.

Tấm ảnh về chiếc thuyền thì rất đẹp, rất nên thơ và bình dị đối với một cuộc sống xa hoa, tấp nập. Nhưng cuộc sống đích thực của gia đình dân chài trên chiếc thuyền ấy chẳng có gì là đẹp. Sự nghịch lí ấy đặt ra vấn đề đối với người nghệ sĩ về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. “Nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối” (Nam Cao). Những giọt nước mắt của người đàn bà hàng chài nhỏ rơi xuống từng chút từng chút một lấp đầy những cái ngăm đen, cái vết đồi mồi nhằng nhịt của tuổi tác. Một cảnh tượng nghiệt ngã đối lập với cái cảnh đẹp như ngư phủ của con thuyền. 

Với hai phát hiện ấy Phùng chợt nhận ra rằng cuộc đời không đơn giản một chiều mà chứa nhiều nghịch lý ngang trái, mâu thuẫn. Cuộc sống luôn tồn tại những mặt đối lập, đẹp và xấu thiện và ác. Ở đây nhà văn khẳng định đừng nhầm lẫn hiện tượng với bản chất, hình thức bên ngoài với nội dung bên trong. Khi nhìn nhận đánh giá cuộc đời thì phải có cái nhìn đa chiều nhiều phía.

Nếu truyện ngắn chỉ dừng lại ở đây chắc chắn sẽ không đủ sức hút có thể để lại dư âm trong lòng người đọc. Chính vì thế mà những tâm sự của người đàn bà hàng chài tại tòa án huyện được viết ra. Sau khi chứng kiến cảnh bạo hành dã man bên chiếc xe tăng hỏng, Phùng đã nói với chánh án Đẩu từng là chiến hữu của anh để nhờ giúp đỡ.Phùng và Đẩu đều có ý tốt mong cho người phụ nữ ấy thoát khỏi người chồng vũ phu. Chính vì vậy người đàn bà hàng chài đã được chánh án Đẩu mời đến tòa án huyện và giải pháp được đưa ra là li hôn với chồng. Người đàn bà hàng chài đến tòa án huyện ban đầu chị tỏ ra rất sợ hãi khép nép sau khi nghe những phân tích và sự giúp đỡ của Đẩu thì chị bỗng bình tĩnh và thay đổi cách xưng hô không còn khép nép nữa mà nói ra những tâm sự những suy nghĩ của bản thân mình. Những lời tâm sự của chị đã khiến người đọc cũng phải ngỡ ngàng. Vẻ đẹp tâm hồn ẩn sâu bởi cái vẻ ngoài xấu xí, của người phụ nữ ấy đã khiến chánh án Đẩu và nhân vật Phùng nhận ra được nhiều điều.

Người đàn bà kể lại cuộc đời mình rằng:  Trước kia bà cũng là một người con nhà khá giả, nhưng sau một trận thủy đậu làm cho bà dỗ hết mặt không ai thèm lấy bà. Khi ấy ông chồng của bà lại là người làm vườn. Bố mẹ mất đi người đàn ông ấy đã cứu vớt cuộc đời của bà chính vì thế mà bà bị đánh đập nhưng cũng không nỡ bỏ người chồng đồng thời cũng là ân nhân của mình. Hiện giờ cuộc sống của bà khổ về cả vật chất lẫn tinh thần.

Gia đình bà sống cùng nhau trên một con thuyền nhỏ. Con thuyền ấy vừa là phương tiện kiếm sống lại cũng là ngôi nhà che nắng che mưa. Bà thường xuyên bị đánh đập, ba ngày một trận nhẹ năm ngày một trận nặng. Thế nhưng bà  không hề chống lại chồng mình, cam chịu, nhẫn nhục, bà coi một việc bị đánh là một chuyện đương nhiên, thậm chí sợ các con nhìn thấy bà xin chồng đánh khi vào bờ. Khi nghe những lời khuyên của Đẩu và Phùng, biết lòng tốt của họ nhưng bà nhất quyết không bỏ chồng vì người chồng là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của gia đình nhất là khi phong ba bão táp. Người đàn bà cần chồng vì còn phải nuôi những đứa con kia. Và hơn nữa trên thuyền cũng có những lúc gia đình hạnh phúc vui vẻ. Người đàn bà chắt chiu những hạnh phúc nhỏ nhoi đời thường khi nhìn thấy các con được ăn no. Thị nhận lỗi, cho rằng đẻ nhiều con là cái tội của mình. Trong suy nghĩ của Phùng, Đẩu và thằng Phác người đàn ông kia là kẻ thô lỗ, độc ác, dã man đáng lên án. Nhưng với người vợ thấu hiểu và cảm thông, người đàn ông ấy cũng chỉ là nạn nhân, hắn trước kia hiền lành lắm, cũng vì cuộc sống nghèo khổ quá nên mới như vậy. Từ đó cho thấy người đàn bà hàng chài tuy là một người phụ nữ không học hành, xấu xí nhưng lại có một trái tim nhân hậu tiêu biểu cho nét đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt nam. Thị là người chấp nhận hy sinh để sống cho các con, một người vị tha và sâu sắc lẽ đời.

Trước những lẽ ấy thoạt đầu Đẩu và Phùng nghiêm nghị thấy bất bình nhưng về sau thì như vỡ lẽ ra nhiều điều.Phùng từng là người lính chiến đấu giải phóng miền Nam khỏi nanh vuốt quân xâm lược nhưng lại không thể nào giải phóng được số phận của người đàn bà bất hạnh. Qua câu chuyện của người đàn bà, Phùng càng thấm thía: không thể đơn giản trong cái nhìn về cuộc đời và con người. Cuộc sống này không chỉ sống cho riêng mình hay nó vốn là cái mình nhìn thấy trên bề nổi mà nó là phần chìm bên trong câu chuyện kia. Vẻ đẹp của người đàn bà hàng chài đã đem đến cho người đọc một thông điêp, một triết lý. Đó là phải nhìn mọi việc một cách toàn diện.Đó mới là cái giá trị đích thực của cuộc sống này. Từ một người đàn bà nhút nhát sợ hãi người đàn bà trở nên sâu sắc làm cho hai người đành phải để người phụ nữ ấy về với gia đình mình.

Câu chuyện kết thúc khi bức ảnh tuyệt bích được chọn in trong tấm lịch năm ấy và bức tranh còn được treo mãi trong những gia đình sành nghệ thuật. Điều này khẳng định giá trị nghệ thuật của bức tranh. Câu chuyện của người đàn bà hàng chài đã đi sâu vào tiềm thức của Phùng như một trải nghiệm mà mỗi khi nhìn vào bức ảnh anh lại nhớ đến nó. Với anh, khi đứng trước bức ảnh đen trắng lại thấy một màu hồng trong buổi sớm ban mai và nhìn kĩ hơn nữa lại thấy bước ra từ trong tranh là người đàn bà hàng chài lam lũ. Như vậy nếu hiểu bức tranh thuyền và biển kia là hình ảnh của nghệ thuật và người đàn bà hàng chài bước ra từ trong tranh là hình ảnh của cuộc đời thì Nghệ thuật và cuộc đời phải gắn liền với nhau. Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống thì cũng phải gắn liền vời cuộc sống. Nghệ thuật phải luôn gắn liền với cuộc sống thì mới có ý nghĩa.

Với cách xây dựng tình huống truyện độc đáo, mới lạ, mang ý nghĩa khám phá, phát hiện về cuộc đời, và cách trao ngòi bút cho nhân vật kể chuyện (nhân vật Phùng), "Chiếc thuyền ngoài xa" đã để lại ấn tượng sâu đậm. Thành công của Nguyễn Minh Châu là đã đem đến cho người đọc một tác phẩm đầy tính triết lý và chiêm nghiệm về cuộc đời, con người và cả nghệ thuật. Những triết lý luôn đúng với mọi thời đại.

Nguyễn Minh Châu là một trong số những nhà văn đầu tiên của thời kì đổi mới đã đi sâu khám phá sự thật đời sống, dũng cảm thể hiện những góc khuất của cuộc đời ngay trong chế độ xã hội tốt đẹp của chúng ta. Đúng như lời của nhà văn Nguyễn Minh Châu đã nói: “Nhà văn không có quyền nhìn sự vật một cách đơn giản, và nhà văn cần phấn đấu để đào xới bản chất con người vào các tầng sâu lịch sử”. Truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” thể hiện một bài học đúng đắn về cách nhìn nhận cuộc sống và con người: Mỗi người trong cõi đời,nhất là người nghệ sĩ,không thể đơn giản,sơ lược khi nhìn nhận cuộc sống và con người. Cần một cách nhìn đa dạng nhiều chiều, phát hiện ra bản chất thật sau vẻ đẹp bên ngoài của hiện tượng. Đồng thời tác phẩm in đậm phong cách tự sự – triết lí của nhà văn Nguyễn Minh Châu.

Chiếc thuyền ngoài xa bắt đầu bằng một cốt truyện độc đáo và bất ngờ, nếu nói mạch cảm xúc và cấu tứ là cái để người ta vịn vào tìm hiểu nội dung của một văn bản thơ, thì tình huống truyện chính là một khởi điểm chắc chắn để khai thác, tìm tòi những cái đặc sắc của một tác phẩm văn xuôi. Đó là những sự kiện éo le, bất ngờ, khác lạ để mở ra một câu chuyện dài ở phía sau, mà theo như ý của Nguyễn Minh Châu thì tình huống truyện là “cái tình thế mà ở đó sự sống hiện ra một cách đậm đặc, cái khoảnh khắc chứa đựng cả một đời người”. Từ tình huống truyện tính cách, số phận của nhân vật được gợi mở, cũng từ tình huống truyện mà chủ đề cũng như những giá trị mà tác giả xây dựng được hé lộ một cách tinh tế và độc đáo.

Trong chuyến công tác dài ngày, sau nhiều buổi sáng “phục kích” tại bãi biển thì cuối cùng may mắn cũng đã đến với nhiếp ảnh gia là Phùng, một “cảnh đắt trời cho” đã xuất hiện ngay trước mắt mà có lẽ suốt cả cuộc đời cầm máy ảnh anh chưa từng được thấy bao giờ, đó là một cảnh được ví như là “bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”. Phùng sướng điên người, đến mức dơ máy ảnh lên bấm “liên thanh” hết cả một phần tư cuốn phim. Cảnh chiếc thuyền lưới vó cập bến, dưới cái ánh nắng “hồng hồng” tờ mờ hơi sương quả thực là tuyệt mỹ, khiến người ta lặng người, tim thắt chặt lại bởi cái sự “đơn giản và toàn bích”. Như vậy phát hiện thứ nhất của Phùng chính là “khám phá ra cái chân lý của sự toàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn”, rằng vẻ đẹp của nghệ thuật là đạo đức.

 Nhưng những tưởng một cảnh đẹp ấy sẽ là mãi mãi không có một tỳ vết thì phát hiện thứ hai của Phùng lại dường như lật ngược lại vẻ toàn mỹ, phá tan đi cái sự toàn bích, toàn thiện, phá tan đi cái “im phăng phắc” của một buổi sớm mai đẹp đẽ bình yên. Một người đàn bà thô kệch, lam lũ lững thững bước ra từ “bức tranh mực tàu”, một người đàn ông thô lỗ, cục súc bước theo sau kèm theo tiếng quát dọa “giết” thật đáng sợ. Cảnh bạo lực gia đình diễn ra ngay trước mắt Phùng người đàn ông thẳng tay quất chiếc thắt lưng vào lưng người đàn bà, hắn ta vừa đánh điên cuồng vừa thốt những lời nguyền rủa độc địa “Mày chết đi cho ông nhờ! Chúng mày chết hết đi cho ông nhờ!”. Không có một sự chống trả, người đàn bà lặng im chịu đựng trận đòn roi, không chạy trốn, dường như đã chai sạn, chán chường và nhẫn nhục. Phùng chết sững bởi chỉ mới trước đó thôi những con người ấy còn đóng một vai trong cái cảnh toàn bích, hoàn mỹ,  mà trước mắt bây giờ lại là hiện thực tàn nhẫn, điều ấy như giáng một cái tát đau điếng vào tâm hồn của người nghệ sĩ yêu cái đẹp. Với tâm hồn lương thiện và đạo đức của một con người Phùng ném ngay máy ảnh, định lao vào can ngăn cái cảnh khốn nạn kia, thế nhưng bất ngờ hơn khi đứa con trai của họ đã lao vào giằng lấy thắt lưng của người bố đánh trả để bảo vệ mẹ, lão đàn ông cho nó một cái tát như trời giáng, rồi bỏ đi. Ôi! Chuyện gì đang diễn ra giữa một buổi sáng thế này, Phùng bàng hoàng, Phùng sốc trước cảnh chồng đánh vợ, con đánh bố, rồi bố đánh con, thật hỗn loạn, phá nát hết cái vẻ đẹp tuyệt mĩ mà anh vừa mới nhận ra. Lúc này đây anh mới vỡ lẽ hóa ra ranh giới giữa cái vẻ đẹp toàn mỹ, toàn bích và sự thật nghiệt ngã xấu xa của cuộc sống chỉ cách nhau một bức màn mỏng manh, chúng chẳng thể chịu được sự tàn phá của hiện thực cuộc đời đầy xấu xí.

Hiện thực và nghịch lý cuộc sống hầu như thể hiện một cách rõ nét trên hình ảnh người đàn bà hàng chài, chị là hiện thân cho nỗi khốn khổ, nhọc nhằn của những người phụ nữ miền biển của nước ta sau ngày đất nước giải phóng không lâu. Cuộc đời người phụ nữ nào phải nói là quá bất hạnh khi phải gánh trên lưng ba nỗi khổ lớn, thứ nhất là ngoại hình xấu xí, dáng dấp cao lớn, “đường nét thô kệch”. Bà vốn xuất thân khá giả nhưng khổ nỗi vì quá xấu nên không ai lấy, bởi vậy nên việc xấu xí đã là một bất hạnh to lớn trong cuộc đời người phụ nữ. Sau khi lấy chồng, sinh con thì chị lại tiếp tục mang trên vai nỗi khổ nghèo túng, nhà đông con thuyền thì nhỏ, cuộc sống quá đỗi vất vả, nhọc nhằn, đến nỗi có những ngày đằng đẵng phải ăn cả xương rồng luộc chấm muối. Cái nghèo đã hành hạ thể xác, còn hành hạ cả về tâm hồn của người phụ nữ này khi phải lo toan bộn bề cuộc sống. Sống vốn đã vất vả chị còn có nhiều con, mang nặng đẻ đau tới trên dưới mười đứa con tất cả đã khiến cho cuộc sống càng khó khăn đè nặng trên đôi vai của chị, cuộc sống càng thêm túng quẫn. Đó là một cái vòng luẩn quẩn không lối thoát. Nghèo đói, đông con đã gần như làm đôi vai người đàn bà ấy sụp xuống thế nhưng chị vẫn phải tiếp tục chịu đựng sự vũ phu với những cơn đòn “ban ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng” từ người chồng. Điều ấy không những đem lại đau đớn vô hạn về thể xác mà còn gây tổn thương sâu sắc đến tâm hồn của người đàn bà làng chài, khi bị người đầu ấp tay gối hằng ngày đánh đập, chì chiết. Và hơn cả là nỗi lo lắng về sự mất niềm tin, về những sang chấn tâm lý mà những đứa con nhỏ của chị phải gánh chịu, chị sợ chúng nó bị tổn thương ám ảnh về những kỷ niệm ấy thơ tàn nhẫn mà bố gây ra cho mẹ chúng nó.

Phùng chứng kiến cái cảnh khốn khổ của người phụ nữ bất hạnh, nhiều lần khuyên chị ly hôn để giải thoát khỏi cái gã chồng vũ phu, nhưng chị một hai không đồng ý. Bề ngoài chắc có nhiều người lắc đầu vì sự cố chấp của người đàn bà ấy, nhưng mấy ai có thể hiểu vén lên cái bức màn nghiệt ngã, thì bao nhiêu uẩn khúc, bao nhiêu cái bất đắc dĩ mới dần lộ ra. Trong cái khốn khổ, bất hạnh của một người đàn bà xấu xí ta lại bất chợt nhận ra những vẻ đẹp tâm hồn thật đáng quý, chị không muốn bỏ chồng, trước là vì đã từng chịu ơn hắn ta, lòng biết ơn chồng vì đã cứu rỗi cuộc đời chị, đã cho chị một mái ấm gia đình mặc dù bây giờ nó cũng sứt sẹo, chẳng mấy hạnh phúc. Nếu như những người như thằng Phác, Phùng, chánh án Đẩu đều thấy lão chồng là một kẻ đáng ghét, man rợ, đáng bỏ thì chị lại cho rằng chồng chị là một người đáng thương cần được thông cảm, sẻ chia. Chị nhớ về những ngày xưa, nhớ về những điều tốt đẹp của người chồng “cục tính nhưng hiền lành không bao giờ đánh đập tôi”, vì trốn lính mà gia đình đâm túng quẫn , chính cái nghèo đói đã khiến chồng chị trở thành một kẻ vũ phu, cục súc. Người đàn bà khốn khổ vơ hết lỗi về mình “giá mà tôi đẻ ít đi”, chị nhẫn nhục chịu đựng, lại có tấm lòng bao dung vô bờ bến, nhìn và thấu hiểu những nỗi khổ mà người khác gánh chịu để cảm thông, chỉ duy nhất chị không bao dung cho bản thân mình.

Người phụ nữ ấy hy sinh, nhẫn nhục cũng không chỉ vì lòng biết ơn, lòng thông cảm hay tình yêu với chồng mà trên tất cả là vì những đứa con thân yêu của mình. Lòng người mẹ lúc nào cũng bao la mà rộng rãi đến thế, chị còn phải nuôi hơn chục đứa con thơ dại. Chị mặc định “ông trời sinh ra người đàn bà là để đẻ con, rồi nuôi con cho đến khi khôn lớn cho nên phải gánh lấy cái khổ” cho nên họ “phải sống cho con chứ không thể sống cho mình”, cả cuộc đời người đàn bà làng chài có lẽ chỉ có hy sinh, với chị nhìn con được ăn no cũng là hạnh phúc lắm rồi, rồi cũng có những lúc gia đình chị “hòa thuận vui vẻ”.

Nhà văn Nguyễn Minh Châu đã xây dựng thành công những nghịch cảnh, phác họa chân thật những nỗi uất ức, những bi thương và ý nghĩa sâu xa cho cả tác phẩm. Qua đó nhà văn muốn cuộc sống của chúng ta đều tồn tại những mặt đối lập để nhận ra cái lý phải, cái nên trường tồn. Không nên nhìn sự vật hiện tượng hay con người theo một chiều hay quá phiếm diện. Đối với cuộc sống phức tạp này cần có cái nhìn đa chiều, cần nhìn nhiều mặt và ngẫm nghĩ để đánh giá cuộc sống, con người thời nay.

Tham khảo thêm bài viết gốc ở : Phân tích chiếc thuyền ngoài xa văn mẫu Cực Hay update 2020


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed

[Chọn Lọc] Top 300 câu châm ngôn cuộc sống hay ý nghĩa 2020

Người ta vẫn thường nói nguồn tri thức lớn nhất giúp mọi người có thể tự điều khiển cảm xúc, ý chí và lý tưởng bất kể khó khăn, hạnh phúc hay khổ đau đều trong sách vở. Mỗi ngày một cuốn sách sau một thời gian bạn sẽ nhận ra bản thân đã tự lĩnh ngộ và tự chiêm nghiệm ra được nhiều điều. Sau đây là những châm ngôn cuộc sống hay ý nghĩa được trích dẫn trong sách vở và những người từng trải chắc chắn bạn phải lưu lại ngay để đọc.

Top 300 câu châm ngôn cuộc sống hay

[caption id="attachment_2203" align="aligncenter" width="608"]châm ngôn cuộc sống châm ngôn cuộc sống[/caption]

  1. Những chuyện không cần giải thích, vào giây phút bạn nói ra, bạn đã thua.
  2. Ta không được chọn nơi mình sinh ra. Nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống.
  3. Không có hoàn cảnh nào tuyệt vọng, chỉ có người tuyệt vọng vì hoàn cảnh.
  4. Đừng so sánh mình với bất cứ ai trong thế giới này. Nếu bạn làm như vậy có nghĩa bạn đang sỉ nhục chính bản thân mình.
  5. Đừng thở dài hãy vươn vai mà sống. Bùn dưới chân nhưng nắng ở trên đầu.
  6. Những phiền não trong cuộc đời được gói gọn trong 12 chữ: Không buông được, nghĩ không thông, nhìn không thấu, quên không nổi!
  7. Hãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường.
  8. Người không quan tâm đến tôi, bạn dựa vào cái gì mà bảo tôi phải tiếp Người ta nghĩ sao về bạn, không có liên quan gì đến bạn. Bạn sống thế nào, cũng không có liên quan gì đến người ta.
  9. Sống thì đừng quan tâm người khác nói gì về mình, bởi chỉ có bạn mới biết mình là ai.
  10. Thể diện rốt cuộc bao nhiêu tiền một cân? Tại sao chúng ta phải để tâm đến cách nhìn của người khác.
  11. Đừng ngại thay đổi. Bạn có thể mất một cái gì đó tốt nhưng bạn có thể đạt được một cái gì đó còn tốt hơn.
  12. Có một ngày bạn sẽ hiểu, lương thiện khó hơn thông minh nhiều. Thông minh là một loại tài năng thiên phú, còn lương thiện lại là một sự lựa chọn.

    [caption id="attachment_2202" align="aligncenter" width="608"]danh ngôn hay về cuộc sống danh ngôn hay về cuộc sống[/caption]

  13. Bạn sinh ra là một nguyên bản. Đừng chết đi như một bản sao
  14. Trong cuộc sống, giai đoạn khó khăn nhất không phải là không ai hiểu bạn, mà là… bạn không hiểu chính mình.
  15. Sự lười biếng của bản thân như một cái rễ cây. Chúng nhanh chóng phát triển và ghìm chặt bạn tại một chỗ.
  16. Cuộc đời này thật ngắn ngủi, đừng dành… dù chỉ một phút cho những người, những việc khiến bạn buồn.
  17. Người dễ cười cũng là người dễ khóc. Còn lúc tan nát nhất họ sẽ im lặng.
  18. Cuộc sống không tặng cho ta thứ gì cả. Những gì cuộc sống đem lại cho ta đều đã được ghi giá một các kín đáo.
  19. Càng trưởng thành, bạn sẽ nhận ra rằng tranh luận đúng sai hơn thua với người khác đôi khi không còn quan trọng nữa. Quan trọng hơn cả là chỉ muốn bình yên.
  20. Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình người.
  21. Một câu niệm Phật, tiêu vạn tội. Hai chữ Từ bi, giải vạn sầu.
  22. Những người thông minh sẽ cần tìm kẻ ngu ngốc để lãnh đạo. Khi nhóm tất cả các nhà khoa học trong cùng một đội, cách tốt nhất để quản lý họ chính là tìm ra một người lãnh đạo trong số họ. Người lãnh đạo bắt buộc phải nghĩ khác mọi người. Và cách duy nhất để thành công đó là mỗi người nhìn vấn đề ở một khía cạnh khác nhau.
  23. Trong một tổ chức, mọi người đều đồng lòng để đạt mục tiêu chung. Nếu tôi thất bại, đó không phải là một vấn đề. Ít nhất, tôi đã truyền tải được thông điệp đến với các đồng đội của tôi. Nếu tôi không thành công, tôi cũng rất vui mừng vì có đồng đội đã chiến thắng tôi. Kết quả cuối cùng là sứ mệnh của tổ chức được hoàn thành nhờ vào sự nỗ lực chung của tất cả mọi người.
  24. Sự thật bao giờ cũng đơn giản.

    [caption id="attachment_2201" align="aligncenter" width="608"]các câu châm ngôn hay các câu châm ngôn hay[/caption]

  25. Hôm nay đầy rẫy những khó khăn, và ngày mai cũng không có điều gì dễ dàng. Nhưng sau ngày mai, mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp.
  26. Cuộc sống và lòng tin chỉ bị mất có một lần.
  27. Ai cả tin, người ấy phải hối hận.
  28. Say là cái điên tự nguyện.
  29. Nghi ngờ người trung thực là đã vô tình xúc phạm anh ta.
  30. Nếu tự tin ở bản thân, bạn sẽ truyền niềm tin đến người khác.
  31. Một đầu bếp giỏi thì tốt bằng bảy bác sĩ.
  32. Kẻ duy nhất có thể lôi cuốn bạn vào vòng rượu chè, trộm cướp và nhục dục chính là bản thân bạn đó.
  33. Người khôn không thích kẻ ngu, người tỉnh không thích kẻ say.
  34. Cái miệng say phản bội lại tất cả những điều bí mật nằm kín trong trái tim.
  35. Rượu làm nổi lên những điều thầm kín nhất.
  36. Rượu làm vui khi uống đúng mức, rượu cai trị khi uống quá nhiều.
  37. Cái chết của con người nằm ở giữa hai hàm răng.
  38. Rượu chẳng sáng tạo ra cái gì cả, nó chỉ làm ra kẻ nói nhiều.
  39. Ngồi bàn tiệc đừng ra vẻ anh hùng, vì rượu đã làm cho lắm người gục ngã.
  40. Nói không suy nghĩ giống như bắn mà không nhắm.
  41. Nếu bạn chửi rủa người nào đó mỗi ngày, chắc chắn bạn giành hạnh phúc và sự sống lâu cho hắn.
  42. Im lặng là câu trả lời tốt nhất mà bạn có thể dành cho kẻ ba hoa.
  43. Cái gì bạn không giữ được trong miệng thì cũng không giữ được ở trong nhà.
  44. Khi cái đầu nghĩ, cái lưỡi được nghỉ.
  45. Thành quả của im lặng là hòa bình.
  46. Cái gì bạn không giữ được trong miệng thì cũng không giữ được ở trong nhà.
  47. Khi cái đầu nghĩ, cái lưỡi được nghỉ.

    [caption id="attachment_2200" align="aligncenter" width="608"]câu châm ngôn cuộc sống câu châm ngôn cuộc sống[/caption]

  48. Lời hứa càng dễ dàng bao nhiêu thì càng dễ quên bấy nhiêu.
  49. Nếu không muốn nghe lời xấu thì đừng nói lời xấu.
  50. Khi nói ít đi, bạn sẽ nghe thấy nhiều hơn.
  51. Ai nói nhiều nghe ít, người ấy đáng giá bằng một con lừa ở ngoài chợ.
  52. Hãy nhìn về phía trước một lần và hãy nhìn xung quanh bạn năm lần.
  53. Thiên nhiên đã ban cho chúng ta một cái miệng và hai cái tai để chúng ta biết rằng: cần phải nghe nhiều hơn nói.
  54. Kẻ lười là ông anh ruột của kẻ ăn xin.
  55. Kẻ ăn bám là nửa người, người chăm chỉ là mười người.
  56. Sự khiêm nhường thì người ta càng phục, tự khoe mình thì người ta càng khinh.
  57. Kẻ sĩ diện không có bình yên, người hay giận ít có tiếng cười còn ai hay chán ngán thì không có bạn bè.
  58. Một gam tự khoe làm hỏng cả một tạ danh dự.
  59. Nếu tự khoe khoang về cái gì, bạn sẽ thất bại về cái ấy.
  60. Người tự do là người biết làm chủ bản thân.
  61. Hãy kính trọng những người trung thực, hãy khinh bỉ những kẻ dối trá.
  62. Lòng kính trọng nhận được thì khó mà mất đi thì dễ.
  63. Hãy nói một cách mềm mại nhưng nội dung thì phải cứng rắn.
  64. Tìm cách bào chữa cho điều ngu ngốc có nghĩa là nhân nó lên.
  65. Hãy tôn trọng người khác, nếu muốn người ta tôn trọng bạn.
  66. Dù có đeo vàng đi chăng nữa, con lừa vẫn là con lừa.
  67. Người giàu chờ những tai họa, người nghèo chờ những niềm vui.
  68. Ý muốn ở đâu thì đôi chân chạy đến đó.
  69. Bụng đói có thể no được, còn con mắt đói thì không bao giờ.
  70. Thà có một con chim trong tay còn hơn mười con ở trên cây.
  71. Khi bị trừng phạt thì người tốt trở lên tốt hơn, người xấu trở nên xấu hơn.
  72. Bạn muốn được mọi người hiểu nghĩa là bạn muốn họ tha thứ.
  73. Trách mình như trách người, tha thứ người như tha thứ mình.
  74. Thấy người nào đó làm một việc phải thì nên quên tất cả lỗi lầm của anh ta.
  75. Con người làm đẹp địa vị chứ không phải địa vị làm đẹp con người.
  76. Vinh quang chạy khỏi những người chạy đến với nó, bằng thủ đoạn thấp hèn.
  77. Người nào có sức khỏe là có hy vọng và người nào có hy vọng là có tất cả.
  78. Tự mình không biết mình là một điều hại lớn.

  79. Khi sinh ra, chúng ta không mang theo gì cả; chết đi chúng ta cũng không mang theo được cái gì cả.
  80. Một người không sống được một trăm năm, thế mà anh ta lo lắng khá đủ cho một ngàn năm.
  81. Cuộc đời là một dòng sông. Kẻ nào không chịu học bơi sẽ bị nước nhấn chìm.
  82. Chúng ta cần phải lấy tất cả mọi điều mà cuộc sống có thể đưa cho.
  83. Biển làm chủ được những dòng sông bởi vì nó ở thấp hơn.
  84. Ngoài cái chết ra thì tất cả mọi thứ đến nhanh đều là tốt cả.
  85. Mỗi con người giá trị bằng chính bản thân mình.
  86. Khi đã quen với ấm áp rồi thì cái rét trở nên không chịu nổi.
  87. Hoặc là búa hoặc là đe chứ bạn đừng ở giữa hai thứ đó.
  88. Không ai quay trở lại từ thế giới bên kia để kể chuyện về cuộc hành trình của mình.
  89. Viên đá nhỏ lật đổ cả cỗ xe lớn.
  90. Nghèo không là xấu, nghèo mà không có chí mới là xấu; hèn không đáng ghét, hèn mà không có tài mới đáng ghét; già không nên than thở, già mà sống thừa mới đáng than thở; chết không nên bi ai, chết mà vô bổ mới đáng bi ai.
  91. Không có gì được mà lại không mất.
  92. Miếng ăn càng to càng dễ bị nghẹn
  93. Không vấp ngã trước cuộc sống, điều đó là rất tốt. Nhưng vấp ngã rồi đứng dậy mà đi lên càng tốt hơn.
  94. Người sống nhiều hơn không phải là người cao tuổi hơn, mà là người biết sử dụng cuộc sống của mình tốt hơn.
  95. Đã đến lúc phải từ bỏ lối chờ đợi những quà tặng bất ngờ của cuộc sống, và phải tự mình làm nên cuộc sống.
  96. Người đời có năm điều bất hiếu: Lười biếng không chịu làm để nuôi cha mẹ là một bất hiếu; hay đánh bạc không trông nom nuôi cha mẹ là hai bất hiếu; tham của để riêng cho vợ không đoái hoài đến cha mẹ là ba bất hiếu; ham mê thanh sắc điếm nhục đến cha mẹ là bốn bất hiếu; hăng hái đánh nhau để điếm nhục đến cha mẹ là năm bất hiếu.
  97. Tình vợ chồng làm nên nhân loại, tình bằng hữu hoàn thiện nhân loại, nhưng tình phóng đãng làm băng hoại và hạ thấp nhân loại.
  98. Trước mặt thần ái tình và thần chết, sức mạnh chẳng giúp ích gì được cả.
  99. Không ai yêu bạn, nếu bạn chỉ nghĩ đến bản thân mình.
  100. Chẳng có lửa nào không có khói, cũng chẳng có ái tình nào không có cái vẻ bề ngoài vờ vĩnh.
  101. Trong khó khăn, ta nhận biết được bạn và lột mặt nạ được kẻ thù.

    [caption id="attachment_2198" align="aligncenter" width="608"]danh ngôn cuộc sống danh ngôn cuộc sống[/caption]

  102. Yêu người ta mà yêu vô lý, thành ra làm hại người ta. Ghét người ta mà ghét vô lý, thành ra làm hại cho thân mình.
  103. Những lời khuyên thông minh thì sẽ được cảm ơn, còn những lời khuyên ngu ngốc thì sẽ bị chê cười.
  104. Mười phần sung sướng hãy hưởng lấy năm, còn lại dành cho con cháu. Sung sướng mà hưởng hết, con cái sau sẽ chẳng bằng người.
  105. Hãy nhận lấy lời khuyên của những người trên bạn và dưới bạn, còn sau đó hãy tự khuyên lấy mình.
  106. Muốn làm được một người hoàn hảo, phải nếm đủ vị đắng cay.
  107. Sắc đẹp là hoa, còn đạo đức là quả của cuộc đời.
  108. Ai lớn lên với thói quen nào thì sẽ già đi với thói quen đó.
  109. Kim loại vì cứng mà hay gẫy, nước vì mềm mà được vẹn toàn.
  110. Đức hơn tài là quân tử, tài hơn đức là tiểu nhân.
  111. Ai nghĩ rằng có thể không cần đến người khác thì thật lầm to nhưng ai nghĩ rằng những người khác không thể không cần đến mình thì còn lầm to hơn nữa.
  112. Ai mà vâng liều, hứa liều, tất nhiên ít khi giữ được đúng.
  113. Độ lượng to lớn bao nhiêu thì phúc trạch cũng to bấy nhiêu. Có mưu sâu độc bao nhiêu thì tai vạ cũng sâu độc bấy nhiêu.
  114. Yêu người, người thường yêu lại, kính người, người thường kính lại.
  115. Con bất hiếu luôn oán trách mẹ cha, người xấu mắc nợ oán chủ cho vay.
  116. Ai đã quyết định giúp thì người đó không sợ nguy hiểm.
  117. Đề nghị không phải là tội lỗi, từ chối không phải là tai họa.
  118. Ai đã quyết định giúp thì người đó không sợ nguy hiểm.
  119. Nhìn rồi hãy uống, đọc rồi hãy ký.
  120. Con cáo biết nhiều, nhưng người nào bắt được nó còn biết nhiều hơn.
  121. Khi đường đời gập ghềnh, nhớ giữ tinh thần luôn bằng phẳng.
  122. Khi một con bồ câu giao du với loài quạ, lông của nó vẫn trắng nhưng lòng nó thì thành đen.
  123. Hai người đánh nhau thì sẽ có một người bị đánh.
  124. Cứng chống lại cứng là điều không bao giờ tốt cả.
  125. Ai đánh đầu tiên, người ấy có lỗi. Ai không tự bảo vệ lấy mình, người đó dễ bị đánh nhất.
  126. Hãy tìm những bí mật trong lúc uống rượu, trong cơn giận dữ hoặc trong lúc sung sướng của người có bí mật.
  127. Tiếng cười không những là dấu hiệu của sức mạnh, mà bản thân nó cũng đã là sức mạnh.

  128. Một cơn tức giận tương đương với một trăm con quỷ dữ.
  129. Thời gian và hoàn cảnh mang lại sự khôn ngoan.
  130. Để nói dễ hiểu, những gì ta có thể nói, hãy nói chân thành. Và để nói chân thành, hãy nói như bạn nghĩ.
  131. Nguy hiểm nhất là đứng trước bò, sau ngựa và ở cạnh người ngu.
  132. Ở đâu nghe thấy lời thề, hãy suy ngẫm về cái xấu.
  133. Việc tốt nhất ở thế gian không gì bằng cứu người nguy cấp, thương kẻ khốn cùng.
  134. Nơi nào không sự khuyên can, nơi ấy không sự giúp đỡ.
  135. Không có gì khổ hơn là đau yếu và nợ nần.
  136. Việc tốt nhất ở thế gian không gì bằng cứu người nguy cấp, thương kẻ khốn cùng.
  137. Nơi nào không sự khuyên can, nơi ấy không sự giúp đỡ.
  138. Không có gì khổ hơn là đau yếu và nợ nần.
  139. Yêu cầu thì nóng bỏng, cảm ơn thì lạnh nhạt.
  140. Kẻ khéo làm tướng thì không hung hăng. Kẻ khéo học chiến đấu thì không tức giận. Đã khéo học thì phải kiên nhẫn.
  141. Trọng người giỏi mà vọng người thường, khen người hay mà thương người dở.
  142. Vết thương càng ngấm ngầm, nỗi đau càng ghê gớm.
  143. Nghĩa, nhân là ngọn đuốc soi đường cho thiên hạ.
  144. Mọi việc sẽ đến đúng lúc với người biết chờ đợi.
  145. Người khéo dùng oai không giận bậy. Ngưới khéo dùng ơn không cho bậy.
  146. Có thể đảm bảo tiền bạc, nhưng chớ bảo đảm con người.
  147. Có thể ăn nửa bữa, ngủ nửa đêm, nhưng không thể đi nửa đường chân lý, yêu bằng nửa trái tim.
  148. Cái tội lớn nhất của chúng ta là đã khiếp sợ trước cái xấu và cái ác nhất là khi cái xấu, cái ác nắm quyền lực.
  149. Hãy học cái khôn ngoan từ muôn ngàn cái ngu của kẻ khác.
  150. Cái tốt hơn cũng là kẻ thù của cái tốt.
  151. Nếu con người thực hiện được một nửa ham muốn của mình thì họ sẽ phải vất vả gấp đôi.
  152. Bị nạn lớn không chết, ắt có phước về sau.
  153. Khí kiêng nhất là hung hăng, tâm kiêng nhất là hẹp hòi, tài kiêng nhất là bộc lộ.
  154. Người ta bắt thỏ rừng bằng chó săn. Người ta bắt đàn bà bằng tiền bạc. Người ta bắt kẻ ngu si bằng lời phỉnh nịnh.
  155. Khử một điều ác, lớn một điều lành.
  156. Nói với người khôn không lại. Cãi với người dại không cùng.
  157. Không lên núi cao sao biết cái lo nghiêng ngả, không xuống vực sâu sao biết cái lo đắm đuối, không ra bể lớn sao biết cái lo sóng gió.
  158. Trời làm nên tai họa còn có thể tránh được, tự mình làm nên tai họa, thì không thể sống được.

    [caption id="attachment_2196" align="aligncenter" width="608"]châm ngôn sống hay châm ngôn sống hay[/caption]

  159. Hãy đến với những người thông minh và trung thực, thận trọng với những kẻ thông minh nhưng dối trá. Thương hại những kẻ thành thực nhưng ngốc nghếch.
  160. Khó khăn không phải để quật ngã ta, nhưng là để ta quật ngã chúng.
  161. Phương cách tốt nhất để chống lại cái xấu là lánh xa nó.
  162. Chớ lấy sự ác nhỏ mà làm, chớ lấy sự thiện nhỏ mà không làm.
  163. Buổi sáng nghe được đạo lý, buổi chiều dẫu chết cũng được rồi.
  164. Phúc bất trùng lai, Họa vô đơn chí.
  165. Có thể bỏ qua một lời nói, nhưng không thể bỏ qua một nghìn lời góp ý.
  166. Chỉ có ba điều cần nhớ là trong sạch, siêng năng, cẩn thận. Biết ba điều đó là biết giữ mình.
  167. Biết đủ không nhục, biết dừng không nguy. Như thế có thể giữ được lâu dài.
  168. Đánh không được người mặt đỏ như vang, đánh được người mặt vàng như nghệ.
  169. Càng tưởng trốn tránh được nỗi khổ sở, người ta càng kéo dài nỗi khổ sở thêm.
  170. Nhịn được cái thì tức giận một lúc, khỏi được cái lo âu trăm ngày.
  171. Không có ai thực sự hiểu sự ưu sầu hay nỗi vui mừng của kẻ khác.
  172. Giữ mình thì kính cẩn, Làm việc thì giản dị.
  173. Thấy người hiền phải tính sao để bằng người. Thấy người dữ phải tự xét xem mình có làm điều dữ không.
  174. Suốt đời làm lành, một câu bạc ác, đủ đổ đi cả.
  175. Chớ nên phàn nàn là trước mắt mình đất quá hẹp, cứ lùi lại một bước tự khắc thấy nó rộng ra.
  176. Không cái gì không chân chính mà lại trở nên vĩ đại được.
  177. Phần thưởng đáng giá nhất là phần thưởng do danh dự đem lại và không có gì hơn.
  178. Thận trọng không bao giờ thừa.
  179. Việc nhận thức được phẩm giá của mình làm người thông minh trở nên khiêm tốn hơn và đồng thời cũng kiên cường hơn.
  180. Sự hận thù của kẻ bạc nhược không nguy hiểm bằng kết bạn với họ.
  181. Học hỏi kinh nghiệm của mọi người; nhưng hãy tự chỉ huy mình.
  182. Bạn hãy tin cậy mọi người, họ sẽ trung thành với bạn. Bạn cao thượng với họ, họ sẽ biểu lộ sự cao thượng với bạn.
  183. Giản dị là cái khó nhất trên đời này: đó là giới hạn tột cùng của từng trải và là nỗ lực cuối cùng của thiên tài.
  184. Không nên nói cái dở của người, chớ nên khoe cái hay của mình.
  185. Cơm kẻ bất nhân, ăn, ấy chớ, Áo người vô nghĩa, mặc, chẳng thà.
  186. Những người vĩ đại thật sự bao giờ cũng giản dị, cách xử sự của họ tự nhiên và thoải mái.
  187. Giản dị chẳng những là điều tốt đẹp nhất mà còn là điều cao thượng nhất.
  188. Danh dự của con người không phụ thuộc vào người khác, danh dự đó là nằm trong bản thân con người... Những phương tiện bảo vệ nó không phải là gươm giáo hay mộc đỡ, mà là cuộc đời trung thực và không một vết nhơ của con người và cuộc chiến đấu trong những điều kiện ấy không kém phần dũng cảm so với bất kỳ một cuộc chiến đấu nào khác.

  189. Đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại.
  190. Ruồi chết vì mật ngọt. Đàn bà chết vì đàn ông khéo. Đàn ông chết vì đàn bà đẹp. Còn cha mẹ chết vì con bất hiếu.
  191. Sự giàu sang như cái nhà trọ, chỉ có người cẩn thận thì mới ở được lâu. Sự nghèo hèn như cái áo rách, chỉ có người cần kiệm mới thoát khỏi được.
  192. Siêng năng là của báu vô giá, thận trọng là lá bùa hộ mệnh.
  193. Tôi không lấy gì làm nhục nhã khi phải thú nhận rằng tôi dốt nát về những cái mà tôi không biết.
  194. Không phải cứ mặc áo đẹp vào là thành người tử tế.
  195. Ba mươi trở đi, mới hay đất dày trời thẳm.
  196. Lợi: chớ hưởng một mình. Mưu: đừng cho ai biết.
  197. Ta có lỗi với người là họa, người có lỗi với ta là phúc.
  198. Sự đau đớn thì vô cùng, sự vui mừng thì hữu hạn.
  199. Những điều ác do chúng ta gây ra cho người khác, luôn đeo đuổi chúng ta như bóng với hình.
  200. Con cá sẩy là con cá to.
  201. Hãy để kẻ khác khen mình, đừng tự khen.
  202. Khi một con bồ câu kết hợp với những con quạ, bộ lông nó vẫn giữ màu trắng, nhưng quả tim nó nhuốm đen.
  203. Kẻ đam mê vật chất, thích tình dục đó là kẻ có trí óc nghèo nàn, tinh thần suy nhược.
  204. Thường thì rất khó nói sự thật cho người khác nghe, càng khó khăn hơn nữa là tự thú với mình.
  205. Tính ích kỷ là nguồn gốc của mọi sự tàn ác.
  206. Không biết lo xa thì khó khăn đến ngay trước mắt.
  207. Phải biết vui trong hy vọng, phải biết kiên nhẫn trong khổ đau.
  208. Khi sống sung túc, phẩm hạnh lớn nhất là sự điều độ. Còn khi gặp tai nạn, phẩm hạnh lớn nhất là sự kiên cường.
  209. Áo đẹp không làm nên người sang.
  210. Vẻ đẹp đánh vào ánh mắt, nhưng phẩm giá chinh phục tâm hồn.

    [caption id="attachment_2194" align="aligncenter" width="608"]câu nói hay về cuộc sống tươi đẹp câu nói hay về cuộc sống tươi đẹp[/caption]

  211. Người khôn ngoan là kẻ mà cái gì cũng thấy mới lạ.
  212. Hy vọng trục lợi bất chính là bắt đầu mọi sự tổn thất
  213. Không có gì đáng ghét hơn là nói nhiều về bản thân mình.
  214. Không có cáo, sói ngây thơ, không có người không tội lỗi.
  215. Nếu ta suy nghĩ hai lần trước khi nói, ta sẽ nói hay gấp đôi.
  216. Trên đường đời hành lý của con người cần mang theo là lòng kiên nhẫn và tính chịu đựng.
  217. Mỗi người đều tạo lấy lực lượng và số phận của chính mình.
  218. Người nào không biết giận là người dại. Người nào không muốn giận là người khôn.
  219. Tính ngay thật được xác nhận là điều đáng tin cậy nhất trong các lời thề.
  220. Người quan tâm đến tôi, tôi sẽ quan tâm lại gấp bội!
  221. Đôi khi, rõ ràng chúng ta đã tha thứ cho người ta, song lại không thể thực lòng vui vẻ, đó là bởi vì, chúng ta quên tha thứ cho bản thân mình.
  222. Có sinh sẽ có tử, song chỉ cần bạn vẫn đang có mặt trên đời này, thì phải sống bằng cách tốt nhất. Có thể không có tình yêu, không có đồ hàng hiệu, song không thể không vui vẻ.
  223. Họ tốt đến đâu không quan trọng, bởi những thứ đó thuộc về họ.
  224. Họ tốt với bạn thế nào mới quan trọng, bởi những thứ đó thuộc về bạn.
  225. Thứ không cần, có tốt đến đâu cũng là rác.
  226. Nếu bạn không mù, thì đừng dùng tai để hiểu tôi.
  227. Sự lợi hại thực sự không phải là bạn quen biết bao nhiêu người, mà là vào lúc bạn gặp hoạn nạn, có bao nhiêu người quen biết bạn.
  228. Không nghe không hỏi không nhất định là đã quên, song chắc chắn là đã xa cách. Cả hai trầm lặng quá lâu, đến chủ động cũng cần có dũng khí.
  229. Đừng nên dùng những lời tuyệt tình để làm tổn thương đến người mà bạn yêu vào lúc tâm tình tồi tệ nhất.
  230. Có những lúc, không có lần sau, không có cơ hội bắt đầu lại. Có những lúc, bỏ lỡ hiện tại, vĩnh viễn không còn cơ hội nữa.
  231. Hãy dùng thái độ cam tâm tình nguyện để sống một cuộc sống an ổn.
  232. Tất thảy mọi vấn đề đều là vấn đề của bản thân.
  233. Chúng ta vẫn tưởng rất nhiều người tốt, thật ra họ chỉ là những người nhu nhược mềm yếu.
  234. Giản dị quá người ta nhờn, nghiêm trang quá người ta không thích.
  235. Sống là hiểu biết, trông cậy, yêu thương, thán phục và hành động tốt.
  236. Nhìn lầm hại hơn là mù, nói điều sai tệ hơn là im lặng.
  237. Danh dự là sự tự trọng mình và tôn trọng sự đẹp đẽ của cuộc đời. Danh dự là thi vị của cuộc sống.
  238. Hùm chết để da, người ta chết để tiếng.
  239. Thiên tài trứ danh nhất cũng có thể sản sinh đồ vô dụng: đó chính là bắt chước.
  240. Ngay sau khi hành vi được giải thích bằng sự biện luận phức tạp thì hãy tin rằng hành vi đó là xấu xa. Cách giải quyết của lương tâm là thẳng thắn và đơn giản.

    [caption id="attachment_2193" align="aligncenter" width="608"]những câu châm ngôn hay những câu châm ngôn hay[/caption]

  241. Người giàu mà kiêu ngạo cố nhiên không phải người có học thức, mà kiêu ngạo cái hại cũng khá to.
  242. Vĩ nhân thường sống theo những câu danh ngôn, người tầm thường chỉ thích chép những câu danh ngôn đó.
  243. Người giàu mà kiêu ngạo cố nhiên không phải người có học thức, mà kiêu ngạo cái hại cũng khá to.
  244. Khi đau khổ người ta kêu ca, khi hưởng lạc người ta thinh lặng.
  245. Người thường trọng lời, người nghĩa trọng danh.
  246. Kẻ đáng sợ nhất là kẻ không có gì để mất.
  247. Con người không có mục đích nào khác, ngoài mục đích trở thành người chân chính.
  248. Số mệnh hạ mình trước quyền lực và sức mạnh.
  249. Người nắm quyền hành phải biết nhìn xa, trông rộng, lòng dạ ngay thẳng, điều độ khoan dung, biết thương dân, biết nắm thời cơ để khi cần thì thu hút được dân vào việc lớn.
  250. Người quân tử không buồn lúc tuổi già, chỉ lo trí trễ nải.
  251. Làm người nên tự lập, tự trọng, không nên bước theo gót người, nói theo miệng người.
  252. Chớ khoe điều hay, chớ phô công trạng.
  253. Tiết kiệm là tập quán phải bắt đầu từ nhỏ. Tội lỗi thú nhận là giảm đi một nửa.
  254. Những cách làm cho sống lâu: từ: nhân đức, phúc hậu; kiệm: chừng mực; hòa: vui vẻ, êm ái; tĩnh: im lặng không nóng nảy.
  255. Sống chừng mực sống thoải mái.
  256. Nếu tự vẽ mình sặc sỡ thì ta càng mau xám xịt.
  257. Từ sự cao cả đến sự lố bịch, chỉ cách nhau một bước.
  258. Đừng vội sống để chóng thành bụi đất.
  259. Người biết đạo tất không khoe, Người biết nghĩa tất không tham, Người biết đức tất không thích tiếng tăm lừng lẫy.
  260. Trời phú cho ta sự sống với điều kiện nhất thiết phải can đảm bảo vệ nó tới cùng.
  261. Khi hoạn nạn hãy trông vào mình.
  262. Một tiếng cười bằng mười thang thuốc.
  263. Khi kẻ kém đạo đức ở ngôi cao, dân chúng rên than.
  264. Những người thông minh và những người xinh đẹp đều mắc chung một tật: cứ tưởng như thế là mãi mãi.
  265. Cuộc sống tạo nên trật tự nhưng trật tự không thể tạo nên cuộc sống.
  266. Kẻ ác tự làm hại mình trước khi có thể làm hại những người khác.
  267. Khi ta biết tự mắng mình ngốc là lúc ta đã khôn thêm một chút.
  268. Hãy sống sao để những người mà ta từng ở cạnh về sau phải hối tiếc vì ta không còn ở bên cạnh họ nữa.
  269. Không khoe cái mạnh của mình mới là người thực sự mạnh.
  270. Thật tốt khi có điều để mà nhớ lại, nhưng tốt hơn nếu không có gì để phải quên cả.
  271. Thật ngốc nghếch nếu sợ, nhưng thật khủng khiếp nếu không sợ.
  272. Những gã trai lười biếng thường thích gọi mình là những kẻ lãng mạn.

    [caption id="attachment_2204" align="aligncenter" width="608"]châm ngôn hay châm ngôn hay[/caption]

  273. Có thể lôi con người ra khỏi bùn đất, nhưng không thể lôi bùn đất khỏi con người.
  274. Nếu kẻ thù khen ngợi anh thì có nghĩa là anh đã phạm phải sai lầm.
  275. Cho nhiều hơn nhận thì sẽ được nhận nhiều hơn cho.
  276. Đời quá ngắn nên chẳng tội gì phí thì giờ để suy tư về ý nghĩa của nó.
  277. Người luôn luôn im lặng thường hay đúng hơn.
  278. Cuộc sống, đó không phải là những gì ta muốn mà là những gì ta có thể kiếm được.
  279. Đừng bao giờ thay đổi mình vì người khác. Nếu họ không thể tiếp nhận một con người nhiều điểm xấu là bạn, thì cũng không xứng để có được một con người với nhiều điểm tốt là bạn.
  280. Phụ nữ không có sức hấp dẫn mới cảm thấy đàn ông trăng hoa. Đàn ông không có thực lực mới cảm thấy phụ nữ thực dụng!
  281. Phụ nữ, không cần phải nghiêng nước nghiêng thành, chỉ cần một người đàn ông nghiêng về cô ấy cả một đời!
  282. Để tâm nên mới nghĩ ngợi linh tinh, không để tâm, đến nghĩ cũng chẳng buồn nghĩ!
  283. Khi con người ta vẫn còn trên đời, tưởng rằng còn nhiều thời gian, nhiều cơ hội. Thực ra cuộc đời là phép trừ, gặp nhau một lần, ít đi một lần.
  284. Thực ra, con người luôn ngược đời, người yêu bạn chiều chuộng bạn thì bạn không thèm. Người lạnh lùng, ơ hờ với bạn thì bạn lại theo đuổi mãi không thôi. Cuối cùng, người bị tổn thương đầy mình là chính bản thân bạn.
  285. “Cuộc sống không phải là một vấn đề cần giải quyết, mà là thực tế để chúng ta cần trải nghiệm”
  286. “Điều quan trọng nhất để tận hưởng cuộc sống của chúng ta là hãy luôn hạnh phúc.”
  287. “Cuộc sống không phải là đi tìm con người thật của bạn. Cuộc sống tạo ra bản thân bạn.”
  288. “Cuộc sống này thực sự đơn giản, nhưng chúng ta luôn làm nó trở nên phức tạp”
  289. “Chúng ta không thể nhớ những ngày đã qua, nhưng chúng ta có thể nhớ những khoảnh khắc”
  290. “Cuộc sống hạnh phúc thật đơn giản, tất cả điều phụ thuộc vào bạn, tùy thuộc vào cách bạn suy nghĩ”

Tổng hợp những câu châm ngôn cuộc sống để mỗi chúng ta khi đọc được có thể nhận ra những thứ bình dị xung quanh ta vẫn luôn ý nghĩa. Đừng dừng lại và đừng bi quan vì chúng ta chỉ là những hạt cát nhỏ bé. Mà cuộc sống, cuộc đời và những trải nghiệm thì luôn muôn màu mà chúng ta phải đi, phải học bởi những người đã đi qua, bởi những châm ngôn hay để đời và tự chọn lấy những thứ phù hợp nhất dành cho bản thân. Nếu bạn thấy những châm ngôn sống hay hãy chia sẽ ngay nhé.

Tham khảo thêm bài viết gốc ở : [Chọn Lọc] Top 300 câu châm ngôn cuộc sống hay ý nghĩa 2020


by via Học Dễ - Giúp bạn học tập dễ dàng hơn - Feed